Anh ta cởi mũ bảo hiểm xuống, im lặng nhìn về phía Cố Dương Hàn, lại nhìn Kiều Phương Hạ ở phía sau.
Áo của Kiều Phương Hạ đã bị xé rách, tóc cũng tán loạn không chịu được.
Mặc Hàn Bảo điều chỉnh hô hấp của mình, nhìn Cố Dương Hàn hỏi: “Cậu biết mình mới làm gì không?”
“Biết” Cổ Dương Hàn nhẹ trả lười.
Thực ra Mặc Hàn Bảo cũng không phản đối chút thủ đoạn Cố Dương Hàn làm với Kiều Phương Hạ, nhưng điều kiện tiên quyết là Kiều Dương Hạ cam tâm tình nguyện và thân thể cô hoàn toàn không sao.
“Có cần tôi nhắc lại cho cậu nhớ cô ấy mới sảy thai cách đây nửa tháng không?” Anh ta tiếp tục nhẹ giọng hỏi Cố Dương Hàn. truyện đam mỹ
Cố Dương Hàn không lên tiếng, nhướng mắt nhìn anh ta.
Mặc Hàn Bảo thất vọng thở dài, nói với anh ấy: “Anh điên thật rồi. Anh như vậy, có khác gì Lê Đình Tuấn chứ?”.
“Trước kia anh từng nói với tôi. Tiền đề để thích một người, trước hết phải biết tôn trọng đối phương. Anh hành động như vậy là đang tôn trọng cô ấy sao?”
“Nếu như tôn trọng có tác dụng, tôi cũng sẽ không đi đến bước này. Ánh mắt Cổ Dương Hàn hơi phức tạp, thấp giọng trả lời.
“Bộ dạng nhếch nhác của anh thế này, chỉ làm Lệ Đình Tuấn càng xem thường anh hơn thôi” Mặc Hàn Bảo lắc đầu, chán nản trả lời.
Anh ta vẫn luôn cảm thấy Cố Dương Hàn là một người lý trí lại biết chừng mực, nhưng Cố Dương Hàn của hiện tại, thật sự khiến anh ta vô cùng thất vọng.
Cơ thể Kiều Phương Hạ đã suy nhược như vậy, bọn họ đều đang cố gắng bổ cứu cô, Cố Dương Hàn lại làm tổn thương cô.
Anh ta im lặng một lúc, nói tiếp: “Cho nên vừa nãy tôi gọi mười mấy cuộc điện thoại, anh không bắt máy là vì nguyên nhân này sao”
Cổ Dương Hàn lườm anh ta.
Sau đó, Mặc Hàn Bảo vứt chìa khóa xe máy vào trong ngực anh ấy, lạnh lùng nói: “Anh lái xe của tôi, chúng ta tập trung ở bệnh viện, xảy ra chuyện rồi.”
Trên xe, Kiều Phương Hạ nghe thấy hai chữ “Bệnh viện” lập tức quay đầu nhìn Mặc Hàn Bảo.
Mặc Hàn Bảo nhìn cô, khẽ nói với cô: “Nửa tiếng trước ông nội đã được đưa vào phòng cấp cứu”
Vốn dĩ anh ta không muốn nói với Kiều Phương Hạ, nhưng lại sợ ông ấy không thể qua khỏi đêm nay. Anh ta định tìm Cổ Dương Hàn thương lượng, ai ngờ Cổ Dương Hàn lại làm ra chuyện khốn nạn như vậy!
Kiểu Phương Hạ ngây người.
Bệnh viện…
Kiều Phương Hạ nhìn thấy đèn của phòng cấp cứu vẫn đang còn sáng, Kiều Đông Phương ngồi một mình bên ngoài phòng cấp cứu. Nhìn thấy Kiều Phương Hạ đi tới, ông ta đứng dậy gọi tên cô: “Phương Hạ à…”
“Tình hình cụ thể sao rồi?” Sắc mặt Kiều Phương Hạ hơi trắng bệch, nhìn chằm chằm Kiều Đông Phương, nhẹ giọng hỏi ông ta.
“Đầu tiên phải cắt bỏ một lá phổi để xem tình hình. Nếu như cắt bỏ phổi không có tác dụng, ý của bác sĩ là chúng ta có thể bắt đầu chuẩn bị hậu sự rồi. Có thể ông ấy sẽ không chống đỡ nổi ba ngày” Kiều Đông Phương thở dài, trả lời.