Phó đạo diễn lắc đầu với Kiều Phương Hạ, trả lời: “Vẫn chưa tới, hai ngày trước tôi đã thông báo cho cô ấy đến đài truyền hình. Cô ấy nói Hà Vận phụ trách chuyện của cô rất tốt, không cần cô ấy phải quan tâm nữa”
Kiều Phương Hạ nhíu chặt mày lại, suy nghĩ một lát rồi nói nhỏ với phó đạo diễn: “Cho tôi mượn điện thoại di động của anh để gọi điện”
Phó giám đốc lấy điện thoại di động ra đưa cho Kiều Phương Hạ, Kiều Phương Hạ lập tức tìm được số điện thoại của Đường Nguyên Khiết Đan và bấm gọi, điện thoại đã được kết nối, nhưng không có ai trả lời.
Kiều Phương Hạ kiên nhẫn gọi hai lần nhưng vẫn không có ai bắt máy.
Cô nhìn thấy số điện thoại của Lục Nhất Minh trên điện thoại của phó đạo diễn, lập tức tiếp tục gọi cho Lục Nhất Minh.
Chẳng bao lâu Lục Nhất Minh đã trả lời: “A lô?”
“Là tôi” Kiều Phương Hạ đi đến một nơi không có người, nhẹ nhàng nói: “Phó Kiều”
Lục Nhất Minh dừng lại một chút, đoán rằng cô gọi điện để hỏi chuyện của Đường Nguyên Khiết Đan, liền trả lời: “Nếu cô muốn hỏi chuyện của Khiết Đan thì tốt hơn là nên hỏi trực tiếp Lê Đình Tuấn đi. Bây giờ Khiết Đan đã nhận người mới, không phải là người đại diện của cô nữa”
Kiều Phương Hạ im lặng vài giây, trả lời: “Được, tôi hiểu rồi.”
“Anh giúp tôi nói với cô ấy nói một tiếng, để cô ấy phải chịu thiệt thòi là lỗi của tôi”
“Ừm, tôi sẽ” Lục Nhất Minh trầm giọng đáp.
Chỗ Lục Nhất Minh hơi ồn ào, chắc là đang quay phim. Kiều Phương Hạ không tiếp tục làm phiền anh ta nữa, cúp máy.
Trong lòng cô hiểu rất rõ, trước đó khi cô bị sảy thai, Lê Đình Tuấn đã nói với cô rằng Đường Nguyên Khiết Đan không còn thích hợp ở lại bên cạnh cô nữa. Do đó, mọi chuyện là anh sắp xếp.
Người vệ sĩ do Lê Đình Tuấn sắp xếp đã đưa cho Kiều Phương Hạ chiếc cốc giữ nhiệt và gelatin giấu lừa. Kiều Phương Hạ lặng lẽ đưa tay ra lấy đồ, vệ sĩ nhẹ giọng nói
với Kiều Phương Hạ: “Cậu Hai gọi điện thoại tới hỏi mợ tại sao mẹ không trả lời điện thoại.”
Vừa rồi Kiều Phương Hạ đang nói chuyện với Lục Nhất Minh nên không chú ý.
Cô ăn gelatin giấu lừa với nước ấm, thản nhiên liếc nhìn màn hình điện thoại di động.
Ăn xong, cô mới nhàn nhạt trả lời: “Anh nói cho anh ta biết, khi nào Đường Nguyên Khiết Đan trở về bên cạnh tôi thì khi đó tôi mới nói chuyện với anh ta.”
Thế mà anh còn hỏi cô tại sao không nghe điện thoại. Lý do tại sao cô không nghe điện thoại, chẳng phải anh nên biết rõ hơn bất cứ ai khác sao?
Cho dù Đường Nguyên Khiết Đan có làm điều gì sai trái hoặc có mâu thuẫn với anh mà chạm đến mấu chốt của anh, thì cô ấy vẫn là người đại diện của cô. Dù cho muốn đổi người thì Lê Đình Tuấn cũng nên tôn trọng suy nghĩ của cô và nói với cô một tiếng mới phải.
Chưa kể Đường Nguyên Khiết Đan là bạn thân tốt nhất của cô.