Kiều Diễm dùng chân chạy thật nhanh đến chỗ Ân Ly,không còn để ý tới hình tượng thường ngày.
Mở cửa ra,không thấy ai hết.Giáo án trên bàn cũng không còn.
Không,không.
Cô ấy làm sao mà bỏ anh được.
Tối qua,cô ấy còn ở với anh mà.
Không!
Chắc cô ấy đang đợi anh ở phòng của anh.
Không được để cô ấy đợi.
Kiều Diễm đã nghe theo trái tim mình,chạy thật nhanh,nhưng bước tới cửa,anh lại bước chậm lại.
Nhẹ nhàng mở cửa ra,không một ai hết.
Nhưng Kiều Diễm không tin,nghĩ cô đang trốn đâu đó.
"Ân Ly,em trốn ở đâu?....."
Kiều Diễm đi đến bàn,thấy trên bàn mình là một bó hoa hồng đen,có một tấm thiếp để ở đó.
Anh mở ra,cố gắng kìm nén cảm xúc trong lòng lại.
Bức thư cô để lại rất nhẹ nhàng.
"Là tôi đá anh,không còn yêu,đừng quấy nhiễu."
Haha!Ngắn gọn,xúc tích lắm.
Khá khen cho em Ân Ly.
Anh cầm điện thoại,gọi cho cô.
Thì hay,số mình đã nằm trong sổ đen của cô.
Kiều Diễm không khóc,mà là cười.
Đợi đấy,em có chạy đằng trời.
*****************
[Thẻ bình an hắc hoá 100%,nguy hiểm nhất các thế giới trước.].
Ân Ly đang ngồi trên máy bay,buồn ngủ quá đi.
Cô cũng biết kết quả này mà.
[Chúc mừng tiểu tỷ tỷ thu thập thành công thẻ bình an,khiến Kiều Diễm chìm trong tình yêu.]
Ân Ly thả lỏng người.Hệ thống thấy vậy cũng không muốn nói nhiều,mà chọn cách im lặng.
***************
"Chào mọi người,tôi là Ân Ly,bác sĩ khoa ngoại."
Ân Ly nhìn mọi người trong phòng họp của bệnh viên D.
Trong đó có nam chính.Nữ chính thì ở tít đằng xa.
Nói chung là chưa đủ trình.
"Tôi đến đây để tham gia dự thảo phẫu thuật Axxx sắp đến.Mong mọi người giúp đỡ."
Tan học,Ân Ly được trưởng khoa giới thiệu với nam chính.
A,nhìn nam chính muốn mất liêm sỉ quá đi.
[......]
[Nhà máy liêm sỉ quá tải,xin quý khách vui lòng nhận lại liêm sỉ=_=]
Ân Ly cười hắc trong lòng,còn bề ngoài vẫn nói chuyện với nam chính.
Phi Tử rất ngạc nhiên,cô không giơ tay bắt tay anh như những người khác.
Đang trong lúc ngạc nhiên,Đặng Thu đi đến,phá vỡ bầu không khí nghiêm nghị.
"Xin chào,tôi tên Đặng Thu.Khoa ngoại lồng ngực.Rất hân hạnh được gặp cô."
Ân Ly nhìn Đặng Thu,khuôn mặt cũng khá xinh,nhưng cô cảm thấy.
Mình khá dị ứng với nữ chính.
Nên tránh xa.
Giống như thẻ bình an vậy.
Mô phật,mô phật.
Ân Ly cười.Bắt tay nữ chính.
"Đi,tôi dẫn cô đi tham quan."
Đặng Thu tự nhiên nắm lấy tay Ân Ly,Ân Ly cũng không tiện từ chối.Khi đi qua Phi Tử thì Đặng Thu ngước lại bảo."Em đi một chút,lát gặp anh."
Ân Ly nghe thế,thấy tê hết cả tai.
Ngọt thủng lỗ tai.
Mà tại sao nữ chính lại nói vậy cơ chứ.
*******************
Quá trình bình yên trôi qua,Ân Ly ngày ngày đêm đêm cùng nam nữ chính nói chuyện tình cảm.
À nhầm,dự thảo.
Và cũng nghe thấy tiếng hệ thống nói,thẻ bình an siêu siêu nguy hiểm.
Nhưng Ân Ly lại không để ý.
Hệ thống khóc đến chảy nước mắt.
Huhu! Tỷ tỷ,sao tỷ lại cặn bã như vậy?
"Thôi đi,mi có ngậm mõm lại đi không?"
[Nó không có mõm,không ngậm lại nhé].
Thẻ bình an phải là trung tâm,siêu siêu trung tâm.
Là trung tâm,là trung trung tâm.
Chuyện này quan trọng đến nỗi mà nó nhắc đến mỏi cả lưỡi,cái lưỡi đến uốn éo,mang tên"lưỡi liềm tâm tình",mà tỷ có cho vào đầu đâu.
Còn chả nhớ một mống nào.
Đang chờ tỷ bị vả mặt.
Kết thúc dự thảo là một tháng sau.
Ân Ly tan,đi ra thì thấy Phí Tử đứng trước mặt.
Haha,nam chính muốn lấy thân báo đáp ta sao?
Ánh mắt đó là sao?
Công nhận là cô đã giúp đỡ anh nam chính này hoàn thiện luận án mà kịch bản bảo khó khăn,ngăn cản sự nghiệp của nam chính.
Nhưng đừng như vậy,nữ chính sẽ ăn thịt cô mất.
Có lẽ,còn móc xương.
Ân Ly cô rất là sợ nha.
Sợ hãi.jpg