Hai là bệnh trùng hút máu, đây là do bị nhiễm ký sinh trùng dẫn tới, loại bệnh này cũng có thể tạo thành bệnh trướng nước, lá gan sưng to, cũng có thể biến thành bụng to.
Ba chính là những khả năng khác, nhưng những khả năng đó tương đối ít.
Cũng không biết bệnh này Hiền vương làm sao xuất hiện, chỉ có kiểm tra qua thân thể hắn ta, nàng mới có thể xác định.
“Nương nương, người bây giờ trở nên lợi hại rồi, y thuật cao minh như thế, người sẽ chữa trị bệnh cho Hiền vương sao?” Thu Nhi đột nhiên đặt hi vọng lên người Vẫn Nhược Linh, nếu như nương nương có thể chữa trị, vậy thế gian này chẳng phải là lại thêm một mỹ nam tuyệt sắc sao?
Văn Nhược Linh sửng sốt một chút: “Ta không biết, ta chưa nhìn qua bệnh tình của hẳn bao giờ, không dám bảo đảm, có cơ hội rồi nói tiếp.”
Nàng không biết Hiền vương này và Sở Diệp Hàn quan hệ như thế nào, ngộ nhỡ quan hệ không tốt, nàng ấy chạy đi xem bệnh cho người ta, người ta có nghi ngờ nàng có mục đích không?
Hơn nữa, nàng với Hiền vương này lại không quen biết, hắn lại là người hoàng gia, nàng không cần thiết phải tự tìm phiền phức cho bản thân.
Vân Nhược Linh sau khi thu dọn ổn thỏa, liền đi tới phòng trước, lúc này, phòng trước đã có không ít khách khứa của Sở Diệp Hàn tới thăm.
Vân Nhược Linh nhớ rõ, buổi tối hôm qua Sở diệp Hàn bị ám sát, lúc tính mạng đang hấp hối, không có một người chạy đến xem hån.
Bây giờ Hoàng Đế muốn dốc hết sức cứu hắn, những người này mới đối chiều gió.
Nhưng, nàng tin tưởng Triệu vương phi không phải loại người như vậy. Nàng vừa đi vào phòng trước, còn chưa thấy Triệu vương phi, đã nhìn được Trưởng
công chúa và Nam Cung Nguyệt đứng tại đó, đang chào hỏi các khách khứa tới thăm viếng. Lúc này, Triệu vương phi nhìn xung
quanh: “Ly vương phi đâu?”
“Tỷ tỷ còn chưa ngủ dậy, người đến đều là khách, mọi người mời ngồi, uống chén trà nóng trước.” Nam Cung Nguyệt ăn mặc trang điểm xinh đẹp lộng lẫy, giống hệt như là chủ mẫu, đứng trong sảnh tiếp đãi khách khứa.
Trưởng công chúa lại thản nhiên ngồi trên chủ vị, thỉnh thoảng lại trò chuyện với những người khách, rất có lãnh diễm và uy nghi của chủ cung.
Nam Cung Nguyệt vừa nói như vậy, lập
tức liền có người khách cảm thấy khó chịu. Bọn họ nghĩ, Ly vương phi này cũng quá
kiêu ngạo rồi, mọi người đến thăm Ly vương, nàng lại có thể đến tận bây giờ vẫn đang ngủ, mặt trời đã lên cao rồi, nàng vẫn chưa chịu rời khỏi giường?
Triệu vương phi lạnh lùng liếc nhìn Nam Cung Nguyệt một cái, nàng ta vừa nghe, liền biết Nam Cung Nguyệt đang nói chuyện kỳ quái tổn hại tới Ly Vương Phi.
Thủ đoạn kín cổng cao tường này, nàng ta lại không phải là không biết.
Nàng ta lạnh lùng nói: “Ly vương phi phải cứu chữa cho Ly vương, chắc chắn là tối qua quá cực khổ quá mệt nhọc rồi, mới dậy muộn chứ?”
Nam Cung Nguyệt cố ý nói vậy, là đang kéo hận thù cho ân nhân cứu mạng của nàng ta, nàng ta không cho phép.
Nam Cung Nguyệt thấy thái độ Triệu vương phi không tốt, vội nói: “Phải đó phải đó, tối qua tỷ tỷ nửa đêm đầu đang chăm sóc cho Ly vương, tiếp đó ta sợ tỷ tỷ mệt, liền thay tỷ ấy chăm sóc nửa đêm về sáng, có thể tỷ tỷ mệt rồi, vậy nên ngủ nhiều một chút cũng không sao.”
“Nói như vậy, Nguyệt trắc phi người cực khổ hơn? Nửa đêm về sáng người chăm sóc cho Ly vương, bây giờ lại còn thể ngồi dậy tiếp chuyện với khách khửa rồi, người thật là lợi hại.” Có người bội phục nói.
“Đâu có, đâu có, tỷ tỷ mới thật sự là vất vả, những thứ ta làm so với tỷ tỷ, căn bản không tính là gì.” Nam Cung Nguyệt khiêm tốn xua tay.
Mọi người vừa nghe, càng cảm thấy Nam Cung Nguyệt ôn nhu lương thiện, siêng năng tài giỏi, thảo nào được Ly vương sủng ái như thế.
Trưởng Công Chúa lạnh lùng nói: “Nguyệt Nhi đêm qua chăm sóc cho hoàng đệ cả đêm, còn chưa ngủ được đến nửa canh giờ, lại sáng sớm thức dậy thỉnh an bổn cung, còn tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn sáng cho bổn cung, nàng ấy nhu thuận hiểu chuyện như vậy, quả thật là chịu được sự sủng ái của hoàng đệ.
Mà Vẫn Nhược Linh đó, từ khi dọn vào vương phủ, chưa từng đến thăm nàng ta, càng không có chuẩn bị gì cho nàng ta.