Edit: Mạn Già La
Thẩm Văn Quân tiện đường đi đến cục cảnh sát, bởi vì lúc ấy Tạ Hàm còn đang ngủ, cho nên đem quần áo đã gói gọn giao cho đồng nghiệp của Tạ Hàm, nhờ giao giúp.
Sau khi Tạ Hàm tỉnh dậy mới biết được Thẩm Văn Quân đưa đồ cho mình, lúc ấy hắn buồn ngủ díp mắt, đầu óc không minh mẫn, sau khi lấy đồ trong túi ra mới kịp phản ứng ——
Khoan đã, Thẩm Văn Quân động tủ quần áo của hắn?
Hắn vội lật mấy bộ quần áo này lên, không tìm thấy hộp nhẫn, bộ kia hắn treo sâu bên trong tủ, Thẩm Văn Quân chắc sẽ không phát hiện đâu……
Nếu cậu ấy phát hiện, hẳn sẽ hỏi vài câu, nhỉ?
Nhưng bây giờ hắn cũng không có thời giờ về nhà.
Tạ Hàm muốn hỏi Thẩm Văn Quân, lấy điện thoại ra, soạn tin nhắn, nhưng mãi cũng không ấn gửi.
Đồng nghiệp lại tới gọi hắn, hắn tạm thời gác lại, đi làm việc.
Tra án là một chuyện gian nan, dài lâu, rườm rà mà cũng chẳng thú vị.
Không hề đơn giản nhẹ nhàng như trong phim truyền hình.
Lại qua ba ngày, hắn mới được rảnh về ngủ một giấc.
Sẵn tiện nhìn tủ quần áo một chút, hắn ngồi xổm xuống, nhìn đáy tủ quần áo và thanh treo đồ đầy tro bụi.
Tạ Hàm lấy chiếc áo khoác treo ở trong cùng ra. Hmm, móc áo bị thay đổi.
Tạ Hàm thò tay lấy hộp nhẫn trong túi ra, mở ra nhìn.
Còn nguyên.
Thẩm Văn Quân đã phát hiện hộp nhẫn chưa? Hay là không phát hiện? Coi qua chưa ta? Hãy là không thấy?
Nhưng mấy ngày nay Thẩm Văn Quân không nói gì cả.
Không được. Mấy ngày nay không rảnh nghỉ ngơi. Đầu óc đau sắp nứt ra rồi.
Không thể suy nghĩ được.
Tạ Hàm bỏ hộp nhẫn vào trong ngăn kéo, nhanh chóng tắm rửa rồi nằm xuống ngủ.
Cơ thể quá mức mỏi mệt, đầu vừa dính gối hắn liền ngủ mất.
Tạ Hàm mơ về thời cấp ba của hai người.
Đó là ngày bọn họ nhận được thư thông báo giám định phân hoá.
Hắn mở thư ra.
Trên đó viết: Beta.
Hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, sau khi bạn học xung quanh bước vào tuổi dậy thì, tuyến tin tức tố thành thục hơn, có rất nhiều người còn chưa giám định nhưng đã xác nhận chính mình là Alpha.
Nhưng hắn trước nay chưa bao giờ có thể ngửi được hương tin tức tố giống như các bạn học.
Hắn nghĩ, hắn có lẽ là beta rồi. Quả nhiên như thế. Chỉ là có hơi chút mất mát, nếu bạn tốt là alpha, hắn lại là beta……
Dù sao ở thời cổ đại, Alpha là người thống trị, Beta chỉ là bình dân, cho dù ở thời hiện đại, cũng vẫn có một ít ấn tượng phân chia giai cấp khó tránh khỏi.
Hắn quay đầu, nhìn thấy Thẩm Văn Quân ngồi cùng bàn mặt không hề đẹp nhìn chằm chằm giám định, trong lòng lộp bộp một chút.
Thẩm Văn Quân cũng không che, cho nên hắn chỉ dịch tầm mắt xuống, liền thấy được chữ Omega trên đó.
Hả? Omega?
Nam Omega???
Tạ Hàm ngơ ngẩn, tuy rằng hắn vẫn luôn biết mẹ Thẩm Văn Quân là Omega, nhưng mấy vị anh trai của anh tất cả đều là Alpha, hắn còn tưởng rằng Thẩm Văn Quân nhất định cũng sẽ phân hoá thành Alpha.
Hắn nhớ rõ trong khóa sinh lý có nói, nam Alpha cùng nữ Omega kết hợp, khả năng sau này sẽ sinh ra nam Omega là xác suất cực thấp……
Lúc này, các bạn học bu lại hỏi: “Thẩm Văn Quân, giới tính thứ hai của cậu là gì thế? Sắc mặt cậu xấu vậy, chẳng lẽ là Omega hả?”
Thẩm Văn Quân gập báo cáo giám định lại, không chút xấu hổ thẳng thắn nói: “Đúng vậy, chính là Omega. Có chuyện gì không?”
Một đám nam sinh không tin, nháo mãi. Kết quả phát hiện anh đúng là Omega thật, không khỏi xấu hổ.
Lớp bọn họ có hai phần ba bạn học là Alpha.
Trong đó lại có một nửa trực tiếp tỏ tình với Thẩm Văn Quân, hoặc là viết thư tình. Hơn nữa, toàn bộ đều bị từ chối.
Sao chuyện đó, nhiều bạn nam vốn chơi thân cũng không thể làm bạn tiếp nữa. Thẩm Văn Quân đã luôn không vui lại càng tệ hơn.
Lúc này, hắn mới thấy rất may mắn, may mắn hắn là beta, Thẩm Văn Quân không sợ hắn, cho nên mới dám không hề cố kỵ tiếp cận anh.
Hắn nhớ đến một chuyện vặt vãnh rất bình thường.
Buổi chiều tan học nào đó, trên đường về nhà, Thẩm Văn Quân oán giận với hắn nói: “Cậu nói xem sao alpha lại ghê tởm như vậy chứ? Trong não bọn họ chỉ toàn tinh dịch thôi sao? Nói tôi là ngửi thấy tin tức tố của tôi là nóng lên, còn hỏi thẳng tôi muốn cùng hắn ta abxyz không. Còn cho rằng tôi nhất định sẽ đồng ý nữa chứ, xem tôi là cái gì?”
Hắn hàm hồ phụ họa hai tiếng.
Nhưng đột nhiên cảm giác áy náy điên cuồng dâng lên trong lòng hắn.
Alpha còn có thể nói là bởi vì nguyên nhân tin tức tố mới có thể giống như cầm thú, vậy hắn thì sao?
Hắn rõ ràng là một beta không cảm nhận được tin tức tố.
Hắn cũng không ngửi được hương tin tức tố của Thẩm Văn Quân.
Vậy vì sao chỉ vì một câu nói, một ánh mắt, một động tác của Thẩm Văn Quân hắn liền mặt đỏ tim đập, nhìn thấy dáng vẻ khi phát tình của Thẩm Văn Quân, trong đầu hắn cũng sẽ tràn ngập ý niệm dơ bẩn hạ lưu sắp tràn ra.
Từ thỉnh thoảng, đến thường xuyên, rồi mỗi ngày.
Có Alpha nói nam Omega và phụ nữ không có gì khác nhau.
Nhưng hắn cũng không thể chấp nhận được tin tức tố của Thẩm Văn Quân kích - tình - dụ dỗ, ở trong mắt hắn Thẩm Văn Quân chính là một chàng trai, hơn nữa là một chàng trai thân thể khỏe mạnh.
Tại sao hắn lại sinh ra ý nghĩ như vậy đối với người bạn thanh mai trúc mã của mình chứ?
Hắn mơ thấy lần đầu tiên của bọn họ.
Là ở nhà Thẩm Văn Quân, ba mẹ anh đều không có nhà —— cho đến nay, ba mẹ Thẩm Văn Quân cũng không biết giữa hai người bọn họ có loại quan hệ này —— cho nên bọn họ có thể trộm làm chuyện không phù hợp với trẻ em.
