Editor: May
Dịch Giản biết lần này chính mình trốn quá nhanh, không có suy nghĩ kỹ càng, lập tức vội vàng cúi thấp người, bế cô lên, đặt ở trên bàn ngồi, cởi giày của cô, thấy được mũi chân của cô đều đỏ hồng.
Lại nhìn thấy hốc mắt cô hồng hồng, tay nhỏ bé gắt gao nắm lại, bộ dáng như là thật sự rất đau.
Anh lập tức mở miệng, dồ dành: “Đều là lỗi của anh, anh không nên trốn tránh, về sau em muốn đá anh nữa, anh khẳng định không né!”
Chung Tình nghiêng đầu, không để ý tới anh.
Chỉ là cảm thấy toàn tâm đau, vẫn luôn lan tràn nơi đáy lòng của mình, đáy lòng của cô vô cùng tức giận.
Dịch Giản đã muốn cầm rượu thuốc từ một bên, cẩn thận xoa xoa chân cho cô, Chung Tình tùy ý anh làm chuyện này, vẫn hé ra gương mặt lạnh lùng như cũ, không chịu tha thứ cho anh.
Dịch Giản dùng mọi cách lấy lòng.
Chung Tình chỉ là hừ lạnh.
Rốt cục chà xát thuốc xong, chân của cô tất nhiên là đã muốn hết đau, ngón tay anh, lại vẫn ấn gan bàn chân của cô như trước, không có rời đi.
Lực đạo vốn trấn an đau đớn, cũng đã thay đổi trở thành một chút lực đạo kỳ dị.
Thân mình Chung Tình, khẽ run lên, chỉ cảm thấy độ ấm trong lòng bàn tay anh, như là muốn thiêu đốt thân thể của chính mình lên, lực đạo của anh rất nhẹ nhàng, khiến cho cô có một loại cảm giác thoải mái và khát vọng tham luyến mà lại không thể nói nên lời.
Chung Tình bị anh làm cho không nhịn được “Hừ hừ” hai tiếng, ánh mắt Dịch Giản dần dần trở nên mềm mại lửa nóng lên, vươn tay, chậm rãi dọc theo cổ chân của cô, một đường dao động lên trên.
Chung Tình theo bản năng muốn né tránh, ai ngờ, anh lại gắt gao đè thân thể của cô lại, không chịu buông cô ra, sau đó ánh mắt nhìn cô, trở nên có chút hoảng hốt, như là nghĩ đến chuyện cũ.
Chung Tình cắn cắn môi dưới, không hề động, tùy ý anh, chỉ có thể nhắm mắt, làm như không biết thiếu tướng muốn làm gì kế tiếp.
Thật ra, chuyện giường chiếu giữa bọn họ, chỉ cần thiếu tướng muốn, cô vẫn đều là không thể cự tuyệt được!
Sau mỗi một lần, ngược lại thỏa mãn đều là cô!
Cho nên, lúc này đây, cô cũng hiểu được anh là muốn làm chuyện kia, nhưng ai ngờ, đợi một lúc lâu, lại phát hiện anh không có hành động gì, cô nhịn không được run rẩy lông mi, mở to mắt, nhìn về phía Dịch Giản.
Lại phát hiện biểu tình người đàn ông, có chút ấm áp, như là nghĩ tới quá khứ tốt đẹp mà an tĩnh nào đó.
“Tiểu Tình, em có nhớ hay không, anh cũng đã từng xoa chân cho em như vậy?”