Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1050: Tôi sai rồi, tôi cũng không dám nữa



Anh ta trừng mắt nhìn trợ lý một cái, bảo trợ lý đi kiểm tra một chút xem đã có chuyện gì xảy ra.

Tên trợ lý nuốt nước bọt, lúc này mới cưỡng ép lấy được một chút can đảm đi tới đáy hang động. Thời điểm anh ta vừa đi tới đáy động, thoạt đầu vẫn chưa nhìn thấy gì, anh ta định mở đèn pin cầm tay thì bất thình lình bị một bàn tay bắt lấy.

Trợ lý còn chưa kịp phản ứng thì đã trực tiếp bị lôi xuống dưới.

Advertisement

Ngược lai là một bóng đen chui ra, sau khi cậu chủ Long nhìn thấy bóng lưng của Lý Phàm, hai chân anh ta hầu như đều phát run, trong lòng là mười vạn câu hỏi vì sao.

Chuyện gì xảy ra vậy? Đáng lẽ là ai té xuống đều sẽ cửu tử vô sinh, hơn nữa độ cao còn là ba mươi mét, một khi ngã thì nhất định sẽ biến thành cái bánh thịt.

Nhưng làm thế nào mà Lý Phàm lại chẳng sao cả?

“Vì sao mà anh lại không có việc gì?” Cậu chủ Long kinh hãi bật thốt một tiếng, câu hỏi đầu tiên là chất vấn đối phương vì sao chưa chết.

Lý Phàm xoay người, giễu cợt nói: “Xem ra anh rất mong chờ tôi chết ở chỗ này nhỉ?”

Cậu chủ Long không nói gì, lúc này anh ta vừa phiền muộn vừa khiếp sợ.

Mà giờ đây Lý Phàm lại lấy ra một vật bằng sắt, đột nhiên thứ này dài ra, giống như một thanh trường kiếm vậy, dài khoảng nửa mét.

“May mà có nó.” Lý Phàm cười nói, nếu như không có vật này, khẳng định là anh sẽ té ngã. Dù sao thì cái hang cũng rất rộng, chắc chắn là anh không thể bám vào thành hang được.

Cũng nhờ đầu ốc của anh tỉnh táo, vận hành cực kỳ nhanh cho nên lúc này mới kịp thời nghĩ tới biện pháp như vậy.

Lý Phàm không ngờ lúc tách nhau ra giáng thủ sư xinh đẹp lại cho mình một món bảo bối tốt như thế.

Cậu chủ Long thấy thế thì lập tức hiểu ra. Thời điểm biết được chuyện Lý Phàm là nhờ vật này thì mới có thể thoát được, khỏi phải nói nội tâm anh ta sụp đổ đến mức nào.

Chuyện này không giống với tưởng tượng của anh ta lắm.

Cậu chủ Long gần như tức đến mức sắp nổ, anh ta lạnh lùng nhìn thoáng qua Lý Phàm, sau cùng lạnh giọng nói: “Hừ, không ngờ thứ này lại cứu anh một mạng.”

“Sao nào? Có phải khiến anh thất vọng rồi không?” Lý Phàm cười hỏi.

Cậu chủ Long thấy Lý Phàm bước tới gần, hơn nữa giọng nói của đối phương còn vô cùng băng lãnh, anh ta bắt đầu luống cuống, người này có chút khác biệt với người mà anh ta nghĩ tới.

Lý Phàm quả quyết đánh tới một quyền, ngay cả cậu chủ Long cũng không phải là đối thủ của Lý Phàm, thời điểm bị đánh anh ta trở tay không kịp.

Lý Phàm cười lạnh cất lời: “Với bản lĩnh như vậy mà còn muốn xuất thủ đối phó với tôi? Tôi thấy anh có chút suy nghĩ viển vông rồi đó.”

Cậu chủ Long nuốt nước bọt thật mạnh, trong lòng không biết nên nói cái gì. Anh ta bắt đầu sợ, thực lực của đối phương vượt quá tưởng tượng của anh ta.

Lý Phàm lạnh lùng nói: “Tôi nghĩ anh đừng nên đối nghịch với tôi, nếu không thì tôi sẽ khiến anh đẹp mặt.”

Lần này cậu chủ Long cuống quýt cầu xin tha thứ: “Tôi sai rồi, tôi cũng không dám nữa.”

Thấy cậu chủ Long đột nhiên quỳ xuống, Lý Phàm căn bản là coi thường. Chiêu chó vẫy đuôi mừng chủ này thực sự là quá mất mặt, khiến anh cực kỳ chán ghét.

Cậu chủ Long cầu khẩn: “Tôi không dám nữa, tôi xin thề, tôi sẽ không tới tìm anh gây phiền phức nữa.”

Lý Phàm ngáp một cái nói: “Đừng có bày ra cái bộ dạng đó với tôi, anh là ai tôi còn không rõ ràng sao?”

Lý Phàm không có kiên nhẫn với cậu chủ Long. Đã đến lúc này rồi, đối phương còn suy nghĩ ngây thơ như thế.

Vừa nãy bọn họ còn muốn giết chết anh, hiện tại nếu như anh mềm lòng đối với cậu chủ Long thì cũng tương đương với việc tàn nhẫn đối với chính mình.

Đối phó với một người thay đổi thất thường như cậu chủ Long, nhất định Lý Phàm phải hạ thủ tàn nhẫn một chút mới được.

Cậu chủ Long cho rằng cầu xin tha thứ có tác dụng, nhưng nhìn vào mắt của Lý Phàm lại khiến lòng anh ta trở nên lo lắng. Cậu chủ Long bắt đầu sử dụng lá bài tẩy của mình: “Lý Phàm, nếu như anh giết chết tôi, ba tôi là Thất Long Vương nhất định sẽ không bỏ qua cho anh.”




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv