Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3429: “Đừng tới làm phiền ta nữa”



“Vãn bối chỉ muốn khơi dậy kí ức của người chuyển kiếp ở Đại Sở rồi một ngày nào đó vãn bối sẽ đưa bọn họ về quê hương Đại Sở, mong tiền bối giúp đỡ”, Diệp Thành vội tiến lên trước một bước, giọng nói mang theo hi vọng.



Có điều Diệp Thành đâu biết rằng việc mà đạo thân Kiếm Thần và Thần Tướng nói hoàn toàn không phải việc mà hắn nói, đạo thân Kiếm Thần có điều muốn che giấu còn hắn thì không hề hay biết.



Advertisement





Nghe lời khẩn cầu của Diệp Thành, Tướng Thần không hồi đáp luôn mà vẫn đứng sừng sững trên đỉnh núi như pho tượng.



Diệp Thành không nói thêm gì nhưng lại bị giọng của đạo thân Kiếm Thần lên tiếng ngắt lời: “Không nói gì nghĩa là đồng ý”.



Nghe vậy, Diệp Thành vô cùng kích động, hắn lập tức chắp tay hành lễ với Thần Tướng sau đó quay người xuống núi, tới vùng đất u ám đen thui bên dưới sau đó đảo mắt nhìn tứ phương rồi mới phất tay.



Tiếp đó liền có hàng trăm đạo tiên quang bay ra.



Mỗi một luồng tiên quang đều có mục tiêu, bay vào trong từng cỗ quan tài bằng đá, bay vào trán của người bên trong quan tài.



Đột nhiên, hàng trăm cỗ quan tài rung lên, bên trong mỗi quan tài có tiếng gào thét đau đớn vang lên, người chuyển kiếp trong quan tài tỉnh lại và được thức tỉnh kí ức kiếp trước.



Diệp Thành đứng trên mảnh đất âm u, lặng lẽ chờ đợi.



Trên đỉnh núi, Thần Tướng hơi nghiêng đầu nhìn Diệp Thành bên dưới, trong đôi mắt trống rỗng kia luôn có ánh sáng xa xăm cổ xưa loé lên mang theo sự kinh ngạc, nghi ngờ, mơ hồ và từng trải.



Đạo thân Kiếm Thần tiến lên trước sóng vai với ông ta nhìn xuống bên dưới: “Năm tháng như con dao, ngươi và ta cũng đã già rồi”.



“Quan tài của ta đã chuẩn bị từ lâu rồi”, Thần Tướng nói với giọng lạnh lùng cô tịch, không mang theo chút tình cảm gì như thể mọi tình cảm trên đời đã bị năm tháng xoá đi sạch sẽ.



“Chìm trong giấc mộng ngàn thu ở nơi này cũng an yên”.



“Đừng tới làm phiền ta nữa”, Thần Tướng dần hoá thành làn khói biến mất trên đỉnh núi, chỉ có giọng nói vẫn còn vang vọng khắp thiên địa: “Đi tìm Phục Hy để nghịch thiên cải mệnh cho hắn”.



“Nếu có thể tìm đươc ông ta thì nhất định sẽ không tới làm phiền ngươi”, nhìn Thần Tướng biến mất, đạo thân của Thần Tướng lầm bẩm ném ánh mắt sang Diệp Thành, trong đôi mắt rõ vẻ thê lương.



Bên dưới, vài trăm quan tài đã nứt lìa.



Từng bóng người bước ra khỏi quan tài, có lẽ vì ngủ quá lâu nên vai và đầu phủ đầy bụi, đến cả tay giơ lên cũng cứng ngắc, mặc dù bọn họ là người nhưng lại trông giống như thi thể biết đi.



Trên không gian u tối lúc này vô cùng tĩnh lặng, vài trăm người chuyển giới run rẩy thẫn thờ nhìn Diệp Thành, nước mắt dàn dụa, kí ức kiếp trước được mở ra, quá khứ hiện về nên tâm cảnh bọn họ hết sức xúc động.

“Hoan nghênh quay trở lại”, trong nụ cười của Diệp Thành mang theo bao nỗi bể dâu.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv