Tại phủ thừa tướng.
Phu nhân Menei nghĩ Tứ nữ nhi nằm trên giường bệnh mà lòng buồn rầu. Bà tự trách ‘Trước đây, mình nhất quyết không chấp nhận cuộc hôn nhân hai đứa biết đâu… Haiz! Tính khí nữ nhi quá cố chấp, khi đã quyết định điều gì khó mà ngăn được. Philat cũng không phải là kẻ bạc tình, xấu xa, có điều Hiền tế này tính khí quá mềm yếu, không có chủ kiến đã khiến nữ nhi bà đau lòng.
Thở dài, bà hỏi Milan bên cạnh.
– Tứ tiểu thư sao rồi?
Biết Phu nhân đau lòng tứ tiểu thư, nàng vội thưa.
– Hồi phu nhân, tứ tiểu thư khá hơn lúc trưa hôm qua nhiều rồi. Tối qua, Lão gia về liền vào thăm tiểu thư một lúc mới rời khỏi.
– Ừ, Mong rằng ông ấy khuyên được con bé, ta không biết phải làm sao cho tốt đây?
Milan an ủi phu nhân.
– Phu nhân đừng quá lo hại đến sức khỏe, Milin nói hôm qua sau khi Lão gia vào gặp thiểu thư, trông tiểu thư có tinh thần hơn.
Phu nhân Menei chăm chú nhìn Milan, bà hỏi.
– Ngươi nói ta nghe xem thử thế nào!
Milan quỳ xuống thưa.
– Thưa Phu nhân, từ lúc Tiểu thư tỉnh thì người luôn im lặng, không nói chuyện hay trả lời bất cứ ai. Nhưng sau khi Lão gia rời khỏi thì người hỏi Milin ‘Lão gia là ai?’ Mọi người khinh ngạc, không hiểu sao tiểu thư hỏi vậy thì tiểu thư nói tiếp ‘Có phải Lão gia là Thừa tướng Hari phải không?’ Chúng nô tỳ nghĩ, hình như tiểu thư quên một số chuyện và không còn nhắc đến Cô gia như trước đây nữa…
Phu nhân Menei nhíu mày.
– Vậy sao? Thế tiểu thư tỉnh dậy chưa?
– Để nô tì đi xem thử rồi hồi báo Phu nhân.
Phu Nhân Menei khoát tay.
– Được rồi, để ta qua đó xem thế nào.
– Vâng, thư phu nhân.
Tại phòng tứ tiểu thư.
Bước vào phòng không thấy nữ nhi đâu, Phu nhân lo lắng, bà lớn tiếng hỏi.
– Tứ tiểu thư đi đâu rồi?
Phu nhân vào phòng nhanh quá khiến Milin không kịp chào đón. Nàng tiến lại quỳ thưa.
– Hồi Phu nhân, Tứ tiểu thư hiện đang ở Thư phòng gặp lão gia.
– Đi gặp Lão gia sao? Sao ngươi không đi theo trông chừng tiểu thư?
– Tiểu thư không cho nô tỳ đi theo, người muốn nói chuyện riêng với Lão gia thưa Phu nhân.
Phu nhân Menei muốn phát giận vì Milin dám để nữ nhi bà một mình lúc này thì Milan khuyên.
– Phu nhân bớt giận, người hỏi Milin nói rõ rồi xử phạt vẫn chưa muộn.
Phu nhân ngồi bên bàn trà, nhướn mày ra hiệu cho Milin giải thích.
– Thưa Phu nhân, lúc Tiểu thư đi đến Thư phòng Lão gia, nô tỳ có đi cùng người. Xác nhận Lão gia có ở trong đó, nô tỳ mới về đây chờ đợi.
Milan lên tiếng.
– Phu nhân, Milin thực sự không làm trái ý người căn dặn. Tiểu thư có Lão gia chăm sóc sẽ không vấn đề gì. Để nô tỳ đưa Phu nhân về phòng, khi tiểu thư nói chuyện xong với Lão gia, Milin sẽ thông báo tiểu thư qua gặp người.
Biết nữ nhi bình an, Milan nói có lý nên bà yên tâm. Bà nói với Milin.
– Khi nào tiểu thư nói chuyện xong với Lão gia, nói qua gặp ta.
– Vâng, thưa phu nhân.
Thư phòng Thừa tướng Hari.
Nữ nhi nói mình là Hoàng hậu Xixi, không phải nữ nhi của mình khiến ông buồn cười “Nữ nhi lại muốn nháo chuyện gì nữa đây?”
Haxin thấy ông không tin, nàng kể vanh vách những sự kiện trong cung. Kể cả những chuyện chỉ ông và Hoàng thượng biết thôi.
Càng nghe nàng kể, ông càng không thể tin vào người trước mặt “Chuyện gì thế này? Đây là hoàng hậu Xixi, nếu vậy… Nữ nhi, nữ nhi của ta đâu? “
Nhìn ông có vẻ tin lời mình nói, trông ông đau khổ, nàng nói.
– Ta xin lỗi. Ta thật sự không muốn như thế này đâu…
Là người trải qua hai thế hệ triều đình, tuy đau buồn nhưng ông nhanh chóng tiếp nhận những điều Haxin kể “Nữ nhi số khổ của ta đã chết, Hoàng hậu Xixi sau hai mươi năm mất tích nay sống lại, thật không thể tưởng… Có lẽ nữ nhi chết đi lại là một giải thoát, con bé quá cầu toàn trong chuyện tình cảm…”
Haxin (linh hồn là Hoàng hậu Xixi) lấy làm tiếc đã chiếm thân thể nữ nhi của Thừa tướng. Nàng thật sự không biết sao mình bị cuốn vào cơ thể này và trở lại thế giới này. Nàng kể Thừa tướng nghe chuyện hai mươi năm trước lúc mình chết. Kể chuyện một thế giới khác mà nàng được hồi sinh và sinh sống ở đó.
Thừa tướng nghe xong câu chuyện của nàng. Ông cảm thán “Thế giới thật rộng lớn, có quá nhiều điều bí ẩn không thể giải thích được!”
Hoàng hậu Xixi nhờ ông giữ bí mật chuyện này kể cả phu nhân của ông. Vì câu chuyện của nàng quá khó tin, người ta sẽ nghĩ nàng là yêu ma quỷ quoái. Từ bây giờ, hãy xem Hoàng hậu Xixi đã chết, tứ tiểu thư Haxin bị té hồ may mắn không sao.
– Hoàng hậu, bây giờ người tính thế nào?
Haxin cười dịu dàng.
– Ông cứ xem ta là nữ nhi thân sinh của mình mà đối đãi.Ta gọi ông là phụ thân.
Thừa tướng lo lắng.
– Vậy, Hoàng thượng người tính sao đây?
Haxin thở nhẹ một hơi.
– Trước mắt ta muốn làm thủ tục ly hôn với Trượng phu của Haxin, mong ông giúp ta.
– Vâng, thưa…
Thấy ông còn ngượng gạo trong chuyện xưng hô, nàng cười hòa ái.
– Ông cứ xưng hô tự nhiên với ta như với Hoàng thượng vậy đó.
– Thần hiểu, thần sẽ chú ý.
Haxin cười vui vẻ.
– Vậy từ bây giờ, mọi việc nữ nhi nhờ người chiếu cố. Nữ nhi cũng nên qua thăm Mẫu thân, chắc người lo lắng cho nữ nhi lắm.
Thừa tướng gật đầu, nàng lui khỏi thư phòng.
Còn lại mình ông ngồi trong Thư phòng, đưa tay bóp vầng trán của mình, ông ngẫm nghĩ “Haiz! Sự việc quá thần kỳ, mà mình quên hỏi chuyện Công tử mang y phục trắng, không biết Hoàng hậu… À không, Haxin có biết manh mối gì không?” Ông tiếp tục xoa vầng trán cho nhăn nhúm lại “Mình già rồi, quên trước quên sau… thôi thì giải quyết từng chuyện một, trước hết thế này…”
Phòng riêng của Thừa tướng.
