Chương 14:
“Giản Đường tỷ…” Tần Mộc Mộc không nhịn được mà mở miệng. Lại bị người đàn ông bất cần Si Thần cho một ánh mắt cảnh cáo liền sợ hãi im lặng, mắt cô đầy hối hận nhưng đành bất lực nhìn người phụ nữ đáng thương đang khập khiễng.
Vẻ mặt Giản Đường thẫn thờ, đi tới trước mặt người vệ sĩ kia, lặng lẽ hít thở thật sâu, thở ra một ngụm khí đầy hỗn loạn. Thật lâu sau đó, cô cố gắng trấn định nâng cánh tay lên, đặt trên vai người hộ vệ.
Cô nhìn thì giống như đang rất trấn định, nhưng người vệ sĩ gần với cô nhất bị cô đặt hai tay lên bả vai rõ ràng nhận ra được Giản đại tiểu thư trước mặt đang run rẩy.
Giản Đường Giản đại tiểu thư này hắn cũng biết. Nhưng người vệ sĩ này đến giờ cũng không thể tin được người phụ nữ chật vật cùng hèn mọn này đã từng là Giản đại tiểu thư kiêu ngạo sức sống tràn trề.
Nhón chân lên, bờ môi nhợt nhạt của Giản Đường run rẩy hướng đến môi của vệ sĩ áo đen…
Mất đi nụ hôn đầu không phải mất đi một miếng thịt, mà chai rượu kia uống vào khả năng sống của cô là số không.
Cô muốn sống, nụ hôn đầu có là gì đâu?
Vẻ mặt Thẩm Tư Cương phức tạp. Cô cuối cùng lại chọn vế sau.
Người đàn ông trên ghế salon híp mắt một cái, môi mỏng vừa định mở ra. Cửa đột nhiên truyền tới một tiếng “Ơ, là cô? Sao còn chưa đi?”
Thanh âm này vừa vang lên, người bên trong phòng bao toàn bộ nhìn về phía phát ra âm thanh này, cửa phòng bao không biết từ lúc nào có một nam nhân cao lớn tiến vào.
Giản Đường chấn động một chút, nghiêng đầu nhìn về phía cửa “Là anh à..”
Hi Thần nhìn về phía người đàn ông cao ngất ngoài cửa, lại nhìn về phía Giản Đường, đôi mắt đào hoa cười híp “Ô, Tiêu Hành, thì ra cậu biết cô ta” Đây cũng thật lạ lùng, một nhân viên vệ sinh, đáng giá để Tiêu Hành biết?”
Hi Thần sờ sờ cằm, tỏ vẻ xem kịch vui.
Tầm mắt Thẩm Tư Cương cũng rơi vào người Tiêu Hành. Đáy mắt một tia u ám.
Tiêu Hành ngược lại không để ý ánh mắt những người này đang rơi vào người mình, hắn cổ quái nhìn về phía Giản Đường… Người phụ nữ kia muốn làm gì? Tại sao nhìn giống như đang muốn cưỡng hôn vệ sĩ của Thẩm Tư Cương?
Không thèm để ý nháy mắt mấy cái, Tiêu Hành nhìn quanh cười một cái “Quái lạ, tôi vừa mới rời đi một lúc, trong phòng bao này đã nào nhiệt lên” Tiêu Hành tay bỏ trong túi quần tây, lười biếng đi về phía Giản Đường, vừa đi vừa hỏi “Đây là đang làm gì?”
Hi Thần đang muốn nói chuyện, Bạch Dục Hành bên cạnh không dấu vết cắt ngang Hi Thần. Tinh quang trong đôi mắt hẹp dài chợt loé “Cô ta chọc giận Thẩm đại thiếu. Này, nhìn thấy không? Bình rượu trên bàn kia” Bạch Dục Hành tuỳ ý chỉ chỉ chỉ bình rượu whisky (?) trên bàn “Thẩm đại thiếu nói, hoặc là cô ta uống sạch chai rượu này. Hoặc là ngay trước mắt mọi người, cô ta mua vui biểu diễn tiết mục hôn môi ngay trước mắt mọi người”
“Ha” Tiêu Hành ha một tiếng, chậm rãi hướng chỗ Giản Đường đi tới, con ngươi lười biếng lướt qua Thẩm Tư Cương trên ghế salon, bất cần đời sờ cằm một cái.
“Thẩm đại thiếu thật biết chơi mà, nếu muốn xem một màn hôn môi nóng bỏng thì không ngại để cho tôi đóng vai nam chính chứ? Không phải tự biên tự diễn gì nhưng Tiêu Hành này kỹ xảo hôn môi nếu đứng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất”
Vừa nói liền nhanh như chớp cánh tay dài duỗi một cái, đem Giản Đường đang rơi sương mù kéo vào trong ngực mình.
Giản Đường phản ứng không kịp, toàn bộ người đụng vào ngực Tiêu Hành. Một giây kế tiếp, môi một trận ấm áp, cô bất ngờ trợn to hai mắt.
Cô… bị hôn?
Ong!
Mặt trong nháy mắt nóng bừng lên, vết đỏ ở hai tai lan tràn đến tận đầu ngón chân.
Tiêu Hành kinh ngạc áp môi mỏng xuống cái miệng nhỏ mềm mại kia. Xúc cảm… thật con mẹ nó tốt.
Vốn là không có muốn hôn sâu, trong lòng chỉ muốn đùa dai, chẳng qua là chuẩn bị hời hợt đụng môi cô một chút, nhưng không nghĩ tới trên môi này xúc cảm thật cám dỗ.
Đang muốn vùi đầu hôn sâu hơn, một đạo lực mạnh đem người phụ nữ trong ngực cướp đi.
Tiêu Hành không có được vị ngọt trong mong đợi, liền bất mãn nhìn về phía người lôi Giản Đường ra.