CHƯƠNG 63: CHỜ ÔNG CỤ TỰ MÌNH ĐẾN XIN LỖI
“Cậu ta có thể thay đổi cái gì? Có thể tốt lên không? Cậu ta thật là một tên vô dụng. Sao, con còn mong đợi cậu ta là tên giàu có giả vờ nghèo khổ để trải nghiệm cuộc sống sao? Đừng nằm mơ nữa con gái của tôi ơi, đối mặt với hiện thực đi, Lý Phàm có thể cho con cái gì? Có thể cho mẹ và ba con thứ gì không?”
Vương Cẩn Mai tức giận nói.
Cố Họa Y cảm thấy không thể nói chuyện với mẹ mình được nữa, cô bèn nằm xuống giường và nói: “Dù sao con cũng sẽ không ly hôn với anh ãy.
Nếu mẹ thích Từ Thiên Hải, thì mẹ tự mình đi kết hôn với anh ta đi”
Hừ…
Nghe vậy, Vương Cẩn Mai tức giận không thôi, bà ta đánh vào mông của Cố Họa Y vài cái, mắng: “Con cỗ tình chọc giận mẹ phải không? Mẹ nó, nếu như mẹ còn trẻ thì đã sớm gả cho Từ Thiên Hải rồi!”
Nói xong, thái độ của Vương Cẩn Mai cũng dịu lại, bà ta hết sức thuyết phục: “Họa Y, không phải mẹ ép con, mà là con phải lên kế hoạch cho tương lai của mình. Con thực sự định cả đời bảo vệ người đàn ông không có tương lai như Lý Phàm sao? Cho dù con không nghĩ cho mình, thì cũng phải nghĩ cho Xuyến Xuyến chứ. Con bé lớn lên và có thể chấp nhận cha mình là một thứ rác rưởi vô dụng sao? Bạn bè trang lứa sẽ nghĩ như thể nào về nó?”
Cố Họa Y che đầu, trùm chăn lên người mình.
Advertisement
Vương Cẩn Mai trừng mắt nhìn cô và tức giận nói: “Con hãy tự suy nghĩ đi. Mẹ sẽ không thúc giục con nữa. Đợi con nghĩ thông rồi, con sẽ hiểu mẹ làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho con thôi”
Nói xong, Vương Cẩn Mai xoay người rời đi, nhưng ánh mắt lại rơi vào chiếc hộp xinh xắn trên bàn trang điểm.
Một sợi dây chuyền rất đẹp!
“Trời ơi, con gái, sợi…sợi dây chuyên này hoàn toàn là kim cương thật à?”
Vương Cẩn Mai lập tức nghiêng người đi qua chỗ chiếc hộp tinh xảo, những viên kim cương lấp lánh, thật sự rất đẹp!
Cố Họa Y vội vàng ngồi dậy, thấy Vương Cẩn Mai đang chuẩn bị mở chiếc hộp, cô vội vàng chạy tới giật lại, nói: “Đây không phải của con, là của Na Na để lại chỗ con. Mẹ đừng tùy tiện đụng vào.”
Vương Cẩn Mai trừng mắt nhìn cô, nói: “Con còn muốn giấu mẹ mình?
Con tưởng mẹ không biết à, đây là dây chuyên kim cương Bạch Hoa Tiên, sợi đầu tiên được bán ở Hán thành. Khi nhân viên đưa đến công ty của các con thì tin tức đã truyền ra rôi. Trời ơi, cũng không biết là công tử nhà giàu nào nhìn trúng con gái của tôi, thật sự quá tốt rôi!”
Vương Cẩn Mai rất phấn khích, xem ra con gái bà ta cũng không ngốc, biết tìm một lốp dự phòng cho mình.
Cố Họa Y vội vàng giải thích: “Mẹ, mẹ nghĩ nhiều rồi, con sẽ trả lại sợi dây chuyền này.
Khi nghe cô muốn trả lại, Vương Cẩn Mai gấp gáp, nói: “Con định làm gì? Con bị ngốc à? Người ta tặng cho con chính là có ý với con! Hơn nữa, vừa vung tay đã tặng một sợi dây chuyên đắt như vậy, đâu phải người bình thường chứ? Nghe lời mẹ, phải đối xử thật tốt với người ta”
Nói xong, Vương Cẩn Mai mỉm cười rời khỏi phòng ngủ.
Cố Họa Y tức giận ngồi trên giường, duỗi thẳng chân ra, mẹ cô lại hiểu lầm rồi.
Khi Vương Cẩn Mai đi ra ngoài, còn đứng ở cửa cười hai tiếng, sau đó lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhăn cho Từ Thiên Hải: “Thiên Hải, sợi dây chuyền cậu tặng cho Họa Y, bác nhìn thấy rồi, rất đẹp. Họa Y cũng rất vui. Cậu hẹn nó đi ăn và tán gâu đi nhé”
Sau đó, Vương Cẩn Mai đi đến phòng khách.
Mà bên kia, Từ Thiên Hải đang uống rượu tán gầu với vài người bạn trong câu lạc bộ thì bất ngờ nhận được tin nhản của Vương Cẩn Mai, nhìn nội dung, anh ta ngẩn người.
Dây chuyên?
Dây chuyên gì?
Sợi dây lân trước anh ta tặng cho cô nhưng cô không nhận.
Chẳng lẽ là Vương Cẩn Mai hiểu lâm điều gì rôi?
Từ Thiên Hải cười đáp: “Họa Y thích là được rồi ạ”
Vương Cẩn Mai đi đến phòng khách, bà ta không thấy Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào đâu, chỉ thấy Lý Phàm và Cố Thiệu Huy.
“Anh hai và Tuấn Hào đâu?
Không phải muốn cầu xin Họa Y sao?
Tại sao họ lại rời đi rôi?” Vương Cẩn Mai hỏi.
Cố Thiệu Huy liếc nhìn Lý Phàm, trong mặt hơi sợ hãi.
Cảnh tượng vừa rồi ở trước cửa, thái độ mạnh mẽ của Lý Phàm khiến ông ta vân còn thấy sợ hãi.
Cố Thiệu Huy chưa bao giờ thấy Lý Phàm hung dữ như vậy, giống như biến thành một người khác.
Người con rể này bốn năm nay van luôn ngoan ngoãn nghe lời, thế nhưng hôm nay lại hung hăng như vậy, ngay cả Cố Tuấn Hào cũng dám đánh, ngay cả Cố Thiệu Dũng cũng dám ngăn cản.
Hơn nữa, những lời cậu ta vừa mới nói với Cô Thiệu Dũng khiến Cố Thiệu Huy hơi kinh hãi.
“Con bảo họ rời đi rồi. Nếu muốn câu xin Họa Y, phải có thái độ chân thành. Hơn nữa, ông nội cũng không tự mình đến đây. Mọi việc cũng là do ông nội khởi xướng” Lý Phàm bình tĩnh nói.
Câu nói này giống như một tia sét, thiêu đốt nội tâm của Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai, làm họ khiếp sợ không thôi!
Điều này có nghĩa là cậu ta muốn ông cụ tự mình tới cầu xin Họa Ni?
Đây quả thực là điên rồi!
“Lý Phàm, cậu muốn chết à!” Cố Thiệu Huy đứng lên chỉ vào Lý Phàm:“Cậu có biết nếu làm như vậy sẽ mang lại hậu quả gì cho gia đình chúng ta không? Thật hồ đồ!”
Vương Cấn Mai cũng khiếp sợ, quát: “Lý Phàm, đồ rác rưởi nhà cậu muốn phá hủy gia đình chúng tôi à! Khi nào thì đến lượt cậu làm chủ? Mau biến khỏi đây đi, tìm anh hai và Tuấn Hào quay lại đây!”
