Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1051: ông cũng sẽ có một vị trí trong Long Môn



“Thất Long Vương thì sao? Bát Long Vương cũng đã chết trong tay tôi.” Lý Phàm mỉm cười, dùng những lời này để hù doạ anh, đối phương cũng thật đơn thuần.

Cậu chủ Long nuốt nước bọt, nội tâm cực kỳ sợ hãi, anh ta không nghĩ Lý Phàm vậy mà lại ra tay đối với mình.

“Nhưng mà tôi nói cho anh biết, nếu như anh xuất thủ đối với tôi, anh cũng không có kết quả tốt đẹp gì đâu.” Lúc này cậu chủ Long không quên đe doạ: “Anh sẽ hối hận.”

Advertisement

Lý Phàm cũng không bị hù doạ, ngược lại còn cho rằng cậu chủ Long là một người ngu ngốc. Đột nhiên một tay anh tóm lấy cậu chủ Long đi tới chỗ cái miệng hang.

Cả người cậu chủ Long run rẩy, đối phương muốn làm gì đây? Chẳng lẽ muốn ném anh ta xuống đó?

Trong khoảnh khắc nội tâm anh ta rối loạn, chợt phát giác tử vong lại cách bản thân mình gần như vậy.

Âm thanh cầu xin tha thứ của cậu chủ Long càng lúc càng nhỏ, cuối cùng thì không còn nữa.

Chuyện này khiến ông Võ trợn tròn mắt, không ngờ Lý Phàm lại sát phạt và quả đoán như thế, dám đối phó với cậu chủ Long mà không hề do dự chút nào, quả đúng là ném xuống thật.

Trong phút chốc không biết nên nói cái gì, chuyện này quá khoa trương rồi, hoàn toàn đảo loạn tam quan của ông ta.

Ông ta hít một hơi thật sâu, cảm thấy khó mà tin nổi.

Lúc nhìn thấy ánh mắt của Lý Phàm, ông Võ bắt đầu trở nên tuyệt vọng. Không lẽ người này muốn ra tay với mình sao? Nếu thật sự là vậy thì mình hoàn toàn xong đời.

“Chuyện đó, trước tiên anh chờ một lát đã, anh cho qua cho tôi đi, tôi chỉ bị ép buộc mà thôi.” Ông Võ khoát tay nói, sắc mặt hoảng sợ tột cùng. Ông ta sợ ông ta cũng sẽ biến thành một người chết giống như cậu chủ Long.

Ông ta cũng không muốn mình rơi xuống đó, ông ta bắt đầu khóc không ra nước mắt. Ông ta chỉ là một người qua đường lướt qua mà thôi, tại sao lại liên luỵ đến trên người ông ta?

Lý Phàm tức giận nói: “Bớt ở đây nói nhảm với tôi, anh cũng bắt đầu đi xuống đi, dù sao thì anh cũng đã thấy rồi.”

“Cậu đừng giết tôi, tôi sẽ không nói gì cả. Tôi không nhìn thấy gì cả, nếu như cậu không giết tôi, tôi có thể khiến cho tất cả những công ty mà tôi có ở Võ Thành hợp tác với tập đoàn Hoạ Vân Y.” Ông Võ cầu xin một lần nữa.

Lý Phàm nghe xong cũng ngây ngẩn cả người, anh trầm tư. Không thể không nói những lời này của ông Võ đã bắt được tâm tư của anh, anh không thể không bội phục.

“Được.” Lý Phàm gật đầu nói, cũng không nói nhiều lời vô ích, đột nhiên không còn suy nghĩ muốn diệt trừ đối phương nữa.

Anh chỉ muốn hù doạ ông Võ một chút, đối thủ chính của anh là cậu chủ Long. Hiện tại cậu chủ Long đã bị diệt trừ, ông Võ cũng không có tác dụng gì quá lớn.

Ông Võ nghe xong thì cũng sững sờ. Đối với kết quả này ông ta cảm thấy vô cùng ký quái, có cảm giác như hết thảy những gì trước mắt đều vượt quá tưởng tượng của bản thân.

“Cảm ơn cậu Lý.” Lúc này ông Võ mới vội vàng cầu xin Lý Phàm tha thứ, sợ nếu như bây giờ không cầu thì về sau cũng sẽ không có cơ hội nữa.

Lý Phàm bình thản nói: “Được rồi, đứng lên đi. Ông nói sẽ khiến cho tất cả các công ty ở Võ Thành hợp tác với tập đoàn Hoạ Vân Y, chuyện này là thật sao?”

Ông Võ liên tục gật đầu nói: “Đương nhiên là thật rồi, nếu không thì bất cứ lúc nào cậu cũng có thể xử lý tôi.”

“Ông cũng không cần sợ tôi như vậy, hiện tại chúng ta là bạn bè. Chỉ cần không làm ra chuyện gây bất lợi cho tôi thì tôi sẽ không hại ông.” Lý Phàm nhàn nhạt nói.

Anh chủ yếu chỉ muốn mượn hơi ông Võ một chút, vừa rồi nếu đã cho ông Võ một cái tát, vậy thì đương nhiên anh sẽ cho đối phương một quả táo ngọt.

Sau đó anh bồi thêm một câu.

“Nếu như ông hợp tác, tôi bảo đảm ông cũng sẽ có một vị trí trong Long Môn.”

Dĩ nhiên, Lý Phàm không phải đại Long Vương, cũng không phải Long Hậu, không có quyền lợi như thế.

Nhưng mà anh là thiếu chủ của Long Môn. Thân phận của anh vẫn còn bày ra ở chỗ này.

Cho nên đối với kết quả như vậy, Lý Phàm cũng không quá ngoài ý muốn.

Ông Võ nghe xong, lập tức gật đầu nói với Lý Phàm: “Cậu Lý, cảm ơn cậu Lý.”




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv