Edit: Tịnh
Ngồi ở bến tàu một lát, Phạm Doãn Y nhìn thời gian một chút, buổi tiệc sinh nhật của cô sắp bắt đầu rồi. Vì thế hỏi Lý Tiêu: “Muốn tham gia buổi tiệc sinh nhật của tôi không? Ở quán bar Phong Diệp, ở đó vừa có rượu ngon vừa có thức ăn ngon nữa đó.”
Không hỏi Chu Dịch Phàm, bởi vì cô biết Chu Dịch Phàm chắc chắn sẽ không đi.
Lý Tiêu nghe vậy mắt sáng lên, gật đầu nói: “Đi chứ!”
Sau đó mới nhớ đến người ngồi bên cạnh, vì thế chạm vai Chu Dịch Phàm: “Cậu đi không?”
Phạm Doãn Y cũng nhìn Chu Dịch Phàm, hi vọng cậu gật đầu. Tuy rằng Chu Dịch Phàm đang bị bệnh, nhưng trong quán bar có ghế lô, cậu có thể nghỉ ngơi ở ghế lô, thuận tiện nói chuyện với Doãn Liệt. Khi Chu Dịch Phàm bị bệnh thì tương đối là ngoan ngoãn, không thể tức giận nổi, cũng không đánh nổi, cũng tương đối dễ nói chuyện hơn, sẽ không soi mói như thường ngày……
Đáng tiếc Chu Dịch Phàm quyết đoán lắc đầu, vẻ mặt kiên quyết tỏ vẻ cậu sẽ không đi.
Hi vọng của Phạm Doãn Y thất bại, nản lòng đứng lên, vỗ vỗ vai Chu Dịch Phàm: “Vậy được rồi, tôi và Lý Tiêu đi đây, cậu về ký túc xá nghỉ ngơi đi.”
Lý Tiêu nói với Chu Dịch Phàm: “Cậu đang bị cảm, đúng là không nên đi, nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi mang đồ ăn ngon về cho cậu.”
Nói xong đang muốn rời đi cùng nữ thần, lại bị Chu Dịch Phàm kéo lại.
Lý Tiêu quay đầu, thì thấy Chu Dịch Phàm cũng đứng lên, khàn giọng nói khẽ với hắn: “Ngày mai kiểm tra môn toán rồi, cậu không ôn tập sao?”
“Môn Toán sao?!!”
Lý Tiêu lớn tiếng nói. Môn thi đầu tiên thế mà là môn toán, đó là môn đã từng là ác mộng của hắn. Hắn vội vàng cầm di động ra tra lịch thi. Hệ thống phòng đào tạo bị lỗi, hắn không tra được; Lịch thi trong hệ thống sinh viên cũng không tra được.
Chu Dịch Phàm thấy hắn không biết chuyện hệ thống phòng Đào tạo bị Tiền Cung hack, bây giờ còn chưa khôi phục, liền lấy di động của mình ra, đưa thông báo mà cậu đã tải xuống đưa cho hắn xem. Cũng giải thích nói: “Tiền Cung phá hệ thống, muốn kéo dài thời gian kiểm tra. Nhưng mà nhà trường đã đưa thông báo gấp, kiểm tra vẫn như cũ không thay đổi.”
Vì tránh cho nói chuyện mà ho khan, Chu Dịch Phàm cố gắng nói nhỏ, nghe vào trong tai giống như không có khí lực vậy.
Nhưng mà Lý Tiêu cũng không chú ý giọng của Chu Dịch Phàm, sau khi xác định ngày mai chắc chắn có kiểm tra, trong đầu hắn xuất hiện một đống công thức lộn xộn.
Lý Tiêu thất hồn lạc phách xoay người, nói với Phạm Doãn Y: “Xem ra tôi đi không được, ngày mai kiểm tra rồi……”
Phạm Doãn Y đồng tình nhìn Lý Tiêu, thở dài nói: “Cố gắng đi học đệ. Aiz! Cũng đừng áp lực quá, qua không được thì có thể thi lại vào học kì sau mà.”
Phạm Doãn Y tỏ vẻ cô thi lại nhiều rồi, có kinh nghiệm. Nhưng mà chuyện này cô tuyệt đối sẽ không nói với Chu Dịch Phàm, để tránh bị cậu ta khinh bỉ.
