Lý Tiêu năm ấy chính là một thiếu niên đang lớn, vừa bước vào đại học đã quyết tâm tìm cách cưa đổ học tỷ. Nhưng ngặt nỗi, học tỷ kia lại chuyên đi đi về về kề cạnh cùng một nam nhân khác trong phòng hắn chính là Chu Dịch Phàm. Chu Dịch Phàm là một quý công tử xuất thân nhà giàu, yêu sạch sẽ, nhìn thấy bạn học Lý Tiêu vì muốn theo đuổi học tỷ bên cạnh mình mà lao lực một hồi. Hắn lại lấy làm thích thú, muốn trêu chọc Lý Chiêu.
Mà Lý Chiêu lại là một người mê game không nổi, hắn chính là kẻ thừa thãi trong game trong truyền thuyết, chơi game toàn bị ngược thê thảm. Hắn chơi game chỉ để đưa đầu cho kẻ địch chém. Với hắn mà nói, điểm hấp dẫn nhất khi chơi game là hắn có thể gạt đồng đội đi tìm chết. Có đôi khi gạt đồng đội cũng cần phải có kỹ thuật, hãm hại cũng phải có đạo đức, quan trọng nhất là, hãm hại cả đội nhưng không thể để bọn họ phát hiện. Cho dù bị phát hiện cũng phải giả bộ: “Đây là chuyện ngoài ý muốn. Tôi không biết gì hết”. Nhìn bọn họ phát điên không phải rất thú vị sao? Mà trong game, cậu cũng liên tục bị Chu Dịch Phàm đánh đuổi nhiều lần.
Con đường tương lai của Chu Dịch Phàm và Lý Tiêu còn rất dài, tất nhiên bọn họ sẽ gặp đủ loại khó khăn trắc trở, thậm chí trong lúc đó có thể phát sinh mâu thuẫn. Bọn họ còn trẻ, rất trẻ, cho nên vẫn còn quá nhiều điều chưa chắc chắn. Nhưng may mắn là bọn họ đều còn trẻ, có rất nhiều thời gian ở bên nhau, hiểu nhau, cho đến khi sinh mệnh hòa thành một thể. “Chu Dịch Phàm lựa chọn Lý Tiêu, cho dù tương lai có khả năng gặp khó khăn, lựa chọn lúc này cũng sẽ không thay đổi.”
Bình luận truyện