Ông cụ Cố là ai chứ? Đó là người thậm chí không màng đến tình cảm gia đình, ông ta sẽ đích thân đến cầu xin Họa Y ư?
Đúng là si tâm vọng tưởng!
“Ba, mẹ, ông nội nhất định sẽ tới, chuyện này liên quan đến sự tôn vong của nhà họ Cố. Ông nội thông minh hơn bất kì ai” Lý Phàm nói xong xoay người đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.
Vương Cẩn Mai khó chịu đến mức không nói nên lời, bà ta thật sự có cảm giác mình không thể nhìn thấu tên Lý Phàm này.
“Thiệu Huy, đã xảy ra chuyện gì?
Cậu ta bị điên à?” Vương Cẩn Mai tức giận hỏi.
Cố Thiệu Huy läc đầu và nói: “Tôi không biết, cậu ta hôm nay rất khác lạ Chẳng qua, việc đã đến nước này, chúng ta chỉ có thể chờ thôi”
Vương Cẩn Mai rùng mình một cái, hơi sợ hãi hỏi: “Ông cụ thật sự sẽ tới sao?”
Cố Thiệu Huy bất lực lắc đâu cười: “Ông cụ sao có thể tới chứ? Bà không biết ông ấy là người như thế nào, nhưng tôi lại rất rõ, cùng lắm thì lại bảo Cố Thiệu Dũng đến đây một lần nữa thôi”
Vương Cẩn Mai gật đầu, phân hận nhìn Lý Phàm.
Buổi tối, sau khi ăn xong, Lý Phàm bước vào phòng ngủ, nhìn thấy Cố Họa Y đã tắm xong, đang năm trên giường.
Anh khéo léo lấy hộp dụng cụ của mình ra, sau đó bôi dầu lên tay, bôi một ít lên tấm lưng mềm mại và mịn màng của Cố Họa Y, bät đầu xoa bóp.
Cố Họa Y thích hưởng thụ cảm giác được Lý Phàm xoa bóp cơ thể của mình môi tuân.
“A, xuống dưới một chút” Cố Họa Y khit mũi, vẻ mặt rất quyến rũ.
Lý Phàm thật sự làm theo ý cô, ánh mắt rơi vào điện thoại trong tay Cố Họa Y, cười hỏi: “Em xem buổi hòa nhạc này rất lâu rồi, có muốn đi không?”
Cố Họa Y đặt điện thoại di động trên tay xuống, thở dài: “Muốn đi chứ.
Buổi hòa nhạc này toàn là nhạc sĩ và nhóm nhạc nổi tiếng ở nước ngoài.
Ngay cả Joe Hisaishi cũng đến. Nhưng vé ở đây giá như trên trời vậy, hơn ba mươi triệu một vé, quá đất…”
Lý Phàm cười nhạt, anh biết Cố Họa Y từ trước đến giờ rất thích âm nhạc.
“Có phải em rất thích Joe Hisaishi không?” Lý Phàm đột nhiên hỏi.
Cố Họa Y nói với vẻ mặt đây khao khát: “Đúng vậy, thật tuyệt nếu có thể chụp ảnh với ông ấy. Nhưng, cuộc gặp riêng với ông ấy đã được bán đấu giá trên Internet với giá cao ngất ngưởng rồi, nghe nói hàng trăm triệu…”
Nói đến đây, Cố Họa Y không khỏi hơi mất mát.
Lý Phàm liếc nhìn điện thoại di động, trong lòng nhớ kĩ Mười phút sau, Lý Phàm thu dọn đồ đạc và đi ra ngoài phòng, bấm số điện thoại của Tiên Phúc và nói:“Giúp tôi säp xếp một cuộc gặp riêng với ông Joe Hisaishi. Tiền không là vấn đề, bảo ông ấy hủy bỏ những cuộc gặp mặt khác”
Chỉ cân em thích, anh sẽ thỏa mãn em.