Thế là Trương Nghệ hoảng sợ mang quỷ họa bì về căn biệt thự mình đứng tên, bà hận Lý Duyệt Minh, cũng chán ghét đứa con gái của cô ta. Sau khi bật thốt ra câu nói đó, trong lòng Trương Nghệ liền có ý định gạt Tôn Lan Khê tới cho quỷ họa bì.
"Cô... theo dõi tôi?" Cả người Tôn Chí Lâm run rẩy, hắn không hề phát hiện Trương Nghệ theo dõi mình.
Trương Nghệ khoanh tay trước ngực, nhếch môi cười nhạt: "Anh đã dám dẫn đứa con gái kia vào Tôn gia, tôi theo dõi anh thì sao?" Trương Nghệ đổi tư thế, mắt lạnh nhìn dáng vẻ kinh sợ của Tôn Chí Lâm, trong lòng thầm than thở lúc ban đầu sao mình lại liên hôn với một kẻ hèn nhát như vậy: "Tôi còn tưởng tình cảm của anh với Lý Duyệt Minh kia tốt thế nào, dè đâu cũng vậy thôi, sau khi lỡ tay giết chết cô ta, ngay cả một giọt nước mắt anh cũng không thèm rơi, thậm chí còn không chịu ngừng vó ngựa tiếp tục tìm kiếm nữ nhân khác. Tôn Chí Lâm, anh nói xem sao anh lại tởm lợm như vậy? Một ngày không có nữ nhân thì anh sẽ chết à?"
Nữ nhân bên ngoài đáng ghét nhưng Tôn Chí Lâm lại càng làm bà chán ghét hơn.
"Cô...." Tôn Chí Lâm giận tới phát run, thế nhưng Trương Nghệ nắm chuôi trong tay, hắn thậm chí còn không dám chọc giận đối phương: "Lý Duyệt Minh đã chết, vì sao người trong biệt thự lại có dáng vẻ giống hệt cô ta?"
Trương Nghệ nói: "Chuyện này anh không cần quản, anh chỉ cần biết Lý Duyệt Minh chân chính đã chết rồi, chỉ có anh và tôi biết. Nếu anh chịu an phận, không chọc tôi tức giận thì dĩ nhiên có thể sống yên ổn, nếu anh làm gì đó chọc tôi giận lên thì... khó nói."
Tôn Chí Lâm siết chặt nắm tay, không dám tin nói: "Cô uy hiếp tôi?"
Trương Nghệ mỉm cười vừa cao quý lại lạnh lùng: "Uy hiếp anh?! Đúng vậy, vì sao tôi không thể uy hiếp anh chứ? Sau khi anh làm ra nhiều chuyện buồn nôn như vậy, anh nghĩ tôi vẫn đối xử với anh giống như trước kia sao? Tôn Chí Lâm, da mặt anh dày thật đấy! Tôi nói cho anh biết, đừng có động tâm tư muốn hại tôi, một khi tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tin tức anh giết hại Lý Duyệt Minh sẽ nhanh chóng lan truyền khắp xã hội, tin tức hot nhất V bác là đoạn video anh chôn xác sau khi giết người, anh có tin không?"
Tôn Chí Lâm túa mồ hôi như mưa rơi, trợn to mắt nhìn Trương Nghệ, giống như lần đầu tiên biết đối phương vậy, đầu óc hắn nhanh chóng xoay chuyển, trong tay Trương Nghệ có video hắn giết người chôn xác, hắn dĩ nhiên không thể đắc tội cô ta. Biện pháp tốt nhất bây giờ là dỗ Trương Nghệ vui vẻ, sau đó lén tìm ra video tiêu hủy.
Tôn Chí Lâm chớp mắt một cái Trương Nghệ đã biết hắn đang nghĩ gì, bà lạnh lùng nhếch môi, hắn cho rằng bà thật sự ngu xuẩn như vậy sao?
Tối hôm đó Tôn Chí Lâm ở bàn ăn đối với Trương Nghệ có thể nói là cực kỳ ôn nhu cực kỳ thắm thiết, Tôn Dao Y thấy vậy thì cơm cũng sắp nuốt không trôi, thật là tởm lợm quá đi, ngay cả da gà cũng nổi lên cục cục.
Cô cố ý nói: "Ba ba, sao hôm nay ba không ra ngoài ăn cơm với tiểu tứ tiểu ngũ a? Khó lắm con mới thấy ba một lần a!"
Trên mặt Tôn Chí Lâm lộ ra tức giận, thế nhưng rất nhanh đã đè ép xuống, lộ ra nụ cười hiền lành: "Nói gì vậy chứ? Ba cắt đứt liên hệ với đám nữ nhân kia rồi, bây giờ chỉ toàn tâm toàn ý với gia đình thôi."
Tôn Dao Y giống như nghe thấy chuyện quỷ, cô lộ ra biểu tình sợ hãi, cùng đứa em trai trao đổi ánh mắt gặp phải quỷ, sau đó nói: "Phải không? Vậy mẹ Tôn Lan Khê thì sao? Cũng cắt đứt à? Ba đừng quên trong bụng bà ta có đứa con của ba a."
Tôn Chí Lâm nói: "Bọn họ làm sao quan trọng bằng bọn con được, yên tâm, sau này mẹ con Tôn Lan Khê sẽ không xuất hiện trong tầm mắt các con nữa đâu."
Lúc này Tôn Dao Y thật sự kinh hãi, đùa gì vậy? Ba ba cô hôm nay uống lộn thuốc gì rồi sao? Đoạn thời gian trước còn đối xử rất tốt với Tôn Lan Khê, nhìn mình thì không vừa mắt, sao hôm nay tự dưng lại thay đổi thái độ? Tôn Dao Y lặng lẽ nhìn qua Trương Nghệ, thấy mẹ vẫn giữ nguyên dáng vẻ ưu nhã, tựa hồ hoàn toàn không bị khiếp sợ, Tôn Dao Y nghĩ thậm, có phải mẹ đã sớm biết hết thảy rồi không? Mẹ làm sao chỉnh ba thành ngoan như vậy a?
Tôn Dao Y hiếu kỳ hỏi: "Ý ba là từ hôm nay trở đi Tôn Lan Khê sẽ không ở trong nhà chúng ta nữa sao?"
"Không sai!" Dù sao thì Tôn Lan Khê đã ở bên biệt thự kia, bản thân nó cũng chỉ là một con bạch nhãn lang cư nhiên tìm cảnh sát tới, hại hắn suýt chút nửa xảy ra chuyện, nếu không phải Trương Nghệ lén làm những chuyện kia thì hôm nay phỏng chừng hắn đã ngây người trong tù rồi.
Lúc này Tôn Dao Y thật sự không còn lời nào để nói, ba cô hôm nay cứ như bị cái gì kích thích ấy, cư nhiên quyết tâm đến vậy? Chẳng lẽ chuyện Tôn Lan Khê tìm cảnh sát tới đã chọc giận ông? Thật đúng là... đáng mừng a!
Tôn Dao Y vui sướng không thôi, cô thầm trao đổi ánh mắt với em trai.