Chuyện video Lê Cảnh Trí bị bỏ thuốc ở cùng Giang Tây Long trong khách sạn bị truyền ra ngoài.
Thông tin bị đứt ở khách sạn của Giang Tây Long, vì đây là lần đầu tiên Hướng Diệc Nhiên gặp trường hợp như vậy nên cho dù anh ta đã nói với Lăng Ý là sẽ không điều tra nữa, để hắn tự làm. Nhưng anh ta không chịu nổi, lại điều tra một lần nữa, quả nhiên là có manh mối.
Không thể cho Lê Cảnh Trí biết về chuyện video.
Lăng Ý hiểu ra, nhìn về phía cô, nở một nụ cười "chân chó": "Ba giờ mười lăm rồi, em có đói bụng không? Có muốn ra ngoài ăn chút gì không? Xung quanh có rất nhiều quán ăn đấy."
Lê Cảnh Trí không ngốc, biết hắn muốn cô ra ngoài: "Mới vừa rồi còn nói không có gì mà em không thể xem, bây giờ thì sao? Có chuyện em không thể nghe à?"
"Em có thể nhìn anh, nhưng mà Hướng Diệc Nhiên thì không được." Lăng Ý đột nhiên nói ra một câu đầy ẩn ý.
Lê Cảnh Trí bị hắn làm nghẹn lời, không trả lời được, nhìn về phía Hướng Diệc Nhiên: "Được, các người cứ từ từ vừa nhìn nhau vừa nói chuyện đi."
Thực ra cô cũng không phải muốn nghe chuyện bí mật của đàn ông, sảng khoái đi ra ngoài, còn nhớ đóng cửa phòng giúp hắn.
Lê Cảnh Trí đi rồi, trong phòng chỉ còn lại hai người, không nói gì.
Một lát sau, Hướng Diệc Nhiên mở cửa nhìn ra ngoài xác nhận Lê Cảnh Trí thực sự đi rồi, mới khóa cửa lại.
Lăng Ý ôm hai tay, nhướng mày nhìn hắn: "Không phải lần trước cậu bảo cậu không làm nữa à? Qua gần nửa tháng lại tới nói với tôi có kết quả mới, có vẻ cậu vẫn không chịu từ bỏ."
"Ai bảo cậu quá vô dụng." Anh ta đã cho kiểm tra toàn bộ nhân viên trong khách sạn nhưng không tra ra được gì, anh ta không cam lòng, nên cho người điều tra toàn bộ người nhà của đám nhân viên này, mới tìm ra một chút dấu vết.
Lăng Ý híp mắt, ánh mắt sắc lạnh quét qua: "Sao cậu quan tâm đến chuyện vợ tôi thế?"
Hướng Diệc Nhiên bị ngơ người 0,01 giây, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: "Nói như kiểu tôi không quan tâm chuyện của cậu ý nhỉ, có lần nào cậu bảo tôi tra cái gì, tôi không đào mười tám đời tổ tông của người đó ra cho cậu nhìn chưa?"
Điều này cũng đúng.
Hướng Diệc Nhiên và hắn cũng coi như mặc chung một cái quần mà lớn lên.
Thậm chí, hồi cấp ba, hai người cùng nhìn trúng một cô gái, Hướng Diệc Nhiên không do dự đưa cô gái kia lên giường của hắn. Đối với Hướng Diệc Nhiên, tình cảm anh em đã vượt qua cả sống chết.
Hơn nữa, Hướng Diệc Nhiên không phải là người sẽ không rung động với phụ nữ, lúc trước anh ta chọn đại Cổ Tâm Lộ để kết hôn, kết quả mới mua xong nhẫn cưới, không chút lưu tình đá người ta, khiến cho hiện giờ, Cổ Tâm Lộ cứ nhắc đến Hướng Diệc Nhiên là hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hướng Diệc Nhiên là loại coi phụ nữ như quần áo, anh em như tay chân, điều này không cần nghi ngờ.
Lăng Ý nở nụ cười, tự giễu.
Hắn xoa xoa huyệt thái dương, thả lỏng dây thần kinh.
Hiện giờ ngày nào cũng ở cùng Lê Cảnh Trí không biết chán, cô vừa rời đi, hắn đã "trông gà hóa cuốc".
"Nói đi, tra được cái gì?"
"Tôi giúp cậu nhiều như thế, hai vợ chồng cậu phải mời tôi ăn một bữa cơm." Lê Cảnh Trí nói mời anh ta ăn cơm phải đến nửa năm rồi, mà anh ta vẫn phải tự lo cho bản thân.
"Thương lượng điều kiện?"
"Đúng, tôi mất bao nhiêu công sức toàn làm không công cho cậu, tôi quá thiệt."
"Có thể." Lăng Ý gật đầu.
Hướng Diệc Nhiên không đùa nữa, nói thẳng: "Nhân viên cấp cao của khách sạn cố tình buông lỏng kiểm tra. Lúc đó máy quay xuất hiện góc chết, nhân viên đã tới báo nhưng cấp trên nói không cần sửa vội, mà thời gian đó lại đúng lúc trước khi Lê Cảnh Trí xảy ra chuyện không lâu, cảm giác như có người cố tình làm vậy."