Nữa giờ sau vòng đấu đầu tiên kết thúc, các đệ tử có một giờ nghĩ ngơi, số đệ tử thua cuộc phải tham gia một vòng đấu loại để tìm ra hai người tiến vào top 10.
Vòng đấu phụ lần này có quy tắc như vòng sơ loại, mỗi đệ tử chỉ được luyện chế một tờ yêu chỉ sao đó điểu khiển yêu thú đến Ngọc Phong sơn, nơi đó đã được đặt sẵn hai viên linh châu, hai đệ tử đầu tiên dành lấy sẽ tiến vào thập đại thiên tài của Pháp cung.
Một giờ sao, trận đấu tiếp tục diễn ra, lão chấp sự nhìn đám đệ tử đã vào vị trí liền cho bắt đầu trận đấu.
Lần này sẽ không có giới hạn thời gian luyện chế pháp chỉ, sao khi luyện thành đệ tử phải lập tức kích hoạt để tranh đoạt linh châu cho nên các đệ tử phải luyện ra loại pháp chỉ lợi hại nhất trong thời gian ngắn nhất.
Nữa giờ sau, từ bên trong chiến đài có một đầu lam điêu phóng ra, phía sao là một đám yêu cầm đuổi theo, lam điêu vừa bay được một lúc thì bị hỏa cầm phun lửa đốt cháy làm cho rơi xuống một đoạn, tam đầu yêu cầm theo sau vươn lên dẫn đầu nhưng chưa bay được bao lâu thì đám yêu thú phía sau tấn công, cuối cùng rơi vào hỗn chiến vừa đánh vừa tiến tới Ngọc Phong sơn.
- Nhìn kìa, ở chân núi có một đầu hỏa kê đang chạy lên.
Một tên đệ tử hét lên làm cho cả đám nhìn theo, phía dưới chân núi đúng là có một đầu yêu cầm nhưng nó không bay lên mà lén chạy lên nhìn từ xa khá giống hỏa kê.
- Đầu hỏa cầm đó chẳng phải bị đánh rơi rồi sao ?
- Cái gì mà đánh rơi, đây gọi là người thành công luôn có lối đi riêng.
Lúc này đám đệ tử vẫn đang hỗn chiến hoàn toàn không nhìn thấy đầu hỏa cầm đang lén chạy lên núi đến khi phát hiện thì hỏa kê đã đến bên cạnh linh châu.
Lãnh Phi Dao không nhịn được mà cảm thán.
- Hỏa kê kia nhất định có bà con với tiểu Phong tử.
- Có khả năng.
Phong Viêm gật đầu ủng hộ, từ khi hắn hành nghề đến giờ chưa bao giờ gặp qua tên khó nuốt như Lâm Phong.
Đám đệ tử Pháp cung nhìn thấy linh châu bị mất cũng không tiếp tục đánh nhau mà lao tới cướp linh châu, đến cuối cùng linh châu bị một đầu lục cầm lấy được.
Nữa giờ sao vòng đấu tiếp tục diễn ra, Lãnh Hàn Băng tiến thẳng một mạch vào trận đấu cuối cùng, đối thủ của nàng là Triệu Dương được đánh giá là người có khả năng tranh giành vị trí đệ nhất với Hàn Băng.
Cứ tưởng là sẽ có một trận đấu hấp dẫn diễn ra cuối cùng Triệu Dương lại từ bỏ quyền thi đấu chấp nhận thua cuộc.
Lâm Phong nhíu mày. — QUẢNG CÁO —
- Hình như trận trước hắn không có bị thương thì phải, sao tự nhiên lại bỏ cuộc ?
- Hắn mà không bỏ cuộc thì kết cuộc sẽ rất thảm.
Lãnh Phi Dao nhỏ giọng giải thích, Triệu Dương là dòng chính trong gia tộc của thánh mẫu, hắn hiểu rõ sự bá đạo của yêu nữ, bây giờ tham chiến không cẩn thận sẽ bị băng nữ đánh cho một trận, khi trở về còn yêu nữ đánh thêm một trận thì đúng là quá nhọ.
Lâm Phong gật đầu.
- Thì ra là vậy, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Pháp cung chi chiến kết thúc trống vắng để lại bao sự tiết nuối, kẻ buồn nhiều hơn kẻ vui, vừa rời khỏi chủ cung Lãnh Phi Dao lại đề nghị mọi người tới Thực Vi Hiên ăn mừng.
Lâm Phong nhìn bộ dáng hưng phấn của tiểu sư tỷ, hắn tiến lại gần chỗ gian thương nhỏ giọng hỏi.
- Phong sư huynh nếu đệ giới thiệu khách đến Thực Vi Hiên thì có được chia hoa hồng không ?
- Có thể, nếu người đệ giới thiệu dùng hơn 1 vạn trung phẩm linh thạch thì đệ sẽ được 1 phần.
- Thì ra là như vậy.
Cả hai tên đều dùng ánh mắt đã hiểu nhìn Lãnh Phi Dao khiến cho nàng tức đến dậm chân, nàng không phải là loại người chỉ vì mấy vạn linh thạch mà bán đứng đạo hữu.
