Tinh Ngự

Chương 129: Trung cấp biến dị Tinh Chương



Một vòng ngân quang lập lòe trong lòng bàn tay Tần Chính, trên mặt hắn dần dần tràn đầy một mảnh sát ý! Ngay lúc hắn đang muốn nổi giận, một âm thanh ôn nhu vang lên:

- Sư huynh cũng là có ý tốt, lo lắng nhân tài lưu lạc bên ngoài, nên mới có lời mời như vậy, nếu vị này không muốn, vậy liền bỏ đi.

Người lên tiếng chính là Mộc Vũ Lâm, nàng vừa mở miệng nói chuyện, Tần Chính dĩ nhiên đè nén lửa giận đang tràn ngập trong lòng xuống!

- Mộ Dung tỷ, đa tạ tỷ nói cho ta biết rõ sự tình. Hôm nay đã quấy rầy nhiều rồi, ngày sau gặp lại!

Mộc Vũ Lâm lại thi lễ với Mộ Dung Yên. Mà Mộ Dung Yên cũng cuống quít đáp lễ, tuy rằng nàng vẫn chưa biết rõ thân phận thật sự của Mộc Vũ Lâm, nhưng là từ cách đối xử của Tần Chính đối với nàng cũng có thể thấy được nàng tuyệt đối không đơn giản.

Tần Chính "Hừ" một tiếng, phất áo rời khỏi lôi đài, Phí Ân phẫn nộ trừng mắt liếc nhìn Lăng Phong, nhưng cũng là theo sau đi xuống.

Mộc Vũ Lâm liếc mắt nhìn Lăng Phong phía trên lôi đài, vừa đúng bắt gặp đối phương cũng đang không khách khí nhìn chằm chằm vào mình. Hai mắt giao nhau, nàng liền cảm thấy linh hồn chấn động một cách vô lý, không khỏi hoảng hốt cúi đầu, một cảm giác kỳ quái tràn ngập trong lòng, người này rốt cuộc có lai lịch gì, vì sao có thể khiến linh hồn của ta xúc động?

...

- Lá gan của ngươi thật lớn!

Thẳng đến khi Tần Chính rời khỏi đã lâu, Mộ Dung Yên mới đi đến trước mặt Lăng Phong, nàng vuốt ngực như giận như oán nói:

- Ngay cả Thái Tử Áo La đế quốc mời mà ngươi cũng dám không nể mắt như thế.

Lăng Phong mỉm cười:

- Mộ Dung chấp sự, khi đó hắn nổi cơn thịnh nộ, không phải cô cũng lựa chọn thẳng thắn chống đỡ sao?

Mộ Dung Yên lườm hắn một cái, rồi nói:

- Cũng chính là vì ngươi đó, đổi lại là người khác, ta liền mặc kệ sự sống chết của hắn!

Nói xong, nàng tựa hồ nhận thấy trong những lời này còn có nghĩa khác, vội vã bổ sung:

- Ta nói là vì người nắm giữa Dịch Bối Lệnh.

Cái này đúng là càng tô càng đen, trên thực tế Lăng Phong cũng hiểu rõ, đổi lại là người khác có Dịch Bối Lệnh mà ngạnh kháng cùng với Tần Chính, Mộ Dung Yên chưa chắc sẽ đứng ra. Nàng có thể vì mình nói chuyện, khả năng phần lớn còn là vì suy đoán mạc danh kỳ diệu kia.

- Bất kể như thế nào, ta vẫn nên cảm tạ Mộ Dung chấp sự!

Lăng Phong trịnh trọng khom người nói.

Mộ Dung Yên tựa cười như không cười, liếc mắt nhìn hắn một cái nói:

- Cái này ngươi sẽ không phủ nhận chứ?

Xem bộ dáng Lăng Phong tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của mình, nàng vội vàng nói:

- Ở đây nhiều người phức tạp, ngươi tốt hơn là đi theo ta đến tĩnh thất... Đức Khoa quản sự, thu dọn nơi này một chút, thời gian không còn sớm, chuẩn bị buổi chiều khai trương làm ăn.

Đức Khoa quản sự vội vã đáp ứng một tiếng, cẩn thận xã giao mấy tiếng, mọi người xung quanh thấy không còn náo nhiệt để coi, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu tản đi. Lúc gần đi, không ít người đều là vô cùng bội phục mà liếc mắt nhìn Lăng Phong một cái, phóng mắt cả thiên hạ, có bao nhiêu có thể thẳng thắn cự tuyệt lời mời của Thái Tử Áo La đế quốc như vậy? Vị thiếu niên trước mặt này quả nhiên là mạnh mẽ vô song!

Trong tĩnh thất, Mộ Dung Yên lấy ra một miếng minh thúy:

- Lần này ngươi tiếp nhận chứ?

Lăng Phong liếc mắt quét nhanh, đây chính là miếng minh thúy lần trước ghi chép "Nhất tức phương thốn". Lăng Phong nhẹ nhàng lắc đầu, cự tuyệt nói:

- Ta không thể nhận!

Hắn vừa nói ra câu đó, sắc mặt Mộ Dung Yên cũng trở nên có chút khó coi, nàng liên tiếp đầu tư không it chuyện trên người Lăng Phong, lại vì hắn mà đắc tội với Tần Chính, cuối cùng cũng không thể đổi lấy sự thành khẩn thẳng thắn của hắn, dù cho tính tình nàng có tốt thế nào cũng không nhẫn nhịn được.

- Bất quá Mộ Dung chấp sự nếu có bất kỳ nan đề nào liên quan đến Tinh Chương, ta cũng có thể hộ trợ giải quyết.

Lăng Phong hơi dừng lại, nói:

- Ta cùng với Bản Hách đại sư là huynh đệ kết nghĩa, nếu ta nhờ hắn làm hộ, hẳn là sẽ không cự tuyệt.

Lời này của ngươi chỉ lừa gạt quỉ được thôi!

Mộ Dung Yên có cảm giác tựa như tức mà không thể làm gì được, bất quá lần này Lăng Phong thẳng thắn thừa nhận có thể giải quyết vấn đề liên quan tới Tinh Chương, quan hệ song phương coi như là có chút tiến bộ. Vì vậy, nàng nháy con mắt giảo hoạt nói:

- Nếu như ta muốn một khối Diễn Hóa tinh chương giống như của Kiều nguyên soái cũng có thể được sao?

Lăng Phong sửng sốt, liền hiểu rõ lần trước cuộc chiến trên đỉnh núi Tinh Lam, nữ tử này đã trông thấy được cái gì đó. Hắn thận trọng suy nghĩ một chút, rồi đáp lời:

- Nếu bên cạnh Mộ Dung chấp sự có Thánh Vực cường giả muốn tu luyện Cấm Diễn Thuật, ta có thể mời Bản Hách đại sư ra tay giúp luyện chế Tinh Chương phù hợp, về phần có thể thành công hay không thì không cách nào bảm đảm được

- Ta cũng không có giao du rộng như vậy, cũng không có quen biết Thánh Vực cường giả, nên ngươi cũng không phải làm phiền tới "Bản Hách đại sư"!

Khi nói tới bốn chữ Bản Hách đại sư, Mộ Dung Yên cố tình nhấn mạnh thêm, hiển nhiên nàng muốn xem thấu điều mà Lăng Phong che giấu. Nàng tịnh không có ý định làm phiền như thế, ngược lại móc ra ba mai Tinh Chương từ trong Tiết Vân, nói:

- Nếu như không phiền phức mà nói, ta muốn nhờ ngươi hỗ trợ sửa lại ba mai Tinh Chương này, hẳn là không có vấn đề gì khó chứ?

Lăng Phong tiếp nhận Tinh Chương, phát hiện ba mai này đều là trung cấp Tinh Chương, hơn nữa còn thuộc về Tinh Chương biến dị! Bất quá đều có hư hỏng. Hắn thoáng liếc mắt quan sát, rồi ngẩng đầu lên nói ngẩng đầu lên nói:

- Ta có thể thử xem, chỉ là không biết...

- Ta hiểu, ngươi muốn thử coi Bản Hách đại sư có thể sửa chữa được hay không chứ gì?

Mộ Dung Yên trừng mắt liếc hắn, tựa hồ có vẻ tức giận. Ngẫm lại, nàng liền cười khúc khích nói:

- Chưa từng thấy ai cẩn trọng như ngươi!

Lăng Phong lắc đầu cười khổ, xem ra nàng đã nhận định bản thân mình có thực lực luyện chương, nếu lại tiếp tục nói thì khó bảo đảm không bị lộ ra chân tướng, hắn vội vã cáo từ nói:

- Nếu như không còn chuyện gì khác, ta liền cáo từ, ba mai Tinh Chương này sau khi được sửa chữa hoàn chỉnh, ta sẽ đưa tới.

Chờ hắn xoay người, Mộ Dung Yên đột nhiên nói :

- Lăng Phong đệ đệ, kính nhờ ngươi a.

Lăng Phong đệ đệ? Lăng Phong nhất thời lảo đảo, không nói gì mà rời khỏi.

Thấy bộ dáng chật vật của hắn như vậy, Mộ Dung Yên che miệng cười, bỏ qua tính tình khiên cưỡng kia, người này thật sự rất thú vị. Chẳng biết tại sao, khi đối mặt với hắn, bản thân lại có cảm giác buông lỏng khó hiểu, nếu đổi lại là người khác nàng tuyệt đối không thể vui đùa như vậy. Nghĩ đến mình vừa rồi xưng hô thân mật với hắn như vậy, trên gương mặt nàng thoáng trở nên ửng hồng.

...

Đa Bảo Các.

Bên trong phòng khách quý, tiểu Ngả Luân nhíu mày suy nghĩ, trước mặt hắn bày nguyên luyện luyện thuật, mà đứng phía sau hắn là đám người Ny Khả, Bản Hách đều là vẻ mặt khẩn trương. Một lúc lâu sau, tiểu Ngả Luân đẩy nguyện liệu về phía trước, sắc mặt khó xử đỏ ửng, nói:

- Ta chịu thua. xem tại TruyenFull.vn

Xôn xao, Bản Hách không nhịn được cau mày nói:

- Ngả Luân, thật sự huyền diệu như vậy sao?

- Vị này nếu như không tin thì có thể tiến lên cảm thụ một phen xem sao?

Nữ tử ngồi trước mặt Ngả Luân thản nhiên nói, lúc này nếu như Lăng Phong ở đây, hẳn có thể nhận ra người này chính là Mộc Vũ Lâm mời vừa rời khỏi Áo La Thương Hội không lâu.

Ngả Luân mặt mày ủ dột nhìn Bản Hách, nói:

- Sau khi nó được cải tạo, trên phương diện lực bạo phát, Nặc Thuẫn có thể được đề cao mạnh mẽ, còn cụ thể đề cao bao nhiêu thì ta vẫn chưa rõ ràng lắm, phỏng chừng sẽ không thấp hơn bốn trăm!

Bản Hách hít sâu một hơi, hoảng sợ vô cùng liếc nhìn Mộc Vũ Lâm ở trước mắt.

Mộc Vũ Lâm lộ ra vẻ đắc ý khó hiểu, nàng đi thẳng tới Đa Bảo Các nói rõ muốn gặp người chế tạo ra "Nặc thuẫn", người hướng dẫn tự nhiên sẽ không tùy tiện đưa nàng tới gặp. Nàng ngược lại cũng không có tức giận, chỉ là thản nhiên lấy ra một tờ giấy, viết vài thứ lên đó, rồi giao cho người hướng dẫn, nhờ thay nàng giao cho Các chủ Đa Bảo Các.

Sau khi Ny Khả nhận được trang giấy đó, lập tức liền nhận ra đó là một trang "luyện phương", chẳng lẽ là có Thuật Luyện Sư muốn cầu kiến? Nàng không dám chậm trễ, vội vã tự mình đến gặp Mộc Vũ Lâm, khi thấy Mộc Vũ Lâm, nàng lập tức bị cỗ khí tức thần bí hấp dẫn.

Mộc Vũ Lâm ôn hòa đưa ra nguyện vọng muốn được cùng người chế tạo ra "Nặc Thuẫn" luận bàn luyện chương chi đạo một phen. Chẳng biết tại sao, nếu là người khác đưa ra yêu cầu như vậy, Ny Khả sẽ cho rằng người nọ là muốn khiêu chiến với Đa Bảo Các. Thế nhưng khi Mộc Vũ Lâm đưa ra yêu cầu này, lại khiến cho nàng có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, phảng phất như đối phương nguyện ý luận bàn cùng cùng với Đa Bảo Các là đã cấp cho mặt mũi rất lớn vậy.

Do đó, mới có một màn nhóm người tiểu Ngả Luân đối mặt với Mộc Vũ Lâm như bây giờ!

- Bốn trăm sáu.

Mộc Vũ Lâm ôn nhu nói:

- Thêm vào "tàng hồng thiêu", có thể tiến thêm một bước kích phát linh hồn vật tính của hải đảm tặc ma hạch, nhờ đó phát huy lực bạo phát lớn nhất của mai Tinh Chương này. "Bốn trăm sáu" là cực hạn của Nặc Thuẫn, không thể đề thăng thêm được nữa.

Trong giọng nói của nàng mang theo sự tự tin cường liệt, không cho người khác có chút nghi vấn nào.

Bản Hách đang vuốt chòm râu bỗng ngừng lại, một sợi râu vô ý bị giật đứt, khiến trong lòng hắn nổi lên phong ba vô tận. Hắn không biết Mộc Vũ Lâm từ đâu mà có được phương pháp luyện chế Nặc Thuẫn từ ma hạch hải đảm tặc, chỉ riêng điểm này cũng đủ để chứng minh tạo nghệ thượng thừa của đối phương trên phương diện Luyện Chương. Lúc đầu khi Lăng Phong sáng tạo ra Nặc Thuẫn, mọi người đều cho rằng nó đã hoàn mỹ nên không có gia công thêm, không ngờ lại bị nữ tử trước mặt đơn giản phủ định, đồng thời đối phương còn có thể dễ dàng phỏng đoán tiềm lực của Nặc Thuẫn trong tương lai, tu vi thuật luyện bậc này quả nhiên là thâm bất khả trắc!

- Tuổi tác của ngươi còn nhỏ, mà có thể sáng tạo ra mai Nặc Thuẫn này đúng là khó có được, về sau nhất định sẽ còn có thể tiến bộ lớn hơn nữa.

Mộc Vũ Lâm nhìn tiểu Ngả Luân, mỉm cười nói.

Trông thấy bộ dáng tươi cười, ôn nhu trấn an của nàng, tiểu Ngả Luân không hiểu sao lại có cảm giác xúc động cùng phẫn nộ dâng trong lòng, không muốn bị coi thường, hắn liền bật thốt lên nói:

- Tuy rằng ta thua ngươi, thế nhưng Lăng đại ca nhất định mạnh hơn ngươi.

- Lăng đại ca?

Biểu tình Mộc Vũ Lâm có chút kinh ngạc, không đợi nàng dò hỏi thêm, Bản Hách cùng với Ny Khả cùng quát lên:

- Ngả Luân!

Tiểu Ngả Luân trong lúc cấp bách lỡ miệng nói ra, liền cảm thấy hối hận, tin tức Lăng Phong là một Thuật Luyện Sư đã bị nghiêm mật phong tỏa, bằng không Ny Khả cũng đã không để Ngả Luân đến giả mạo là người chế tạo nặc thuẫn. Đám người Ny Khả vốn tưởng Ngả Luân theo Lăng Phong nhiều ngày như vậy, tuy rằng tri thức về Luyện Chương không bằng Thuật Luyện Sư cao cấp tầm thường, cũng là có thể đối phó được với Mộc Vũ Lâm, lại không ngờ rằng bị một trang Luyện phương của đối phương đánh bại dễ dàng.

- Mộc tiểu thư, lần đấu chương này, Đa Bảo Các chúng ta chấp nhận thất bại.

Ny Khả không vui nói. Tuy rằng quyết đấu vừa rồi chẳng qua là mô phỏng trên tờ giấy, thế nhưng nếu đối phương có thể đưa ra luyện phương tốt như vậy, tự nhiên có thể đơn giản luyện chế ra Nặc Thuẫn có Tinh Chương phòng ngự càng tốt hơn, nên Ny Khả liền thẳng thắn chịu thua.

