Chương 13:
Chính bởi như vậy, cô không thể uống rượu, cô phải sống!
Cô thiếu nợ, còn chưa trả xong.
Cô có tội, còn chưa chuộc được.
Không.
Cô vẫn chưa thể chết.
Giản Đường ngẩng đầu lên, nhìn về phía Thẩm Tư Cương, lắc đầu một cái, nói “Thẩm tiên sinh, chỉ cần ngài không để cho tôi uống rượu, như thế nào cũng được”
Như thế nào cũng được.. Sao?
Người đàn ông ánh mắt giống như chim ưng, híp một cái, khoé miệng chậm rãi vểnh lên “Như thế nào cũng được?” Hắn mở miệng, lộ ra vẻ nguy hiểm.
Giản Đường Giản gia đại tiểu thư, đã từng tự tin và kiêu ngạo, đều vứt cả rồi?
Hắn ngược lại muốn nhìn một chút, trước mặt là Giản đại tiểu thư từng trong trí nhớ hắn, hay thật sự đã biến thành người khác.
“Chỉ cần không uống rượu. Như thế nào cũng được”
“Được” Người đàn ông trên ghế salon mắt chợt loé rồi biến mất, ngay sau đó như có như không chỉ đến một hướng, từ góc tường một bóng người chậm rãi đi ra “Tiên sinh” Người nọ mặc âu phục đen, sạch sẽ gọn gàng đầu đang cung kính cúi đầu 45 độ. Người này hẳn là vệ sĩ của Thẩm Tư Cương.
Giản Đường không hiểu nhìn về phía Thẩm Tư Cương. Người đàn ông dung nhan hoàn mỹ, chậm rãi cười, môi mỏng mở ra “Hôn hắn ta”
Giản Đường nhìn theo ngón tay hắn, tầm mắt nhìn về phía vệ sĩ mang âu phục đen không lên tiếng… Hiểu ra liền trợn to hai mắt.
“Làm sao? Không làm được?” Bên tai truyền tới giọng nói nghiền ngẫm của Thẩm Tư Cương “Hoặc là uống rượu, hoặc là ngay bây giờ ở đây bắt đầu biểu diễn”
“Rào” Giống như một chậu nước đá từ trên đầu đổ xuống, Giản Đường toàn thân lạnh không có một chút hơi người nào, lỗ tai ong ong, ngẩng đầu lên ánh mắt đờ đẫn nhìn về phía người đàn ông như đế vương trên salon… Hắn vừa nói gì?
Biểu diễn? A… Để cho cô giống như một cô gái thanh lâu ở đây biểu diễn tiết mục hôn?
Cô chậm rãi nhấp đôi môi khô khốc, hoá ra nụ hôn đầu của cô lại rẻ rúng như vậy. Cho dù tình cảm đối với hắn chỉ còn sợ và sợ, mặc dù cô sớm đã đem tình cảm với hắn dọn dẹp sạch sẽ, chôn giấu thật sâu trong lòng, nhưng không thể khống chế mà trong lòng một trận đau đớn.
Cô nhìn về phía Thẩm Tư Cương, cặp mắt kia không lạnh không hận cũng không yêu, chỉ có sự tuyệt vọng đến tận cùng.
Thẩm Tư Cương thú vị thưởng thức ánh mắt tuyệt vọng của cô, người phụ nữ này… Hẳn sẽ cự tuyệt yêu cầu hoang đường của hắn? Uống rượu cùng hôn một người đàn ông xa lạ ngay trước mặt mọi người, đổi thành bất kỳ người phụ nữ nào hẳn cũng sẽ chọn cái trước, không phải sao?
Huống chi cô đã từng là Giản đại tiểu thư. Cả người đầy kiêu ngạo Giản Đường Giản đại tiểu thư.
“Có thể đổi một cái khác hay không?” Dẫu sao đây cũng là nụ hôn đầu của cô. Ở trong mắt hắn có thể rẻ rúng, nhưng ở trong mắt cô lại vô cùng quan trọng.
Cô không nghĩ cứ như vậy mất đi nụ hôn đầu.
Cô đã cái gì cũng không có nữa rồi.
Đàn ông cầm ly rượu lên, một hơi cạn sạch “Cô không có tư cách kì kèo với tôi” Khoé miệng nâng lên, hắn ngược lại muốn nhìn một chút, Giản đại tiểu thư của thành phố S rốt cuộc có bao nhiêu hèn mọn cùng thấp kém.
“Được, tôi biết rồi” Giản Đường thật thà đứng lên, cô đi đứng không được thuận tiện lắm, quỳ lâu nên xương đùi truyền tới một trận đau đớn, thiếu chút nữa té lăn trên đất, cô giơ tay đấm thùm thụp lên bắp đùi, xoa dịu kinh lạc mới khập khiễng đi tới hộ vệ áo đen trước mặt.
Bởi vì cô đập ở chân, trong phòng bao mấy người đàn ông chỉ cho là cô quỳ lâu nên chân đã tê rần. Chỉ có Tần Mộc Mộc biết, người phụ nữ đang đi khập khiễng đó đang phải chịu nổi đau mà người thường không thể chịu đựng được.
Tần Mộc Mộc hối hận, bởi vì cô mà liên luỵ Giản Đường tỷ.