Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 103: Người nào có thể chịu đựng được thì người đó không phải là đàn ông



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bầu trời quang đãng, ánh mặt trời có chút gay gắt, Giản Đồng lại bó chặt chiếc áo khoác trên người lại, cái lối được bao phủ bởi những hàng cây ấy, hôm nay hơi ít người, nhưng mỗi khi có người đi lướt qua cô, thì đêu dùng ánh mắt kì lạ để nhìn cô.

“Người này...

có phải đầu óc có vấn đề rồi không?”

Một cặp vợ chồng đi lướt qua đằng sau cô, cũng không quên quay đầu lại nhìn cô thêm một lân nữa, tiếng bàn tán nhỏ nhẹ, cho dù không phải nói trước mặt của Giản Đồng, nhưng cũng không tận lực kéo chặt tai, hạ thấp giọng.

Tiếng bàn tán nhỏ nhẹ, vang lên ở phía sau cô, đã như một thói quen, đối với những người ngẫu nhiên lướt qua ở xung quanh, thường lộ ra thái độ ngạc nhiên, cô đã quá quen rồi.

Ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời ở trên cao, cô hiểu được cách ăn mặc lúc này của cô ở trong mắt người khác, kinh hãi như thế nào.

Khi tất cả mọi người đều mặc áo ngắn tay quần lửng, thì trên người cô lại quấn chặt vào, không hở ra một tẹo nào.

Nhìn vào chiếc áo sơ mi dài tay ở trên người, cô có chút hối hận...

Đáng ra nên mặc cái áo khoác dày hơn một chút.

Sâu trong lòng cảm thấy đau đớn, bên cạnh lại là một đôi yêu nhau, đang đạp xe đạp, lắc lư vụt qua người của cô.

Người con gái mặc một chiếc váy màu trắng, người con trai mặc một chiếc sơ mi màu trắng, người con gái tính cách hoạt bát, đứng đằng xa cũng có thể nghe được tiếng trò chuyện nhẹ nhàng: “Này này, đi thôi, chút nữa sẽ đi khi vui chơi, thời tiết hôm nay đẹp như vậy, không đi thì tiếc biết bao.”

“Được được, nghe theo em, chúng ta đi khu vui chơi.”

“Vậy tối nay cắm trại nhé? Em đã mua lều vải rồi."

Nói xong, chiếc xe đạp cũng vụt qua người của Giản Đồng.

“Này! Đợi một chút”

“Cái gì?”

Cặp đôi đó bỗng thấy ngạc nhiên, người con trai chống một chân xuống, dừng lại: “Cô gọi chúng tôi?...”

Lại quan sát tỉ mỉ Giản Đông từ trên xuống dưới, người con trai trông rất thanh tú, cặp đôi màu màu cà phê cau lại, “Có chuyện gì à?”

Vẻ mặt nghỉ ngờ...

Đây, đây, chắc không phải một người điên chứ? Giản Đồng đơ người ra...

Cô vốn không muốn gọi cặp đôi ấy lại, nhưng vẫn là không chịu được nên đành phải gọi.

“Cô...

cô không sao chứ?”

Người con gái ngồi đẳng sau, bộ tóc học sinh xinh đẹp, được nhuộm lên màu hạt dẻ, nghiêng đầu, chìa tay ra, lắc lư trước mặt Giản Đồng.

Giản Đồng ngẩn người ra, “Tôi...”

tôi cái gì chứ? Tại sao đột nhiên lại gọi hai người xa lạ đó chứ? “Cô muốn hỏi đường đúng không, không sao, cô cứ hỏi đi, bạn trai tôi cái gì cũng biết, mọi ngóc
chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content



- -----------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv