Phập!
Phập!
Một người một kiếm, năm luồng kiếm quang chém hướng năm người.
Động tác của đại trận cực nhanh, chớp mắt năm người không nhúc nhích, mở to mắt kinh sợ nhìn Chỉ Trần Nữ Thần và người áo đen năm hợp một.
Người áo đen nghiêm túc nói:
- Đông Phương Chính Phái, năm người chúng ta đã khống chế rồi. Đây là ở Thần Tông thánh địa, không cần giết họ kết thù. Nhâm Thử ở trong điện, tiếp theo nhờ vào ngươi, ta sẽ hộ pháp cho ngươi!
Đông Phương Chính Phái cảm thán nói:
- Năm người bọn họ đều là thượng Hư cảnh, vậy mà ngươi vừa ra tay liền khống chế được ngay, thật là lợi hại!
Người áo đen chỉ gật đầu, nói:
- Ừm!
Đông Phương Chính Phái kích động nói:
- Ngươi là ai? Tại sao ở Yến Kinh ta chưa từng trông thấy ngươi? A, ta biết rồi, ngươi là lực lượng bí mật của Diêm Xuyên thánh thượng!
Rất nhiều thần tử của Đại Trăn đều biết Diêm Xuyên còn có một lực lượng bí mật, nhưng chưa từng có ai trông thấy. Hiện tại Đông Phương Chính Phái chính mắt thấy, gã rất hưng phấn.
Người áo đen lạnh lùng nói:
- Đông Phương đại nhân, hãy mau lên. Nhâm Thử bị Mộng Tam Sinh nhìn trúng sẽ bị Thần giới chú ý, kéo dài thời gian sẽ có nhiều biến cố, nhanh lên!
Đông Phương Chính Phái gật đầu, nói:
- Yên tâm, ta đã hứa với Diêm Xuyên, ta cũng cần một thuộc hạ, ha ha ha!
Đông Phương Chính Phái đạp bước tiến vào đại điện.
Két!
Đông Phương Chính Phái đi vào trong đại điện, cửa đóng lại.
Người áo đen chậm rãi ẩn sau lưng một điện chủ.
Năm điện chủ đứng ở cửa không nhúc nhích, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Trong đại điện, Nhâm Thử bị võng tím trói chặt nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích.
Nhâm Thử buồn bực lầu bầu:
- Lão tổ ta đúng là gặp chưa từng thấy, tại sao gặp phải kẻ không giữ lời như Mộng Tam Sinh!
Đông Phương Chính Phái cười tủm tỉm lên tiếng:
- Ai dà, là ai đây?
Mắt Nhâm Thử sáng lên, nói:
- Đông Phương huynh, mau, hãy mau giải phong ấn cho ta!
Đông Phương Chính Phái cười nói:
- Giải thì cũng được, nhưng lần trước chúng ta thảo luận lớn nhỏ có nên làm chấm dứt không?
Nhâm Thử cơ mặt co giật nói:
- Ngươi, ngươi vô sỉ!
Đông Phương Chính Phái tự hào cười nói:
- Ha ha ha ha! Đúng vậy, ta vô sỉ hơn ngươi, cho nên ngươi phải gọi ta là đại ca, ngươi là lão nhị!
Nhâm Thử trừng mắt nói:
- Nhảm nhí, lão tổ lớn hơn ngươi không biết bao nhiêu lần, ngươi mới bao nhiêu tiểu? Cũng mơ làm đại ca của ta?
Chỉ Trần Nữ Thần lạnh lùng cười nói:
- Có chí không so đo tuổi tác, hôm nay nói thẳng tại đây, nếu ngươi kêu ta là đại ca thì ta sẽ thả ngươi, nếu không thì ta đi đây!
Nhâm Thử vẻ mặt rối rắm bực mình.
- Ta nói này, lão nhị, ta biết ngươi không phục, thật ra ta muốn nói là da mặt của ngươi rất mỏng.
Nhâm Thử tức giận mặt đỏ gay:
- Vớ vẩn!
Đông Phương Chính Phái nghiêm túc nói:
- Kêu tiếng đại ca, sau này ta dẫn ngươi đi con đường mới.
Nhâm Thử hận không thể đạp chết Đông Phương Chính Phái, thật là quen lầm bạn xấu.
- Hãy nghĩ đến những ngày tiếp theo ở Thần Tông thánh địa không thấy ánh mặt trời, a, còn có tẩy não. Quá tàn nhẫn, nói không chừng sau khi tẩy não sẽ bị luyện hóa thành con rối, ài. Ngươi yên tâm, mỗi năm thanh minh ta sẽ đốt tiền giấy cho ngươi!
Nhâm Thử:
-....
Đông Phương Chính Phái cười nói:
- Lão nhị, kêu đi!
Nhâm Thử cơ mặt co giật, cuối cùng nức nở nói:
- Đại đại đại ca!
- Ta không nghe thấy, nhỏ quá, lão nhị, ngươi nói cái gì?
Nhâm Thử căm hận hét:
- Đại ca!
Đông Phương Chính Phái đắc ý nói:
- Khục khục khục khục, lão nhị, ngươi cũng có hôm nay!
Nhâm Thử trợn trắng mắt, không biết nói gì:
- Còn không giải phong cho ta!
Đông Phương Chính Phái vươn tay lấy ra một hạt châu, đẩy hướng phong ấn trên người Nhâm Thử.
Vù vù!
Hạt châu nhanh chóng hấp thu phong ấn, như muốn hút vào trong.
Mắt Nhâm Thử sang lên:
- Ủa? Hạt châu này của ngươi từ đâu ra vậy? Sao trước kia ta chưa từng thấy? Có phải là đào mộ tổ tiên, ngươi bí mật mang theo?
Đông Phương Chính Phái nói:
- Bí mật mang theo cái quái gì, sau này phải kêu đại ca! Đây là Diêm Xuyên cho ta, từng là báu vật trấn tông của một trung vị tông môn.
Nhâm Thử ngạc nhiên hỏi:
- Diêm Xuyên đưa cho ngươi thứ này? Hạt châu này chính là thiên nhiên trọng bảo, có thể so sánh với tiên khí bình thường.
Đông Phương Chính Phái hỏi:
- Dù gì ta cũng là một trưởng phòng, có hạt châu thì sao? Đây là bổng lộc của ta. Giống như ngươi suốt ngày chỉ biết giúp ngươi ta phát tài, không có hậu đài. Ngươi xem ta còn phải cứu ngươi, tùy tiện nói một câu, có đại ca bảo vệ, còn ngươi thì sao?
Nhâm Thử mặt cứng đờ nói:
- Chắc không phải ngươi muốn khuyên ta nhập Đại Trăn đi?
Đông Phương Chính Phái nói:
- Không phải khuyên, trưởng huynh như phụ thân, ta đã quyết định thay ngươi. Nếu ngươi không muốn làm quốc thú chí tôn thì làm phó trưởng phòng đặc sự của ta! Đỡ cho mộ môn của ta chỉ có một mình ta, mất mặt!
- Phi, huynh trưởng cái gì, tổ cha nó, ngươi mới bao nhiêu tuổi, thằng nhãi hỉ mũi chưa sạch!
- Mới rồi là ai kêu ta là đại ca?
Nhâm Thử câm nín:
-...
Hai người vừa cãi lộn vừa giải phong ấn, không lâu sau rốt cuộc giải hết.
Nhâm Thử chân đạp đất nhưng không cách nào đào thành hố:
- Mặt đất đã bị phong lại?
- Đi!
Hai người mở cửa đại điện.
Bên ngoài đại điện, người áo đen đang chờ đợi.
Người áo đen nói:
- Đi mau!
Ba người dán mặt đất vọt hướng xa.
Nhưng dù nhanh như vậy vẫn bị người ta phát hiện.
Khổng Ngạo Thiên vốn đang kinh thán Trảm Tiên Hồ Lô thì khóe mắt phát hiện Nhâm Thử định trốn.
Khổng Ngạo Thiên biến sắc mặt nói:
- Đứng lại!
Khổng Ngạo Thiên nói rồi vung tay chỉ hướng ba người:
- Định!
Bùm!
Người áo đen bỗng niên vung tay, không khí tựa như nổ tung.
Chớp mắt người áo đen đã phá vỡ thuật định thân của Khổng Ngạo Thiên.
- Đi!
Vèo!
Hai người nhanh chóng bắn hướng xa.
Khổng Ngạo Thiên lại vung tay lên:
- Diêm Xuyên đều không làm gì được ta, các ngươi cũng mơ trốn thoát? Thiên Đạo Hội Tụ!
- Bổ Thiên Nhất Thức!
Ầm!
Không khí như vỡ tan, xuất hiện nhiều tinh thể, Khổng Ngạo Thiên ra tay lại thất bại.
Ba bóng người chớp mắt lao vào rừng cây, biến mất không còn bóng dáng.
Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Làm sao có thể, làm sao có thể? Hắn là ai? Bổ Thiên Nhất Thức của ta có thể khiến thiên tiên không nhúc nhích được!
Dù Khổng Ngạo Thiên làm động tác lớn nhưng ánh mắt mọi người nhìn hướng khác.
Trong khi ba cường giả thiên hạ tranh giành đạo ấn thì không trung chậm rãi xuất hiện ảo ảnh Chỉ Trần Nữ Thần.
Chỉ Trần Nữ Thần từ bi hỏi:
- Các ngươi đều muốn có đạo ấn này sao?
Mộng Tam Sinh biến sắc mặt, cuối cùng gật đầu, nói:
- Xin thành toàn!
Yến Kinh.
Diêm Xuyên lễ độ nói:
- Xin Chỉ Trần Nữ Thần thành toàn!
Vạn Phật thành.
Khổng Ma Kha nghiêm túc nói:
- Xin thành toàn!
Ba đại cường giả đều bắt lấy đạo ấn nhưng phát hiện đạo ấn không hề nhúc nhích.
Lúc trước thấy Kinh Chiếu dễ dàng làm được, nhưng đến phiên chính mình thì lại tốn công phí sức vô ích như vậy.