Trước cửa sân bay tân sơn nhất, 2 cô gái đứng đó tay cầm vali, từ xa 1 chiếc xe đen bóng chạy đến chỗ 2 người xe dừng lại trước chỗ 2 cô đứng, trên xe 1 người đàn ông khoảng 50 tuổi bước xuống xe.
Người đàng ông đi đến trước mặt 2 cô, cung kính cuối người 45°
" Chào mừng 2 tiểu thư trở về"
2 cô nhẹ gật đầu rồi bước vô xe.
Trên xe 2 người giữ im lặng không ai nói gì.
Họ đưa mắt nhìn ra cửa sổ, mỗi người theo đuổi riêng suy nghĩ của mình.
Khi về đến nhà 2 người không vội vào nhà, 2 cô đứng nhìn ngôi biệt thự vừa xa lạ vừa thân thuộc, trong lòng hàng ngàn cảm xúc dâng trào.
Đứng đó 1 lúc 2 người cũng vào nhà, ngồi ở sofa nơi phòng khách.
" Cũng đã 3 năm rồi! Thời gian trôi thật là nhanh" Phương nhấp 1 ngụm nước cam người làm vừa mang ra từ tốn lên tiếng.
" Ừ! Nhanh thật " Nhi nhẹ gật đầu
" Lúc ở sân bay tao nhìn thấy Mạnh Lâm" Phương nhẹ tênh nói.
Nhi giật mình khi nghe tên Mạnh Lâm bởi khi nghe đến tên đó 1 cái tên khác sẽ suất hiện trong đầu cô.
" Ừ " Nhi cố bình thản trả lời Phương.
Sau đó Phương cũng không muốn nói thêm gì, mà Nhi cũng không hỏi gì thêm.
Bởi trong đầu họ đang rất rối.vì khi nhắc đến Mạnh Lâm họ sẽ nhớ đến những người liên quan đến cậu ấy.