Ngày tiếp theo vòng đấu cuối cùng diễn ra vô cùng thuận lợi, Lý Phi Vân giành được danh hiệu đệ nhất thiên tài Kim cung, thánh cung đại hội chính thức kết thúc.
Sao khi vòng đấu cuối cùng kết thúc là buổi lễ bế mạc đại hội, chủ yếu là trao thưởng giành cho đệ tử giành được thắng lợi.
Lâm Phong giành được vị trí thứ ba theo quy tắc sẽ nhận được ba vật phẩm địa cấp tự chọn, hắn nhìn qua đanh sách vật phẩm vài lần quyết định chọn một bộ địa giáp, một gốc hồn dược địa cấp và một tờ địa chỉ.
Lãnh Hàn Băng nhận được một tấm ngân bài có thể tiến vào thánh khố tùy ý chọn một vật phẩm, Tuệ Vân chọn năm gốc hồn dược, Phong Viêm thấy vậy cũng chọn một gốc hồn dược.
Sao khi trao thưởng kết thúc, đệ nhất thiên tài của mỗi cung sẽ được đưa đến thánh khố chọn lấy vật phẩm. Lão chấp sự nhìn Lâm Phong theo phía sao liền nhíu mày.
- Phía trước là cấm địa, đệ tử không phận sự cấm vào. — QUẢNG CÁO —
- Mời chấp sự đại nhân xem thứ này.
Lâm Phong lấy ra kim bài của yêu nữ đưa cho lão chấp sự, đám đệ tử đứng bên cạnh vừa nhìn thấy kim bài liền nhíu mày, thứ này ngay cả bọn họ cũng không dễ lấy được, chỉ có vẻ mặt của Lãnh Hàn Băng là không thay đổi.
Lão chấp sự nhìn kim bài, sau khi chắc chắn không phải hàng giả thì cho Lâm Phong đi theo, một lúc sao thì cả đám tiến vào thánh khố.
Nơi này chỉ có một cái đại môn cổ xưa, bên cạnh là một cái thạch bàn, trên bàn bài một bộ cờ và một lão đầu đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Chấp sự thấy lão đầu liền cung kính hành lễ, đám đệ tử phía sao cũng cuối người.
- Trưởng lão tiểu bối phụng lệnh đưa đệ tử vào thánh khố, mời trưởng lão kiểm tra.
Vừa dứt lời, lão chấp sự lấy ra 5 cái ngân bài cùng 1 cái kim bài để lên bàn.
- Vào đi.
- Đa tạ trưởng lão.
Lâm Phong vừa đi qua đại môn thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử thúi, chút nữa ghé lại để lão phu cùng tên tiểu tử kia đánh một ván cờ.
- Tiểu tử nào ?
- Là tên giữ cửa ngồi ở bên ngoài.
Lâm Phong mất một lúc mới nhận ra tên tiểu tử mà lão đầu nói, hắn lập tức lắc đầu.
- Thời gian quý báo nên tập trung vào chính sự thì tốt hơn.
- Tên chết nhát.
Sao khi đám đệ tử vào bên trong, lão chấp sự đưa cho mỗi tên một cái hộp ngọc, vật phẩm bên trong thánh khố đều được trưởng lão thánh cung đánh lên ấn ký không thể dùng không gian trữ vật thu vào chỉ có thể dùng hộp ngọc đặt chế. — QUẢNG CÁO —
- Các ngươi có 2 canh giờ để lựa chọn, lão phu sẽ đợi ở chỗ này dù có chọn được hay không thì khi thời gian kết thúc các ngươi phải có mặt ở đây.
- Tuân lệnh.
Thánh khố chứa vô số bảo vật chỉ có hai canh giờ hoàn toàn không thể tìm hết những thứ bên trong, lão chấp sự vừa đi thì đám đệ tử lập tức tản ra tìm kiếm.
Ngạo Minh tiến lại bên cạnh Hàn Băng nhỏ giọng.
- Sư muội có cần ta tìm giúp không ?
- Không cần.
Lãnh Hàn Băng đi thẳng vào khu vực dành cho Pháp sư, vẻ mặt không chút thay đổi, Ngạo Minh mỉm cười tiến vào khu vực của Chiến cung, hắn đã quá quen với gương mặt lạnh của nàng.
Lâm Phong nhìn băng nữ rời đi sao đó tiến vào khu vực của Khí cung, trước tiên phải tìm được ngân tâm thạch để hoàn thành giao dịch với yêu nữ.
Ngân tâm thạch có thể xem là thức ăn mà ngân tâm thảo thích nhất, chỉ cần tìm được cục đá đó kết hợp một số trận pháp là hoàn tất khâu chuẩn bị tóm ngân tâm thảo.
Vừa bước vào bên trong Lâm Phong đã cảnh tượng trước mặt làm cho cháng ngợp, vô số khoáng thạch với đầy đủ màu sắc xếp chồng lên nhau, nhìn sơ qua chắc cũng có đến vài vạn khối.
Đây chỉ là căn phòng đầu tiên, phía sau vẫn còn mấy chục căn phòng tương tự, đúng là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
- Tiểu tử ngân tâm thạch ở phía trước.
- Vẫn là tiền bối lợi hại.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."