"Cô ấy xuất viện, tôi sẽ giải thích chuyện này."
"Anh không cần phải làm ra vẻ thâm tình ở đây, nếu anh thật sự đối xử tốt với cô ấy thì sao lại làm cô ấy bị thương? Nếu như anh thật sự muốn giải thích thì đã không để cái video kia bị truyền đi như thế." Giang Noãn tức giận nói to.
Nhắc tới video, nét mặt Giang Tây Long cũng thay đổi. Hôm trước, Lăng Ý vừa nhận được video, hôm sau đã bị người ta phát tán trên mạng. Tra IP, chỉ có thể tra ra được nơi gửi là một quán internet, tra hết tất cả mọi người cũng không tra ra được là ai làm. Người đó làm việc rất sạch sẽ cho nên không tra ra được người phía sau. Từ quán bar cho đến khách sạn, mỗi một phân đoạn đều rất chính xác, chắc chắn đây là một kế hoạch đã được lên kế hoạch sẵn. Những bức ảnh chụp trộm trước kia có thể nói là do chỉnh sửa, có thể nói là do cắt ghép nhưng video thì không giống thế, nó chuyển động, có căn cứ chính xác. Địa vị của nhà họ Lăng vốn rất được quan tâm, hơn nữa cuộc hôn nhân giữa hai người lúc trước đã gây ra chấn động không nhỏ, video này giống như một mồi lửa khiến nó bừng cháy dữ dội. Chuyện càng kéo dài, càng làm lớn, danh dự của Lê Cảnh Trí chắc chắn không thể rửa sạch được.
Giang Tây Long ngẩng đầu nhìn hắn: "Anh chuẩn bị làm thế nào?" Chuyện này rất khó giải quyết không phải chỉ dựa vào bộ phận quan hệ xã hội phát ra vài tin tức là giải quyết được vấn đề. Vì Lê Cảnh Trí, hai người đàn ông không cần tranh cãi, nhanh chóng đạt được thống nhất.
"Tôi cần sự phối hợp của anh." Lăng Ý nói.
"Tôi sẽ toàn lực phối hợp." Giang Tây Long trả lời không chút do dự.
"Sảng khoái như vậy, không cần nghe phương án trước sao?"
"Không cần thiết, chỉ cần giải quyết xong chuyện này."
"Anh đúng là vẫn rất sâu đậm với Lê Cảnh Trí."
"Đâu thể sánh với kẻ máu lạnh như anh." Giang Tây Long nở nụ cười lạnh lùng, anh tuyệt đối sẽ không để người khác có thể lăng nhục cô gái đó. Cho dù Lăng Ý muốn anh phải phối hợp ra sao, anh cũng sẽ đáp ứng. Ba năm trước không thể thuyết phục cha giúp đỡ Lê thị, khiến Lê Cảnh Trí phải gả cho Lăng Ý đã là chuyện khiến anh phải hối hận nhất cuộc đời này.
Lăng Ý mặt không cảm xúc nói: "Cảm ơn."
"Anh không cần cảm ơn tôi, anh cũng không có tư cách gì để cảm ơn tôi, tôi làm những chuyện này chỉ vì Cảnh Trí, không liên quan gì đến anh."
"Tôi là chồng của cô ấy. Đương nhiên là có tư cách.” Giang Tây Long nói: "Tôi còn tưởng, anh sẽ dựa vào chuyện này, ly hôn với cô ấy, khôi phục thân phận người đàn ông độc thân hoàng kim. Khiến cô ấy vạn kiếp bất phục, mà không phải là cứu cô ấy ra từ vũng bùn như thế này."
Giọng Lăng Ý bình thản nhưng cực kì kiên quyết:"Tôi sẽ không buông tay cô ấy."
Giang Tây Long kích động: "Anh rõ ràng không tin cô ấy, tại sao cứ cố chấp giữ cô ấy lại bên cạnh, làm khổ cô ấy, cũng làm khổ chính mình?"
"Video ở đó, tôi làm sao có thể tin tưởng cô ấy đây?" Ánh mắt của Lăng Ý trở nên tàn nhẫn, mặc dù biết cô bị người ta hãm hại, nhưng hắn cũng rất khó có thể chịu đựng, làm gì có tên đàn ông nào chịu chia sẻ người phụ nữ của mình với tên đàn ông khác. Cho dù là vậy, hắn cũng không thể nào thuyết phục mình để cô rời đi. Hắn sẽ không buông tay, trừ phi hắn chết.
Giang Tây Long có thể thấy được trong mắt Lăng Ý sự đau đớn cũng như kiên định: "Tôi và cô ấy không có phát sinh quan hệ nào hết."
"Anh nói cái gì?"
"Tôi rất vui khi mình và cô ấy chưa phát sinh quan hệ, hiện giờ cô ấy mới có thể sống thoải mái như vậy. Coi như tôi cầu xin anh, nếu đã không muốn buông tay thì hãy đối xử với cô ấy tốt một chút."