Haxin bước vào phòng thấy Mẫu thân ngồi trầm tư. Biết người đang sầu não về nữ nhi của mình nên nàng nhẹ nhàng lên tiếng gọi.
– Mẫu thân…
Lâu rồi không nghe nữ nhi gọi mình có tinh thần như thế, bà quay lại mỉm cười.
– Con sao rồi? Sao mới tỉnh lại đi gặp Phụ thân nói chuyện riêng?
Nàng cười hiền hòa.
– Nữ nhi xin lỗi đã khiến người lo lắng.
Nàng đến ngồi bên bà, nắm tay xoa nhẹ nói.
– Nữ đi gặp Phụ thân là muốn người giúp con ly hôn với Philat.
– Sao cơ?
Biết Mẫu thân ngạc nhiên, nàng từ từ giải thích.
– Trước đây nữ nhi ngu muội, cố chấp, đã khiến Phụ thân và Mẫu thân phiền lòng. Sau chuyện ngã hồ không chết, nữ nhi suy nghĩ từ hôm qua đến hôm nay và đã thông suốt. Nữ nhi không muốn sống như trước kia nữa…
Bà nhìn nàng từ ái.
– Được rồi, ta chỉ mong con luôn vui vẻ, hạnh phúc là được. Vậy con có dự định gì sau khi li hôn với Philat?
Nàng cười làm nũng với bà.
– Nữ nhi muốn sống cùng Phụ mẫu, phụng dưỡng hai người đến suốt đời.
Bà mắng yêu.
– Ta nhìn con không thấy thành ý chút nào.
Nàng cười đứng lên, giúp bà xoa bóp bả vai.
– Nữ nhi dùng hành động thế này, Mẫu thân thấy thế nào?
Haxin dùng kỹ thuật xoa bóp mà nàng học được ở hiện đại khiến phu nhât thư thái, thoải mái. Bà khen ngợi.
– Ai, nữ nhi ta thật biết chăm sóc người.
Nàng cười khoe tài với Mẫu thân.
– Nữ nhi còn biết nấu ăn nữa. Con đang nghĩ sẽ làm món gì tối nay đãi Phụ mẫu.
Phu nhân Memei cười rạng rỡ.
– Ô! Vậy ta sẽ chờ nữ nhi hiếu thuận đây.
Nàng nháy mắt.
– Sẽ không khiến Phụ thân và Mẫu thân thất vọng đâu.
Bà gật đầu.
– Ừ! Hôm nay Đại ca và Đại tẩu cũng về, bọn chúng lo lắng cho con lắm đấy.
– Vâng, Nữ nhi đã biết. Nữ nhi làm thật nhiều món ngon bồi tội cùng mọi người.
Xoa bóp giúp Mẫu thân, lâu lâu nàng hỏi dò lực đạo tay đủ chưa, nàng muốn thay Haxin hiếu thuận với bà.
Phu nhân Memei cảm thấy cả người thư thái liền nói nàng dừng tay. Lúc này, nàng xin phép xuống bếp xem Ngự thiền phòng có những gì mình nấu tối nay không.
Nữ nhi vui vẻ, hoạt bát trở lại bà cảm thấy vừa vui vừa có cái gì đó không thực lắm. Mà thôi, như thế còn hơn trước kia “Mong con bé vượt qua được!”
Bà sinh cho Thừa tướng hai nhi tử và hai nữ tử. Đại nhi tử không thích làm quan, tự mở trường tư thục, hành nghề ‘Gõ đầu trẻ’, tối nay nó cùng thê tử về đây. Nhị nữ nhi hiền lành, nhu mì và lập gia đình vào năm năm trước, hiền tế này do ông bà chọn. Nhi tử thứ ba thích học võ, nó tòng quân ngay sau khi đậu tú tài, nay đã gần 30 tuổi vẫn chưa chịu yên bề gia thất. Tứ Nữ nhi (Haxin) thì sắp sửa ly hôn cùng Trượng phu của nó. Haiz! Hai đứa nhỏ này, không biết khi nào mới khiến bà bớt lo.