Thật ra thì đây cũng là một biện pháp trị liệu tâm lý, trong lịch sử trung y có rất nhiều biện pháp trị liệu dành cho tâm lý của con người, dưới sự kích thích từ bên ngoài và thông qua việc thay đổi tâm trạng buồn phiền vào việc chữa bệnh.
Biện pháp trị liệu này là phải chọc giận người bệnh, lúc đó lỡ nàng chọc Tô Thất Thiếu tức giận rồi hắn ta muốn trả thù nàng thì sao?
Nàng không muốn làm ra chuyện phí sức mà không thu được kết quả như vậy đâu.
Tương truyền rằng vào thời kỳ chiến quốc có một danh y tên là Văn Chí, cũng vì dùng biện pháp chọc giận này chữa chứng bệnh sầu muộn cho đại vương Tề quốc, trong quá trình chữa trị, ông ta đã đắc tội với Tề Vương, mặc dù cuối cùng đã chữa hết bệnh cho Tề Vương, nhưng ông ta vẫn bị Tề Vương chém đầu.
Nàng không muốn phải mạo hiểm đâu.
Tô Minh nghe Vân Nhược Linh không muốn chữa, ông ta vội nói: "Ly vương phi, chỉ cần người có thể trị hết bệnh cho hắn, bất kể người dùng phương pháp gì, bổn quan cũng sẽ không trách người, người cứ việc yên tâm."
"Biện pháp chọc giận đúng như ý nghĩa của nó, phải chọc giận thế tử thì mới có thể điều trị, Tô đại nhân thương yêu thế tử như vậy, ta sợ ngài sẽ không chịu nổi biện pháp này đâu." Vân Nhược Linh tiếp tục từ chối.
"Không, Ly vương phi, bổn quan nhất định sẽ phối hợp với người, đứa con này của bổn quan trước giờ luôn ngang bướng, bướng bỉnh vì được nuông chiều nên ta mới không dễ dàng mà dạy bảo hắn, người dùng biện pháp này cứu hắn đi, đồng thời cũng có thể kiềm bớt tính khí, dạy hắn một bài học. Vương phi, chỉ cần người chữa cho hắn, ta đều nghe theo người hết, nếu người trị hết bệnh, bổn quan sẽ dùng toàn bộ tính mạng của bản thân và gia đình bảo vệ người, có bổn quan ở đây, nghiệt tử đó tuyệt đối không dám làm gì người đâu." Tô Minh nghiêm túc cam đoan.
Thấy thái độ của ông ta vô cùng thành khẩn, không hề giống một người cha nuông chiều hài tử của mình tí nào, Vân Nhược Linh hơi suy nghĩ rồi nói, "Được, tạm thời ta sẽ thử một chút. Nhưng bệnh này không phải ngày một ngày hai là có thể trị hết được, ngày mai ta lại đến, hơn nữa ta cũng sẽ mang tin tức của mỹ nhân kia đến cho hắn, phiền ông nói lại với hắn như vậy."
"Tin tức của mỹ nhân kia? Ly vương phi, chẳng lẽ người biết mỹ nhân đó là ai sao?" Mặt Tô Minh đầy mừng rỡ, trong mắt ông ta xảo quyệt thoáng chút vẻ hoài nghi và thăm dò
"Thiên cơ không thể tiết lộ, ngài kêu thế tử nên chuẩn bị đi, tốt nhất ngài nên cho người tắm gội và đút hắn ăn chút gì đó, hắn phải chuẩn bị tinh thần thì mới có thể đón nhận tin vui được chứ." Vân Nhược Linh nói.
" Được, vậy bổn quan bảo hắn chuẩn bị đây." Tô Minh nói.
Mặc dù ông ta hận đứa con này không ra gì, nhưng dù sao hắn ta cũng là đích tử, là huyết mạch duy nhất mà thê tử đã mất của ông ta để lại, bà ta là biểu muội họ hàng xa của đương kim thánh thượng, sau khi bà ta qua đời chỉ để lại đứa con này thôi.
Thánh thượng vì quý mến biểu muội nên cũng giống như yêu ai yêu cả đường đi, ông ta rất sủng ái Trần Nhi.
Vì vậy, ông ta không thể để Trần Nhi xảy ra chuyện gì được.
Bởi vì có Trần Nhi và Thường Tiếu cũng gả cho Tấn Vương, Tô gia của ông ta mới có thể chân chính trở thành hoàng thân quốc thích, dĩ nhiên ông ta phải bảo vệ nhi tử này rồi.
Chỉ là lời nói của Vân Nhược Linh, ông ta vẫn có chút thái độ hoài nghi mà thôi.
Nhưng nàng là đại phu, nàng nói được là được, ông ta tạm thời sẽ không truy cứu đến cùng nữa.
—
Khi Tô Thất Thiếu nằm trên giường bệnh, nghe được lời nói của Tô Minh, hắn ta không dám tin nhìn ông ta chằm chằm, "Nữ nhân xấu xí đó thật sự có tin tức của tiên nữ sao? Chẳng lẽ nàng ta quen biết vị tiên nữ kia? Nhưng con cũng đâu nói với nàng ta dáng dấp của tiên nữ kia ra sao mà."
"Ly vương phi y thuật cao minh, vô cùng lợi hại, nếu nàng ta đã nói như vậy thì nhất định là như vậy, nàng ta không giống người biết nói láo đâu." Tô Minh sờ sờ râu, chậm rãi nói.
Tô Thất Thiếu nghe vậy, đôi mắt đào hoa nhất thời sáng lên, ánh mắt của hắn ta lấp lánh tựa như có hàng ngàn ánh sao trong đó vậy.
"Được, Tô Thanh, bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ đi, các ngươi đỡ bổn thế tử đến ôn tuyền tắm gội, rồi quét dọn Khanh Trần Các sạch sẽ ngăn nắp một chút, ta phải tạo ấn tượng tốt với tiên nữ ấy." Tô Thất Thiếu kích động nói.