Mặt mày Thẩm Văn Quân đỏ bừng, nhắm mắt lại không nhìn hắn, hắn làm đủ chuẩn bị, nhưng đến lúc thực hành thật vẫn lo lắng mình làm không tốt, sẽ khiến Thẩm Văn Quân bị đau, nếu vậy, hắn sẽ không có cơ hội tiếp theo nữa.
Tim hắn đập đến mức như sắp nhảy khỏi lồng ngực, dù đã cố gắng kìm chế nhưng đầu ngón tay vẫn không ngừng run rẩy, Thẩm Văn Quân cũng đang phát run. Hắn dùng ngón tay run rẩy này, vuốt ve bắp chân Thẩm Văn Quân, xoa đầu gối, dừng lại, cong tay gõ nhẹ, giống như đang gõ vào cánh cửa cấm kỵ, khiến cổ họng hắn khô nóng, khàn giọng nói với Thẩm Văn Quân nói: “…… Mở ra một chút.”
Nghe nói thời cổ mọi người sẽ dùng Omega thuần khiết mỹ mạo để tế thần.
Vậy hắn làm như thế, có phải giống như đang hưởng dụng cũng làm bẩn Thánh Tử trên tế đàn không?
—— sau đó Tạ Hàm tỉnh dậy. Bị chính chuông báo hắn đặt đánh thức.
Hắn chỉ mặc độc một chiếc quần, không mặc áo, ngồi ở mép giường, mồ hôi nhễ nhại. Đã là buổi sáng.
Bên ngoài trời vừa hửng sáng.
Hắn nhẹ nhàng thay một bộ quần áo khác, không muốn đánh thức Thẩm Văn Quân, nhưng hắn mới đến phòng khách, đang lục tủ lạnh kiếm chút gì đó ăn, thì Thẩm Văn Quân mặc đồ ngủ đi đến.
Thẩm Văn Quân giống như mất ngủ, quầng thâm mắt rất nặng, sắc mặt không tốt, bộ dáng muốn nói lại thôi.
Tạ Hàm gần như dựa vào trực giác mà phán đoán nghĩ, là bởi vì hộp nhẫn nên Thẩm Văn Quân không vui. Đầu tiên là loại trừ bởi vì không muốn chấp nhận lời cầu hôn của hắn nên không vui, lấy EQ của Thẩm Văn Quân, có lẽ sẽ không đoán được trên người mình.
Thẩm Văn Quân do dự, câu hỏi nghẹn lại trong cổ họng.
Mấy ngày nay anh suy nghĩ rất nhiều. Tại sao Tạ Hàm không nói cho anh biết? Chẳng lẽ tính chiếm hữu của cậu ấy quá mạnh. Bạn chính là bạn, lại không phải người yêu, anh dựa vào đâu đi quản chuyện Tạ Hàm yêu đương chứ?
Hơn nữa, còn giữ chắc là cũng chưa cầu hôn thành công nhỉ?
Khiến anh có chút may mắn, lại có chút sốt ruột. Chẳng lẽ là định cầu hôn thành công rồi sau đó mới nói cho anh?
Tạ Hàm cũng không có nghĩa vụ phải báo cáo chuyện đời tư từ lớn đến nhỏ cho anh.
Nhưng vì sao anh thấy khó chịu đến vậy?
Anh muốn chờ xem, xem khi nào Tạ Hàm mới có thể chủ động thẳng thắn.
Thẩm Văn Quân lấy bánh mì, trứng gà và thịt xông khói trong tủ lạnh ra, nói: “Tôi nấu cơm cho. Cậu ngồi đi. Án tử tra đến đâu rồi?”
Tạ Hàm ngẩn người, nói: “Đã bắt được một nghi phạm rồi. Tôi cảm thấy tám chín phần mười chính là hắn.”
Hắn nói về vụ án, cũng không tính phức tạp mấy.
Thẩm Văn Quân đã từng đến hiện trường vụ án, anh biết người chết là một nữ sinh cấp ba, nữ Omega. Hiện tại có hai kẻ tình nghi, một người là beta, một người là Alpha, phân biệt là bạn trai cũ trước khi cô phân hóa, và người hiện đang theo đuổi cô.
Theo suy luận của Tạ Hàm, sau khi người chết phân hoá thành Omega, không thể cự tuyệt xúc động nguyên thủy muốn bên nhau với Alpha, nên từ chối lời tỏ tình của Beta, bởi vậy nên bị giết.
Thẩm Văn Quân nói: “Cũng có thể là tên alpha kia chăng? Bởi vì cô gái nhất quyết muốn ở bên Beta, nên hắn ta thẹn quá thành giận, sát hại nạn nhân.”
Tạ Hàm nói: “Tôi cảm thấy tên beta kia càng giống hung thủ hơn, nếu cậu gặp được hẳn cũng sẽ có loại cảm giác này.”
Trong lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của cậu trai kia hắn đã xác nhận, vì loại tâm tình đó hắn hiểu rất rõ.
Hắn cũng là người từng trải.
Nhìn Thẩm Văn Quân chiên trứng cho mình, Tạ Hàm nghĩ, kỳ thật hắn cũng không chính trực như Thẩm Văn Quân nghĩ.
Bên trong bản chất con người hắn cũng có những khoảng u tối.
Khi kỳ phát tình trong tuổi dậy thì của Thẩm Văn Quân ngày càng thường xuyên, hắn cũng càng khó kiềm chế sự lo lắng và ghen tuông của mình, hắn không chấp nhận được Thẩm Văn Quân ở bên người khác, cho dù là nam hay nữ, là alpha hay là beta.
Chỉ trong số những người có thể phát ra tin tức tố hấp dẫn Thẩm Văn Quân, thì alpha càng có tính cạnh tranh hơn.
Việc Thẩm Văn Quân sẽ chán ghét bài xích alpha như vậy, trong đó không thể thiếu phần hắn quạt gió thêm củi.
Hắn lén đi làm phẫu thuật cắt ống dẫn tinh.
Hắn cũng không phải bẩm sinh mắc chứng vô tinh*. Truyện Khoa Huyễn
[*] Vô t*ng trùng (Azoospermia) là tình trạng nam giới có tinh d*ch nhưng lại không có tinh tr*ng có thể hoạt động, nom na là vô sinh
Thẩm Văn Quân chia bánh mì nướng, trứng chiên và thịt xông khói thành hai phần, đặt lên bàn, ngồi xuống chuẩn bị cùng nhau ăn cơm.
Tạ Hàm như nhẹ nhàng bâng quơ nhắc tới, hỏi: “Có phải cậu tìm thấy hộp nhẫn trong túi tôi rồi không?”
Cả người Thẩm Văn Quân cứng đờ, anh đã từng tưởng tượng cảnh Tạ Hàm thẳng thắn với mình, nhưng thật tới lúc này, anh vẫn ngốc, ngơ ngẩn “hả?” một tiếng.
Thẩm Văn Quân lấy lại tinh thần, âm dương quái khí nói: “Bị tôi phát hiện nên mới nhớ nói với tôi nói à? Cậu có bạn gái lúc nào thế? Cũng không nói với tôi một tiếng.”
Trầm mặc một lúc, lại bổ sung nói, “Cậu cũng có bạn gái rồi, lại làm chuyện kia với tôi thì không tốt lắm đâu.”
Tạ Hàm bình đạm tuyên bố: “Tôi không có bạn gái.”
“Lúc trước tôi định cầu hôn vào ngày sinh nhật cậu, nhẫn là để chuẩn bị cho dịp đó.”
Tác giả có lời muốn nói: Không biết có phải bởi vì giả thiết lúc đầu của Tiểu Tạ là pháo hôi nam xứng không, nửa đường bị tôi sửa giả thiết thành chính cung, liền viết khởi hắn tới, một mùi hương trà xanh tiểu tam.