CHƯƠNG 62: ANH ẤY THAY ĐỔI RỒI
Khuôn mặt hai cha con Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào lúc này trông rất khó coi, oán hận nhìn chằm chăm Lý Phàm, hét lớn: “Còn không cút đi?”
Lý Phàm cười cười, không nói gì, xoay người đi vào nhà, Cố Tuấn Hào cười lạnh một tiếng, cất bước đi theo vào trong.
Rầm!
Cánh cửa đóng sập lại.
Cố Tuấn Hào đứng ở cửa, mũi bị cánh cửa đập trúng chảy máu, anh ta lập tức hét lên: ‘Lý Phàm! Tên rác rưởi chết tiệt này, mày lại dám làm vậy với tao, tao nhất định sẽ không tha cho mày!”
Advertisement
Cố Thiệu Dũng cũng xót xa cho con trai mình, sau khi hỏi han vài câu, ông ta tức giận nói: ‘Lý Phàm này thật sự càng ngày càng không biết xấu hổ”
“Ba, ba nói bây giờ nên làm gì?
Chúng ta thật sự phải cúi đầu xin lỗi sao?”
Trong lòng Cố Tuấn Hào không phục, xin lỗi đô đê tiện Cố Họa Y đó, có khác gì nói anh ta đi chết?
Cố Thiệu Dũng lắc đầu, thở dài và nói, “Chúng ta còn có thể làm được gì? Nếu không, chúng ta thậm chí sẽ không thể vào được”
Đột nhiên, Cố Tuấn Hào im lặng, trong ánh mắt tràn ngập hận ý.
Cố Thiệu Dũng hít một hơi thật sâu, sau đó bấm chuông cửa, thái độ chân thành nói: “Thiệu Huy, mở cửa đi, anh có chuyện muốn nói với em”
Một lúc sau, Lý Phàm lại mở cửa, lãnh đạm nói: “Vào đi.”
Cố Thiệu Dũng nở nụ cười gượng, nhưng trong mắt ông ta tràn đây sự căm ghét.
Ông ta phải trả mối hận này.
Vào nhà, Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào ngồi trên ghế sofa, người sau liếc nhìn rồi kêu lên: “Sao, chúng tôi đến đây một chuyến, thậm chí còn không mời nổi một tách trà sao?”
Vương Cẩn Mai lúc này đang ngôi bên cạnh Cố Thiệu Huy, bà lập tức trừng mắt với Lý Phàm, quát: “Mau đi rót trà.
Lý Phàm đáp một tiếng, rót vài tách trà đưa tới.
Cố Thiệu Dũng không chân chừ, nói thẳng: “Thiệu Huy, chuyện vừa rồi là anh không đúng. Anh sẽ bồi thường cho em.
Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy đều khẽ run lên, đã bao nhiêu năm nay, họ chỉ thấy anh cả Cõ Thiệu Dũng của mình luôn coi thường mọi người, có lúc nào lại tỏ ra khiêm tốn như bây giờ?
Cố Tuấn Hào cũng cúi đầu ủ rũ uống trà, giống như ngôi trên kim châm, cảm thấy vô cùng mất mặt.
Nhưng, muốn nhờ người khác, bắt buộc phải làm như vậy.
“Haha, anh hai, anh làm gì vậy chứ, anh em với nhau không nói hai lời, xem ra lân này cảnh ngộ của công ty thuốc Vân Sinh đã đem lại cho anh rất nhiêu áp lực, nếu không thì, sao anh có thể cúi đầu xin lỗi em được” Cố Thiệu Quốc nói.
Trong lòng ông ta chắc đang rất khó chịu.
Nhìn thấy không, một người mắt cao hơn đầu như Gố Thiệu Dũng lại cúi đầu xin lỗi ông ta!
Lúc này ông ta thật sự muốn ra ngoài để kêu gọi bà con lối xóm đến xem.
Mặt Cố Thiệu Dũng đỏ bừng, sao ông ta không nghe ra được ẩn ý trong lời nói của em trai chứ, nhưng vì hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, ông ta chỉ có thể cắn răng nói: “Em trai, lần này, em nhất định phải giúp bọn anh, nếu công ty Vân Sinh phá sản, không chỉ gia đình bọn anh, mà gia đình em, và toàn bộ nhà họ Cố cũng sẽ bị hủy hoại!”
Lời Cố Thiệu Dũng nói là thật, một khi công ty thuốc Vân Sinh sụp đổ, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến huyết mạch kinh tế của nhà họ Cố.
Khi đó, cả gia tộc họ sẽ phải gánh những khoản nợ khổng lồ.
Về phân Lý Phàm, anh vân luôn im lặng đứng nghe.
Xem ra, ông cụ gây áp lực rất lớn với Cố Thiệu Dũng, nếu không, ông ta cũng không cầu xin như vậy.
“Vậy không được, dựa vào gì mà em giúp anh? Tại cuộc họp, anh đối xử với con gái của em như thế nào, còn cät chức tổng thanh tra của nó!” Vương Cẩn Mai khó chịu, lúc này tức giận từ chối.
“Em dâu, việc này do anh và Tuấn Hào không suy nghĩ chu toàn. Em yên tâm, chức tổng thanh tra vân là của Họa Y. Tuy nhiên, nếu công ty thuốc Vân Sinh sụp đổ, chức tổng thanh tra cũng sẽ tự nhiên biến mất. Vì vậy, anh vân hy vọng hai người giúp anh nói chuyện, giúp đỡ anh cũng là giúp đỡ chính mình” Cố Thiệu Dũng nói Vương Cẩn Mai quay đầu lại và liếc nhìn Cố Thiệu Huy, nghĩ Cố Thiệu Dũng nói cũng đúng.
Nếu Vân Sinh phá sản, vậy làm gì còn nhà họ Cố nữa?
Cho nên, lần này, bọn họ phải giúp đỡ.
Nghĩ vậy, Vương Cẩn Mai nhướng mày, bất mãn nhìn Lý Phàm, hỏi: “Họa Y đâu?”
“Đã đi du lịch với Kim Thiện Na rôi” Lý Phàm nói.
“Đi du lịch? Sao đột nhiên lại đi du lịch?” Vương Cẩn Mai cau mày, xoay người bước đến phòng ngủ của Cố Họa Y: Sau khi vào phòng, Vương Cẩn Mai nhìn thấy Cố Họa Y đang năm trên giường đọc sách, lập tức ngẩn ra, hỏi: “Không phải Lý Phàm nói con đi du lịch sao, sao còn năm ở đây?”
Cố Họa Y nở nụ cười xấu xa, nhẹ nhàng nói: “Mẹ, con không đi du lịch. Lý Phàm bảo con trốn ở đây”
“Lý Phàm?” Vương Cẩn Mai nhướng mày, trong nháy mắt hiểu được ý của Lý Phàm, khẽ cười: “Hai đứa cố tình đặt bay Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào phải không? Tên rác rưởi Lý Phàm này cũng thật là, chẳng lẽ con không biết Vân Sinh säp phá sản sao? Lúc này còn bày trò như vậy, cậu ta muốn hại gia đình chúng ta sao? Không được, mẹ phải đi dạy dõ cậu tai”
Nói xong, Vương Cẩn Mai quay đầu chuẩn bị đi ra ngoài.
“Mẹ, mẹ làm gì vậy?” Cố Họa Y lập tức đứng dậy, năm lấy tay Vương Cẩn Mai, nói: “Mẹ đừng lần nào cũng măng anh ấy là đồ rác rưởi thế chứ, lần này nếu như không có anh ấy, bác cả và Cố Tuấn Hào sao có thể cúi đầu xin lỗi ba và mẹ như vậy được?”
Vương Cẩn Mai giật mình, nghĩ lại thấy cũng đúng Nhưng, chủ ý của tên khốn Lý Phàm đó thì có gì tốt.
Bà ta trừng màt nhìn Cố Họa Y, nói: “Con bé này, con thật sự bị cậu ta mê hoặc rồi. Còn giúp cậu ta làm loại chuyện này. Chỉ biết bày trò, cũng không có bản lĩnh gì cả. Nếu nhà chúng †a phụ thuộc vào cậu ta, sớm muộn gì cũng träng tay. Họa Y, không phải mẹ la con, nhưng con cũng nên tìm cho mình lối thoát đi, con thật sự định ở cùng cậu ta cả đời sao? Mẹ thấy tên nhóc Từ Thiên Hải kia cũng không tệ”
“Mẹ, mẹ lại nữa rồi. Con sẽ không ly hôn với anh ấy. Anh ấy là chồng của con và là ba của Xuyến Xuyến. Hơn nữa, bọn con cũng có tình cảm với nhau” Cố Họa Y nói.
Vương Cẩn Mai nghe vậy thì tức giận, cả ngày nghĩ cách làm thế nào để con gái ly hôn với Lý Phàm, rồi sau đó tống cổ tên này ra khỏi nhà họ Cố.
Nhìn thấy Cố Họa Y nói giúp Lý Phàm như vậy, trong lòng bà ta cảm thấy rất khó chịu.
Chẳng lẽ bây giờ tình cảm của hai đứa tốt lên rôi?
“Cố Họa Y, mẹ cảnh cáo con, đừng có tình cảm với cậu ta. Hai đứa kết hôn là bởi vì Xuyến Xuyến! Cậu ta không xứng làm con rể của mẹ. Mẹ suy tính hết rồi, con gái của mẹ phải kết hôn với người đàn ông giàu có như Từ Thiên Hải, con hiểu không?” Vương Cẩn Mai †ức giận nói.
Cố Họa Y không nói gì, dù sao cô cũng đã có tình cảm với Lý Phàm rồi, bốn năm ngủ chung phòng, còn có kết tỉnh tình yêu của bọn họ là Xuyến Xuyến. Cho dù Lý Phàm vô dụng, nhưng đó cũng là người đàn ông mà tự Cố Họa Y cô lựa chọn.
Tính tình cứng đầu này của Cố Họa Y không bao giờ chịu thua.
Cô không tin răng người đàn ông mà cô đã chọn sẽ không thể chịu đựng được như vậy.
Hơn nữa, gần đây, Cố Họa Y càng nhận ra rằng Lý Phàm đã thay đổi và trở nên khác lạ so với trước đây.
“Mẹ, mẹ không thấy Lý Phàm đã thay đổi sao?” Cố Họa Y hỏi.