Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 312: Bản tôn ra tay



ở một nơi cách Thanh Vân Sơn chừng Bốn năm trăm dặm. Trương Hằng đứng lặng trên đỉnh một ngọn núi cao ngàn thước, hai mắt nhắm chặt, gió nhẹ khẽ thổi bay góc áo của hắn. Cả người đứng đó không động đậy. vẻ mặt hiện lên thần sắc ngưng trọng, thật lâu sau mới khẽ thở dài một hơi.
Quách Phong đứng phía sau Trương Hằng, nhìn sư tôn của mình, trên mặt có phần kinh ngạc. Không lâu trước, Trương hằng đột nhiên lao vào nơi hắn luyện hóa Pháp bảo ở Thanh Vân Sơn. không nói hai lời trực tiếp kéo hắn rời khỏi Thanh Vân Sơn, có vẻ hết sức gấp gáp.
Lúc này, Ý nghĩ của Trương Hằng đã kéo dài ra chỗ dãy núi cách đó mấy trăm dặm. Thông qua liên hệ cùng phân thân, hắn đã biết được tình huống cụ thể ở cách đó mấy trăm dặm.
Phân thân của hắn cùng Lôi Đình Bá Vương đang ở trong tình huống nguy hiểm, tùy lúc đều có thể bị diệt sạch.
Mở mắt, Trương Hằng lấy tay vỗ trán nghĩ: Tu luyện phân thân không dễ dàng, cũng không thể để cho hắn gặp chuyện. Nhưng yêu thú Hóa Hình hậu kỳ thực lực quá mạnh mẽ. dù là hắn đích thân tới bên phía phân thân, cũng khó mà thắng được đối phương.
- Sư tôn. ngài làm sao vậy. bên phía Thanh Vân Sơn xảy ra chuyện gì?
Thấy Trương Hằng mở mắt. Quách Phong không nhịn được hỏi.
Trương Hằng không trả lời vấn đề của hắn. trong mắt đột nhiên sáng lên một điểm màu bạc. Lập tức, hắn tiến vào một loại hoàn cảnh như xuyên qua không gian.
Một cỗ uy áp vô hình tán ra từ trên người hắn. làm cho Quách Phong liên tục lui ra mấy trượng, sắc mặt tái nhợt, nhưng cuối cùng cũng đứng vững được.
Trong khu vực Thanh Vân Sơn. cô gái áo xanh cười dài thao túng ngọn lửa màu xanh bao vây Trương Hằng cùng Lôi Đình Bá Vương ở trong.
- Hì hì. ta xem các người có thể kiên trì được bao lâu. Nếu các người ngoan ngoãn chịu giao Dẫn Lôi Phủ ra đây. ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.
Bộ dáng cô gái áo xanh thật đáng yêu. kẻ không biết nội tình có lẽ còn nghĩ nàng là một tiểu cô nương hồn nhiên.
Trương Hằng cùng Lôi Đình Bá Vương sẽ không coi nàng là một cô gái đơn thuần, lại càng sẽ không tin tưởng lời của nàng.
Yêu thú có thể tu luyện đến Hóa Hình Kỳ. trong đó đã từng trải qua chém giết cùng đau khổ khó mà tưởng tượng, ở thế giới yêu thú, giết chóc cùng cạnh tranh thậm chí còn tàn khốc hơn cả Tu chân giới nhân loại.
Mỗi thời mỗi khắc đều có vô số yêu thú chết đi trong chém giết, đồng thời cùng sẽ có vô số yêu thú sinh ra.
Yêu thú Hóa Hình Kỳ có được trí tuệ không kém gì nhân loại, trên tâm tính còn ác độc hơn nhân loại nhiều lắm.
Chỉ cần Trương Hằng cùng Lôi Đình Bá Vương không phải kẻ ngốc, thì có thể thấy được con Thanh Vũ Điểu Hóa Hình Kỳ này đang đùa giỡn hai người.
Dù là Lôi Đình Bá Vương đưa ra Dẫn Lôi Phủ, hai người vẫn không thể giữ được mạng.
Cho nên, từ đầu đến cuối Trương Hằng vẫn đứng bên phía Lôi Đình Bá Vương, không có chút ý nghĩ bán đứng đối phương. Nếu làm vậy, sẽ chỉ làm Thanh Vũ Điểu trước mắt càng thêm thú vị, cùng với làm cho Lôi Đình Bá Vương khinh bỉ phẫn nộ.
Trương Hằng cùng Lôi Đình Bá Vương lưng tựa lưng, trên người trào ra hào quang màu bạc cùng lôi điện màu tím. trợ giúp Lôi Đình Bá Vương cùng ngăn cản ngọn lửa màu xanh vô cùng mạnh mẽ kia.
Ngọn lửa màu xanh kia có thuộc tính rất đáng sợ. mặt ngoài không có độ nóng như ngọn lửa bình thường, nhưng nhiệt độ đều ngưng tụ lại một điểm ẩn chứa bên trong, chỉ có chân chính va chạm mới có thể cảm nhận được. Ngọn lửa như thế sẽ có uy lực càng lớn. nhưng phạm vi công kích cùng tính mãnh liệt sẽ không kém.
"Nếu có ngân diễm, như vậy sẽ ngăn cản thoải mái hơn một chút."
Trương Hằng khẽ thở dài, vô cùng cố sức dùng lực lượng của phân thân tiêu hao ngọn lửa màu xanh kia. Bởi vì cách bản tôn quá xa. cho nên không thể sử dụng Hư Không Hỏa Diễm, đương nhiên điều này cũng có liên quan tới cảnh giới của Trương Hằng.
Cùng may, đa số áp lực đều đè lên người Lôi Đình Bá Vương.
Lôi Đình Bá Vương thân là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. thao túng Pháp bảo phòng ngự cao cấp, dù là lúc này không có Trương Hằng thì cũng có thể ngăn chặn được một lát, huống hồ hiện giờ hắn còn chưa sử dụng Pháp bảo đỉnh câp Dẫn Lôi Phủ.
- Hì hì, không tệ. Hai người các ngươi có vẻ đánh được, đổi thành yêu thú Hóa Hình Kỳ bình thường, chỉ sợ còn không phải đối thủ của các ngươi. Nhưng hôm nay gặp được ta coi như các ngươi không hay ho.
Cô gái áo xanh vươn cánh tay nhỏ trắng nõn lại một mãnh lửa xanh bao bọc hai người Trương Hằng.
Theo mảnh lửa xanh này gia nhập, Truơng Hằng cùng Lôi Đỉnh Bá Vương lại luống cuống tay chân một trận.
- Ta dựa vào! (nguyên văn: ta thao - nghĩa việt là ĐCM - đánh con mèo (A.A))
Phân thân Trương Hằng không nhịn được mắng to một tiếng, đây là từ ngữ hắn có được từ trí nhớ của bản tôn, bình thường ở thời điểm cực độ khinh bỉ cùng phẫn nộ mới tự nhiên dùng ra từ này.
Cô gái áo xanh sửng sốt, không rõ ý từ này của Trương Hằng nói. nhưng nhìn thấy bộ dáng buồn bực của Trương Hằng liên không nhịn được cười hì hì. Đôi màt sáng lưu chuyển, nhìn nam tử trước mắt, thầm nghĩ: người này ở trong thế giới nhân loại, hẳn cũng tính là rất anh tuấn chứ?
Khi yêu thú thăng cấp đến Hóa Hình Kỳ. tập tính sinh hoạt sẽ thích bắt chước theo nhân loại, thậm chí ngay cả thẩm mỹ cũng sẽ xảy ra thay đổi. Đây cũng là vì sao trong cổ tích dân gian thường xuất hiện truyền thuyết tình yêu giữa người và yêu.
Nghĩ tới đó, đôi mắt cô gái áo xanh lóe lên những tia sáng kỳ dị, ngọn lửa xanh bao phủ quanh Trương Hằng cùng Lôi Đình Bá Vương cũng yếu đi một chút.
Trương Hằng cảm giác áp lực lên người nhẹ đi không ít, vừa thở ra một hơi, liền cảm giác được ánh mắt khác thường của cô gái áo xanh.
Ánh mắt kia làm cho cả người Trương Hằng không được tự nhiên, toàn thân phát lạnh. Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung, cô gái áo xanh không khỏi đỏ mặt.
Trương hằng chỉ nhìn đối phương như một con yêu thú, căn bản không cảm giác khác thường, ngược lại chỉ cảm thấy một trận rét lạnh. Đúng Lúc này, ánh mắt Trương Hằng chợt lóe liền khôi phục bình tĩnh.
Cô gái áo xanh dường như cảm thấy gì đó. đột nhiên thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Chỉ thấy ở trên bầu trời thiên địa, có một đôi mắt màu bạc đang nhìn tình huống dưới đất, lộ ra một loại tình cảm lạnh lùng.
Hết thảy thế gian, không thể nào che giấu được trước đôi mắt này. Cô gái áo xanh chấn động, nàng nàng đôi mắt này có chút quen thuộc, làm cho nàng thật không thoải mái.
Hơn nữa, đôi mắt kia lại mang tới cho nàng một loại áp lực nhàn nhạt.
- Ngươi là ai?
Cô gái áo xanh ánh mắt lạnh lùng, uy áp vô hình ngưng tụ thành một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh thẳng vào đôi mắt bạc trên bầu trời.
Nhưng đôi mắt kia như hình ảnh hư ảo, căn bản không để ý tới tinh thần công kích của cô gái áo xanh. Đa phần lực chú ý của cô gái áo xanh đều bị đôi mắt kia thu hút.
Áp lực lên Lôi Đình Bá Vương cùng phân thân Trương Hằng giảm đi vài phần, hai người cùng ngẩng đầu nhìn đôi mắt bạc trong thiên địa.
Trương Hằng khẽ giọng truyền âm sang Lôi Đình Bá Vương:
- Đợi lát nữa nếu ngươi có thủ đoạn chạy trối chết gì. cứ việc thi triển đi.
Lôi Đình Bá Vương ngước nhìn đôi mắt trên bầu trời, lại liếc nhìn Trương Hằng, lộ ra bộ dáng có chút suy nghĩ, gật đầu với hắn.
Đúng Lúc này, đôi mắt trên bầu trời lộ ra thần sắc trào phúng với cô gái áo xanh. Cô gái áo xanh vừa định nổi giận, lại nhanh chóng tỉnh táo.
Nàng quay đầu nhìn lại Trương Hằng đang bị ngọn lửa xanh bao vây. phát hiện ánh mắt đối phương giống y như trên bầu trời, chỉ là thiếu đi vài phần khí thế nhìn xuống đại địa.
- Ngươi có quan hệ gì với hắn?
Cô gái áo xanh lạnh lùng hỏi.
Phân thân Trương Hằng cười lạnh:
- Chờ bản tôn ta tới. ngươi chờ chết đi!
- Ngươi là phân thân của hắn?
Cô gái áo xanh chấn động, vô tình sinh ra vài phần cố kỵ với bản tôn của Trương Hằng.
ở trong tu sĩ nhân loại, người có thể tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân, không ai không phải kẻ đại thần thông.
Đúng Lúc này, Lôi Đình Bá Vương thừa dịp cô gái áo xanh phân tâm chợt quát một tiếng, trong tay xuất hiện một cái búa tím thật lớn. bên trên quấn quanh lôi điện. Ánh sáng tím chói mắt bao phủ thân thể hắn, như một tia chớp phá tan tất cả ngọn lửa xanh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Xẹt xẹt xẹt...
Từng đạo tia chớp trên bầu trời giáng xuống Dẫn Lôi Phủ...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv