“Nó đã tự phong ấn.” Tân vỗ vai Ngọc Linh.
Cô ấy đứng dậy, như không tin vào tai mình.
“Có lẽ nó đã gặp phải một sức mạnh quá lớn, đến nỗi nó tự phong ấn chính mình để bảo vệ bản thân.” Tân nói tiếp.
“Có khả năng này ư?”
Ngọc Linh tò mò.
“Ừ, có khả năng. Anh đã đọc tất cả mọi ghi chép về các cổ đại xu này. Nếu như chúng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh vượt quá khả năng phòng thủ hoặc tấn công. Thì tỉ lệ nó tự phong ấn rất cao. Lúc này nó chẳng khác gì một đồng xu bình thường. Chủ nhân của nó thì…” Tân thở dài.
Ngọc Linh cũng hiểu trong đấu pháp sinh tử thì vũ khí rất cần thiết. Nếu như vũ khí mất đi sức mạnh thì pháp sư này coi như nắm chắc phần thua.
Bằng chứng là cái xác đang quỳ kia.
“Chúng ta nên quay…”
Tân chưa nói hết câu thì từ đâu một tiếng gầm xé nát bầu trời, làm rung chuyển nhân gian phát ra. Một áp lực bùng phát ở phía trước ùa tới.
Áp lực quá lớn khiến cho Tân chỉ kịp dụng pháp bảo vệ Ngọc Linh. Còn mình thì lãnh đủ. Cả hai văng xa bởi kình lực to lớn.
Tân thổ huyết bất tỉnh.
Ngọc Linh loạng choạng đứng dậy nhưng chỉ trong giây lát nàng ta cũng ngã xuống.
“Tiếng gì thế”.
Lan Anh khẽ choáng váng nghĩ thầm.
Vừa rồi dường như đất trời có khoảng khắc rung chuyển nhẹ. Nàng ta đang ở trong một thư viện khá rộng. Giờ trong này khá lộn xộn vì trận rung động kia, vô vàn cuốn sách rơi vãi nằm khắp nơi dưới sàn.
Phải khó khăn lắm nàng mới lết qua được đống sách này.
Định rời khỏi căn phòng thì Lan Anh chợt phát hiện được điều gì. Vội với tay lấy ngay một cuốn sách khá cũ kĩ.
Nàng cầm lên xem. Đó là một cuốn sử, bìa cổ, khá cũ.
Không chần chừ, nàng ta mang nó ra khỏi thư viện, mặc kệ đống ngổn ngang kia.
Hoài và Nam lúc này đang cùng đi với nhau, mục tiêu quan sát kỹ lưỡng mọi ngóc ngách và tìm ra hướng giải quyết thích hợp, sau khi kình lực phát tích thì cả hai cũng loạng choạng đứng dậy vì vấp ngã. Cũng may không sao.
Trong phòng, Lan Anh đặt quyển sử lên bàn. Quan sát nó.
Mặt sách cũ kỹ có in vài ba ký tự cổ quái nhưng không hiểu vì sao nàng lại đọc được chúng.
“Thiên Ngoại Phi Thiên Dã Mục Nhân”.
Tên bìa sách hiện khá rõ, nàng ta bắt đầu lật từng trang.
…
“Lịch sử đơn giản là những gì đã diễn ra. Chúng ta chỉ đơn thuần quan sát nó.”
Dòng dạo đầu khá khó hiểu.
“Vạn năm sau Lục Giới Chi Chiến, một tai ương khủng khiếp xảy ra khiến nhân gian lầm than.
Đại chiến các pháp sư lần thứ nhất. Với tổn thất nặng nề nghiêng về đế quốc Huyền Thạch cổ.
Hậu quả: Đế quốc diệt vong, tứ đại lục địa hình thành, thế giới mất đi các pháp sư.
Khoảng 800 năm sau đại chiến.
Long. Hậu duệ của dòng tộc Huyền Thạch bất ngờ đột phá được sức mạnh sau một biến cố.
Long trở thành Nhất Đẳng Nhân Gian.
Với sức mạnh hiện có của mình. Long đã ra sức giúp đỡ mọi người, sống một cuộc đời bình yên.
Cho đến khi Long gặp An. Một kẻ cũng đột phá được sức mạnh tìm ẩn. Ngay lúc đó cả hai nhận ra trên thế giới không chỉ có họ có linh lực mà còn nhiều hơn thế nữa.
Cả hai cùng chung ý tưởng tìm kiếm và kết nối những người có linh lực lại với nhau. Mục đích gây dựng lại một đế quốc như Huyền Thạch trong truyền thuyết.
Sau hơn mười năm rong ruổi khắp nơi. Cả hai cũng đã đạt được mong muốn, một quốc gia nhỏ được thành lập với dân chúng là những người sử dụng pháp thuật.
Ngay lúc này tại một số vùng, sự ác cảm với pháp sư cũng dần tăng cao khi trong một diễn biến, một gã dụng pháp say xỉn đã vô tình đốt cháy một nhà trọ khiến vài người tử thương. Một làn sóng phẫn nộ rộ lên khắp nơi. Các cuộc chiến nhỏ lẻ dần dần diễn ra.
Hai mươi năm chiến tranh dai dẳng. Có lẽ phần thắng sẽ nghiêng về đế quốc mới kia. Thế nhưng một điều ngoài dự định đã xảy ra.
Tùng. Một bán pháp sư khi có mẹ mình là người thường, cha pháp sư đã đứng lên đấu tranh vì cả nhà đã bị tàn sát bởi sắc lệnh ngoại tộc.
Ngoài dòng tộc thuần huyết ra thì mọi dòng máu ngoại đạo khác đều không đáng được sống.
Sắc lệnh tàn độc này được An đưa ra khi Long bí mật luyện Hắc Thuật trong Quỷ thư.
Cuộc chiến thất bại, Tùng bị truy sát, ngày đêm lẩn trốn và vô tình quen được Ngọc. Một pháp sư thuần huyết.
Cả hai đã có một mối tình say đắm và kết quả là sự ra đời của một đứa trẻ mang tên Minh Tâm.
Bỏ qua cuộc chiến, định kiến của thuần huyết, cả hai cùng nhau đi khắp chân trời và rồi một ngày. Vô tình cả hai đã bị bắt bởi Long. Để rồi thân phận cũng lộ rõ. An là cha Ngọc. Kẻ thù không đội trời chung với Tùng.
Một cuộc chiến không khoan nhượng đã diễn ra giữa An và Tùng. Cả hai bất phân thắng bại.
Chỉ đến khi Long can thiệp, dụng pháp đả thương Tùng thì Ngọc lao ra hứng trọn đòn đánh.
Kết cục Tùng cùng Ngọc tử thương. An trở mặt với Long khi con gái mình chết và đưa Minh Tâm chạy trốn khỏi đế quốc.
Không lâu sau đó An tử vong do trúng phải Hắc Thuật từ Long. Minh Tâm được một gia đình thường dân nhận nuôi.
Mười bảy năm sau. Minh Tâm dẫn đầu quân kháng chiến tấn công đế quốc. Với việc phát hiện ra một loại linh thạch có thể kháng được các đòn tấn công phép thuật thì lợi thế hiếm có đã nghiêng về phía quân kháng chiến.
Đại chiến các pháp sư lần hai.
Trận Thế Chiến được xem là khủng khiếp nhất lịch sử diễn ra.”
Gấp cuốn sách đang đọc dở lại, Lan Anh hướng mắt về phía cửa sổ.
Lịch sử dừng lại ở đây khi mà những trang sách phía sau đã bị xé mất.
Có vẻ như nàng ta hiểu được phần nào đó về bi kịch của thế giới này.
Bầu trời hôm nay u ám kì lạ, mây đen không ngừng quầng thảo phía chân trời xa. Thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng gầm gừ như sấm chớp đâu đó bên kia rặng núi.
Tháp Ánh Sáng trống không.
Không một thị vệ hay một người hầu nào ngoài Hoài và Nam. Cả ngày hôm nay họ đã đi khắp mọi nơi thế nhưng cũng chẳng thể nào tìm thấy lối thoát.
Mọi hi vọng nhỏ nhoi để thoát khỏi đây ít dần đi.