Mộc Vũ Lâm nhận thấy Ny Khả có ý trục khách. Nàng cười cười đứng dậy:

- Các chủ đa lễ rồi, lần này bất quá là Vũ Lâm hứng thú nên tới cùng quý các tùy ý luận bàn mà thôi, trang luyện phương này sẽ không xuất hiện trên đời.

Nói xong, nàng nhẹ nhàng vỗ tay, trang luyện phương "cải tạo Nặc Thuẫn" liền bị vỗ thành bột giấy.

Thần tình Ny Khả thoáng cái trầm tĩnh lại, nàng kinh ngạc nhìn Mộc Vũ Lâm, không phải đến đập địa bàn, lẽ nào nàng ta thực sự chỉ là muốn luận bàn thôi sao? Có tiết mục vừa rồi, quan hệ song phương trở nên hòa hợp không ít, sau khi hàn huyên vài câu, Ny Khả đưa Mộc Vũ Lâm rời khỏi phòng khách quý.

Lúc này vừa đúng Lăng Phong từ Áo La Thương Hội trở về, người hướng dẫn nhộn nhịp, mềm mại hô một tiếng:

- Lăng thiếu gia.

Mộc Vũ Lâm đang đi tới lầu một, bỗng dừng lại, ánh mắt liếc về phía Lăng Phong: Lăng thiếu gia? Lăng đại ca? Lẽ nào người này...nghĩ tới lúc ở Áo La Thương Hội nghe nói nam tử trước mặt là một Nguyên Tố Thiên Hành Giả, nếu như hắn cũng chính là vị Lăng đại ca có sở trường luyện chương trong miệng thiếu niên kia, thì điều này có nghĩa gì?

Ny Khả ở đằng sau thần tình chấn động, vội vã giấu diếm nói:

- Tiểu Phong, mau đến, ta giới thiệu với ngươi, vị này chính là Mộc tiểu thư, nàng chính là một vị Thuật Luyện Sư đó! Mộc tiểu thư, đây là xá đệ, hắn bái cường giả nổi danh công quốc là Mạch Kha đại sư làm sư phụ, hiện nay cũng nổi danh là một nguyên tố Thiên Hành Giả.

Lăng Phong sửng sốt, ngữ khí của Ny Khả khi nói chuyện quá mức khác thường, ngày thường cho dù là Thuật Luyện Sư cường đại trong mắt nàng cũng không thể sánh được với Tiểu Phong nhà mình, lúc này sao lại quá mức tán thưởng người ngoài như vậy? Sau một hồi sửng sốt, nhận thấy khác thường trong đó, hắn liền thi lễ với Mộc Vũ Lâm, nói:

- Mộc tiểu thư!

Giờ khắc này, trong lòng Lăng Phong lại chấn động, hắn rốt cuộc nhận thấy khi đối mặt với Mộc Vũ Lâm, Kiếm Linh trong ý thức hải dĩ nhiên vù vù trực chiến! Hiển nhiên là nàng có thể ảnh hưởng tới Kiếm Linh của hắn, nguyên lai cảm giác kỳ quái lúc trước tại Áo La Thương Hội cũng không phải là vô duyên vô cớ! Đáng tiếc Sang Sư đang ngủ say, nếu không hắn có thể hỏi xem đến tột cùng đó là chuyện gì?

- Lăng tiên sinh, chúng ta đã từng gặp qua.

Mộc Vũ Lâm hé miệng cười:

- Người có can đảm cự tuyệt lời mời của sư huynh cũng không có nhiều đó.

Ny Khả nghe được thì ngẩn ra, nghe ngữ khí của Mộc Vũ Lâm thì có vẻ nàng và Tiểu Phong từng gặp mặt?

- Được rồi, Ny Khả Các chủ, không nhọc công cô phải đưa tiễn nữa, ngày hôm nay luận bàn cùng với Thuật Luyện Sư của quý các, ta vô cùng vui vẻ.

Mộc Vũ Lâm dừng bước nói.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv