" Cô có nhìn thấy thái độ của nàng ta ban nãy không, thật kiêu ngạo, chưa chi đã coi mình thành chủ nhân của chúng ta, cũng chỉ là công chúa của một tiểu vương quốc mà thôi."
"Bệ hạ đã tặng đồ dự tiệc cho nàng ta đã nể mặt quốc vương Inasen lắm rồi, vậy mà còn dám kênh kiệu đòi những thứ cống phẩm chỉ dành cho nữ hoàng cùng đại công tước, đúng thật không biết xấu hổ."
" Ngươi lúc nãy có để ý mấy hầu nữ đi cùng công chúa Rostiute từ mẫu quốc không, toàn thân các nàng ta đều bầm tím, mặt mày xưng húp nhưng bị đánh rất nhiều lần. Ta có lòng tốt tặng thuốc cho bọn , quan tâm hỏi một chút mà ai lấy cũng cật lực xua đuổi ,chỉ dám run rẩy trả lời là bị ngã, thật không thể tin được."
" Nói cho cùng ta vẫn yêu quý tiểu thư Eirlys nhất, ôi chao cái dung mạo đó, giọng nói đó, cả tính cách của người đúng là không chê vào đâu được, không có người chắc chúng ta đều không sống nổi mà đi ra từ điện Hera luôn rồi chứ. Thật dáng tiếc nếu người phải gả cho đại công tước của chúng ta" một hầu nữ nói đầy vẻ tiếc nuối, ngay lập tức liền có người phản bác.
" Nói bậy bạ gì đó, cái gì mà đáng tiếc. Không thấy tiểu thư được ngài ấy cưng chiều như thế nào à, đến cung điện Hera tiểu thư cũng là được ngài ấy đưa trực tiếp vào ở. Các ngươi nghĩ ngài nỡ lòng nào tổn thương đến một thiên thần tuyệt thế như vậy à. Đến ngay cả ta còn không nỡ.." Nhà thiết kế nam nói bằng một giọng đầy ao ước, nhưng rất nhanh bị đám nữ hầu cười cợt tạt nước lạnh vô mặt.
" Mơ tưởng ít thôi ông ngay cả cơ hội để cho ngươi tổn thương đến tiểu thư cũng e rằng phải xếp mấy trăm vòng quanh đại lục còn chẳng đến lượt, ngồi đấy mà than thở ."
" Đáng tiếc một điều, không biết thân phận của ngài ấy là gì, nếu như là một quý tộc thì thật là may, vị trí đại công tước phu nhân cũng đừng hòng đến lượt ả công chúa lẳng lơ kiêu căng kia"
..............
Những lời cười đùa của đám người hầu từ cung điện nữ hoàng vẫn luôn văng vẳng trong đầu nàng không ngừng, dù bọn họ đã sớm rời đi từ cả mấy tiếng trước. Rostiute không can tâm, vốn tưởng con đường vinh hoa phú quý trước mặt nàng đã không thể nào bị cản bước, bống đột nhiên lại xuất hiện một ả tiểu thư không rõ lại lịch. Nàng ta đã phải dẫm đạp lên không ít kẻ, bỏ ra không biết bao nhiêu công sức mới có thể bò lên từ dưới đáy của xã hội mới có vị trí cao quý như ngày hôm nay.
Nếu lần này không thể thành công trở thành phu nhân đại công tước của đế quốc, tên bá tước đó sẽ ngay lập tức vứt nàng đi như một miếng rẻ rách , Rostiute không muốn một lần nữa phải từ bỏ mọi vinh quang này trờ về nơi thấp kép đó một chút nào.
Cung điện Hera sao ? rất nhanh thôi , khi đêm nay tên đại công tước quỷ đó thấy được vẻ đẹp quyến rũ nhất của nàng, nàng sẽ không chỉ được đón vào đó, mà còn nhất định sẽ trở thành chủ nhân của nơi cao quý nhất đó.
" Công chúa điện hạ, người...người là xinh đẹp nhất...là..là cao quý nhất..."
Tiếng nữ hầu quỳ dưới chân nàng ta nhịn lấy đau đớn của bản thân mà run rẩy nói lời nịnh nọt không ngừng như một cái máy.
Rostiute lại có chút khó chịu lực tay lại càng tăng mạnh, véo đến muốn chảy máu khuôn mặt nhỏ đã sớm sưng húp như đầu heo kia của cô ta.
" Nói to lên bổn công chúa không nghe thấy gì cả. "
" Công chúa điện hạ, người là xinh đẹp nhất, là cao quý nhất, , người vô cùng xứng đáng trở thành nữ chủ nhân phương bắc của đế quốc. Công chúa điện hạ người là ...."
Những lời nịnh nọt đầy sáo rỗng lại liên tiếp vang lên đầy trịnh trọng chỉ để thỏa mãn sở thích biến thái của nàng ta. Rostiute cũng rất nhanh chóng vui vẻ lấy lại sự tự tin của chính mình. Đúng ! nàng ta là xinh đẹp nhất, tên bá tước đó cũng đã từng nói, không một ai có thể thoát được khỏi sự lẳng lơ quyến rũ của nàng. Đến cả tên quốc vương Inasen còn phải điêu đứng, đám quý tộc nam của đế quốc lần đầu tiên nhìn thấy nàng còn không thể rời mặt, tên đại công tước xấu xí đó há có thể cưỡng lại.
Ả tiểu thư vô danh kia e rằng đến một sợi tóc của nàng cũng chẳng bằng, cho dù ả ta trong mắt đám người hầu có giả bộ tốt đẹp đến đâu, nàng cũng sẽ bóc lột tất cả mà lôi ra vẻ mặt thật sự của ả ta. Những kẻ có thể thật sự từ bỏ tương lai tốt đẹp, chấp nhận ở bên tên mặt quỷ xấu xí như đại công tước kia rốt cục cũng chỉ có thể là một kẻ thấp kém ham tiền tài như nàng mà thôi.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Màn đêm rất nhanh đã buông xuống , mặt trời rực rỡ thay thế bằng ánh trăng dịu dàng đầy say mê như ánh mắt người tình. Bầu trời đêm phủ kín các vì sao rực rỡ, sự mong chờ nhất của ngày hôm nay bây giờ mới thực sự bắt đầu -Lễ hội ăn mừng cho chiến thắng của đế quốc .
Những ánh đèn rực rỡ liên tiếp được thắm lên chiếu sáng khắp con đường lớn nhỏ ở kinh đô, những âm thanh ca hát vui vẻ cũng bắt đầu vang lên đầy nhộn nhịp. Trong chớp mắt mọi thứ liền trở lên tấp lập tràn đầy sực sống.
Trong khi nơi nơi đều tràn ngập trong niềm tươi vui cùng sự hân hoan, thì tại một góc của hoàng cung xa hoa rực rỡ, có một kẻ khó ở đang cố gắng đem cảm xúc tiêu cực của mình bao chùm lên cả một tòa cung điện. Và kẻ lập dị điên khung đó, không ai khác lại chính là chiền thần của bọn họ, vị anh hùng của đế quốc, kẻ mang lại chiến thắng đầy vinh quang của Creseent , người đáng được tôn vinh nhất trong lễ hội này- Đại công tước Anselm Creseent...