Lúc trước, Kiều Phương Hạ làm nhiệm vụ mà không điều tra kỹ chi tiết nhiệm vụ, thậm chí không phải là một, hai lần. Đối với việc làm sao để thu hút sự chú ý của đám đàn ông này một cách nhanh nhất thì cô có một đống cách riêng.
Nhưng mà đối tượng nhiệm vụ hôm nay là bạn của Lệ Đình Tuấn, còn Lệ Đình Tuấn lại ở ngay bên cạnh khiến hành động của cô trở nên vô cùng khó khăn, vô cùng đau đầu.
Hơn nữa, nếu như đã là bạn của Lê Đình Tuấn thì chắc chắn sẽ có cơ hội gặp lại, thế thì càng khó xử hơn nữa rồi.
Cô đột nhiên cảm giác hơi hối hận khi kêu Lệ Đình Tuấn trả lại sim điện thoại của mình, nếu như cô chậm trễ mất hai ngày thì sẽ không nhìn thấy nhiệm vụ này, cũng sẽ không xuất hiện cục diện khó xử như bây giờ.
Cô thậm chí muốn rút lui quay về nhà cùng với Lệ Đình Tuấn cho rồi, nhưng hậu quả của việc nhận nhiệm vụ nhưng lại không hoàn thành của Quân Diệt là vô cùng nghiêm trọng, không chỉ cô chịu trừng phạt mà còn liên lụy tới người đi làm nhiệm vụ chung cũng sẽ bị nhận sự trừng phạt nặng nề.
Cô chỉ có thể làm liều lấy cái vòng cổ thôi.
Trạm Khánh Minh không đợi người phía sau đến gần hai người bọn họ thì đã khoác tây trang của mình lên vai Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ bị sức mạnh của anh ta kéo lại, không tự chủ được dựa vào lòng của anh ta.
Khoảnh khắc hai người đứng gần nhau, Trạm Khánh Minh cúi đầu khẽ giọng hỏi cô: “Còn nhớ bản thân đến nơi này là vì cái gì không? Hửm?”
Kiều Phương Hạ khẽ dừng lại rồi cứng đầu nói: “Những người phụ nữ đến đây không phải là vì anh sao?”
Trạm Khánh Minh cười: “Vì tôi? Thế nên cô lợi dụng Lệ Đình Tuấn sau đó đến chọc giận tôi à?”
Quả thật Kiều Phương Hạ có tâm tư này, đặc biệt là sau khi phát hiện làm vậy có thể khơi gợi dục vọng chiến thắng của anh ta.
Cô ngẩng đầu nhìn Trạm Khánh Minh, không nói chuyện.
Nhưng cô càng không nói chuyện thì trong lòng Trạm Khánh Minh càng cảm thấy khó chịu.
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời có người phụ nữ dám chơi anh ta như vậy.
“Muốn ngủ với tôi à?” Ánh mắt của anh ta mang theo sự châm chọc rồi thấp giọng hỏi cô.
“Không có” Lần này Kiều Phương Hạ nói sự thật, kế hoạch ban đầu của cô chính là đưa Trạm Khánh Minh một mình đến phòng rồi đánh ngất anh ta mà thôi, có được dây chuyền thì nhiệm vụ kết thúc rồi.
Vốn dĩ chuyện này với cô mà nói cũng không phải là chuyện khó gì, nhưng sự xuất hiện Lệ Đình Tuấn lại gia tăng độ khó cho hành động của cô.
“Vậy thì cô tổn thất lớn rồi, người phụ nữ như cô không xứng đáng để tôi đụng vào cô, cũng không xứng đáng để Tuấn tiếp tục tốn phí tâm tư trên người cô” Trạm Khánh Minh nhìn cô rồi đột nhiên cười lạnh, trầm giọng nói với cô.
“Ăn xong thì cút cho tôi!”
Nói xong, anh ta lập tức buông cô ra, không nhìn cô nữa rồi quay người đi đến bàn tiệc.