Phạm Doãn Y vừa đi, Lý Tiêu liền kéo Chu Dịch Phàm lo lắng không yên đi về ký túc xá.
“Thảm thảm, môn toán tôi chưa xem qua dù chỉ một chút, đi thi chắc chắn sẽ không được điểm trung bình nữa!”
Lý Tiêu nói như thế, bước chân lại đi nhanh hơn một chút.
Nghe Lý Tiêu nói vậy, Chu Dịch Phàm cũng không nói gì. Đôi mắt đẹp nhìn Lý Tiêu một cái, trong mắt thủy quang khẽ động, chọc người ghé mắt, nhưng người bị nhìn lại không có cảm giác gì.
Chu Dịch Phàm khụ khụ, nhỏ giọng nói: “Tôi sửa sang lại những trọng điểm có trong kiểm tra, cậu nhìn xem, có gì không hiểu thì hỏi tôi. Khụ khụ, thi đạt tiêu chuẩn chắc là không thành vấn đề. Nhưng mà, khụ khụ, tối nay phải thức khuya rồi.”
Chu Dịch Phàm nói nhỏ, mà còn mang khẩu trang, Lý Tiêu đi vội, không thể nào nghe rõ Chu Dịch Phàm nói. Nhưng mà dựa vào vài từ mấu chốt “Trọng điểm kiểm tra”“Đạt tiêu chuẩn”“Thức khuya” mà hắn bắt được, Lý Tiêu cũng đại khái đoán được ý của Chu Dịch Phàm.
Lý Tiêu quay đầu, cười nói cảm ơn với Chu Dịch Phàm: “Có người học giỏi làm bạn cùng phòng thật hạnh phúc! Cảm ơn!”
Hai người trở lại phòng, Tiền Cung và Triệu Địa còn chưa về. Lý Tiêu cảm thấy có chút kì lạ. Không nói đến Tiền Cung, trong các môn học căn bản của sinh viên năm nhất, chỉ có môn toán là học được một chút, không ôn bài cũng có thể thi tốt được. Triệu Địa thì cũng giống như Lý Tiêu vậy, đối với môn toán cũng chỉ dừng lại ở trình độ phổ thông, bình thường lại không nghe giảng bài, bài tập cũng không làm, nếu không ôn tập căn bản là thi không qua. Ngày mai đã thi rồi, sao Triệu Địa còn không ôn tập?
Nhưng mà Lý Tiêu cũng không có tâm tình đi tìm Triệu Địa, bây giờ quan trọng nhất là phải tranh thủ xem trọng điểm để đạt được điểm trung bình cái đã!
Hắn mượn trọng điểm thi cử của Chu Dịch Phàm, xem từng tờ một, gặp được ví dụ mẫu trước đó mình đã làm, sau đó đối chiếu đáp án, nếu sai thì sửa lại, không hiểu liền hỏi Chu Dịch Phàm. Hơn một trăm trang tài liệu, xem suốt một đêm cũng không có khả năng xem xong. Bất quá Lý Tiêu cũng không nản lòng, cố gắng xem, xem nhiều hơn một chút thì có thêm một cơ hội.
Cứ như vậy, Lý Tiêu và Chu Dịch Phàm hai người đều chưa ngủ, thẳng đến rạng sáng, Tiền Cung và Triệu Địa trở lại.
Tiền Cung trở về, cũng không rửa mặt, cũng không cởi quần áo, nằm ở trên giường liền khò khò ngủ say. Mà Triệu Địa thì cầm một túi giấy, lén lút đến bên cạnh Lý Tiêu: “Ngày mai thi toán rồi, cậu chuẩn bị xong rồi sao?”
Đầu Lý Tiêu cũng chưa nâng: “Đang chuẩn bị, toàn dựa vào tài liệu trọng điểm của Chu Dịch Phàm. Haiz……”
Triệu Địa ngẩng đầu nhìn một cái ngồi ở chính mình trên vị trí xem sách Chu Dịch Phàm, sau đó cúi đầu lấy giấy trong túi ra, lấy ra một bài thi đưa cho Lý Tiêu: “Tôi nhờ đại thần hack đề thi trong máy của giáo sư.”
Triệu Địa nói xong liền về chỗ của mình, cầm một đề thi khác lên làm.
Lý Tiêu đang tập trung xem trọng điểm thi cử, ngay từ đầu còn chưa kịp phản ứng Triệu Địa nói gì đó. Cúi đầu nhìn thoáng qua bài thi, đầu trang có một hàng chữ in đậm dễ khiến người khác chú ý: “Kỳ thi thí nghiệm cuối kỳ 2015 hệ cao đẳng môn Toán [B]”. Cả người Lý Tiêu chấn động, mở to mắt nhìn hàng chữ in đậm kia một lần nữa, chỉ cảm thấy khó có thể tin được.
Tiền Cung! Cường công! Đại thần! Cậu ta thế nhưng dám hack máy tính của giáo sư để trộm đề?!! Chuyện này nếu như bị phát hiện thì sẽ bị đuổi học đó!!!
Tiền Cung nói qua muốn hack hệ thống phòng đào tạo, cho nên Chu Dịch Phàm và Lý Tiêu nói Tiền Cung làm hư khiến hệ thống bị tê liệt, Lý Tiêu cũng không ngoài ý muốn. Như Tiền Cung luồn lách qua kẽ hở của hệ thống để phá hoại, nếu bị trường phát hiện, cao lắm là cảnh cáo xử phạt, nghiêm trọng nhất là bị đánh dấu một lỗi nặng. Nhưng trộm đề thì có tính chất nghiêm trọng hơn, tuyệt đối sẽ bị đuổi học!
Lý Tiêu cầm lấy bài thi, hai tay không ngừng được run rẩy. Hắn không có chỉ trích hành vi không công bằng của Tiền Cung, mà là yên lặng quyết định, Tiền Cung đại thần về sau chính là thần tượng của hắn. Tiền thần tượng hi sinh bản thân vì tập thể, tinh thần liều lĩnh nguy hiểm vô tư cống hiến khiến Lý Tiêu cực kỳ bái phục. Lý Tiêu cảm giác nếu hắn mà không quý trọng thành quả lao động của Tiền thần tượng, thì quả thật là sẽ bị thiên lôi đánh! (edit tới đây đơ lun… bạn Lý thật là …)
Lý Tiêu bỏ đề thi xuống, trong lòng mang đầy sự thành kính, sự ngưỡng mộ với Tiền Cung thần tượng, sự khen ngợi với thành quả của sự mạo hiểm của Tiền Cung, dùng nửa tiếng, làm đề thi một lần.
Nửa tiếng? Người học giỏi như Chu Dịch Phàm phải làm bài thi khó như thế này cũng phải mất hơn một giờ! Lý Tiêu vậy mà chỉ cần nửa tiếng thì đã làm xong rồi?
Khụ khụ, đừng hiểu lầm, hắn chỉ cái nào làm được thì hắn sẽ làm. Hắn chỉ biết chia ra thành hai phần, một nửa là để giải đề, nửa tiếng còn lại thì hắn trang trí thêm cho bài thi.
Đừng nghi ngờ, toán học phần B chính là biến thái như vậy.
Lý Tiêu lật đến trang đầu đề thi, nhìn hàng chữ in đậm kia rơi vào trầm tư. Hắn suy nghĩ, bọn họ thi là phần A sao? Hay là phần B?
Dường như có thần giao cách cảm với Lý Tiêu, lúc này Triệu Địa cũng ngẩng đầu, xoay người nhìn về phía hắn.
Triệu Địa mở miệng câu đầu tiên là: “Nếu thi đề khó như thế này thì tao cũng làm được một nửa đó!”
Câu thứ hai: “Chúng ta thi phần B sao?”
Câu thứ ba: “Học kỳ một chúng ta thi phần A hay phần B?”
Câu thứ tư, Triệu Địa nhảy dựng lên, kêu lên với Tiền Cung:“Trộm sai đề rồi!!!”
Triệu Địa hiển nhiên cũng giống như Lý Tiêu vậy, đều nhớ lại cấu trúc đề thi. Kiểm tra chia thành hai phần A, B. Dưới tình huống bình thường thì thi phần A, thi lại dùng phần B. Nếu có vấn đề gì xả ra thì mới thay đổi phần A thành phần B.