Thiên La

Chương 126: Đấu pháp



Linh Mộng mỉm cười rời đi, khi đi qua người Hàn Băng ánh mắt lóe lên, mọi chuyện đều nằm trong tính toán của nàng.

Lâm Phong nhìn yêu nữ biến mất, hắn lấy một cái ghế để bên cạnh băng nữ.

- Sư tỷ không phải ngày mai tỷ phải thi đấu sao, bây giờ sao còn đến chỗ của đệ ?

- Ta có chuyện muốn nói với ngươi.

- Mời sư tỷ ngồi.

Có ân phải trả có thù phải báo, đây là nguyên tắc của Lâm Phong, đối với những người giúp hắn thì phải đối xử tốt hơn những kẻ bán hành cho hắn.

- Sư tỷ có chuyện gì muốn hỏi đệ sao ?

Lãnh Hàn Băng nhìn bộ dáng của Lâm Phong trong lòng có chút không ổn, thái độ của lưu manh gần đây đối với nàng rất khác lúc trước.

- Là chuyện pháp chỉ.

- Sư tỷ đồng ý luyện pháp chỉ giúp đệ sao ?

- Ta muốn xem pháp văn trước.

Lâm Phong lập tức lấy pháp văn đưa cho nàng xem, những thứ cần luyện huyết ảnh phân thân hắn đã chuẩn bị đầy đủ chỉ chờ băng nữ đồng ý là có thể luyện chế.

Lãnh Hàn Băng vừa nhìn qua pháp văn liền trả hàng.

- Thứ này không thể luyện.

Ánh mắt của nàng lạnh lùng nhìn hắn.

- Dùng nhân huyết luyện pháp chỉ là điều cấm kỵ, một khi có người biết sẽ xem như tà đạo mà đuổi giết.

- Đệ cũng biết nên mới nhờ đến sư tỷ giúp đỡ, thứ này sao có thể giao cho người ngoài luyện chế.

Lãnh Hàn Băng nghe hắn nói trái tim băng giá khẽ rung lên, hàn khí trên người nàng giảm đi một chút.

- Ngươi cần thứ này để làm gì ?

- Đệ dùng thứ này để bảo mạng…

Lâm Phong kể hết công dụng của huyết ảnh phân thân cho băng nữ nghe, hắn còn đặt biệt nhấn mạnh loại pháp chỉ này chỉ có dùng máu huyết của bản thân mới có hiệu quả cho nên chỉ có thể xem là một nữa tà đạo.

- Đưa pháp văn cho ta.

- Đa tạ sư tỷ giúp đỡ, đại ân của sư tỷ kiếp này tiểu đệ nhất định sẽ báo đáp.

- Mỗi tờ vạn khối linh thạch, không được thiếu.

- Thành giao.

Lâm Phong lấy ra vạn khối trung phẩm linh thạch đặt cọc trước, Hàn Băng vừa nhận lấy liền dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

- Ngươi chỉ muốn một tờ thôi sao ?

- Cái gì, một tờ huyền cấp pháp chỉ mà có giá vạn khối trung phẩm linh thạch hả ?

Lúc đầu hắn còn tường nàng nói vạn khối hạ phẩm linh thạch một tờ, cái giá đó đã cao gấp mấy lần bên ngoài thị trường rồi.

- Dù sao ngươi cũng là nam sủng của thánh nữ, mấy chục vạn linh thạch chẳng lẽ không có ?

- Sư tỷ đừng nghe lời yêu nữ đó nói, đó chỉ là những lời nói lung tung thôi.

- Tiểu tử ngốc, nha đầu này rõ ràng đang ghen với nha đầu kia, nha đầu này mà không thích ngươi thì lão phu tự hủy.

Lâm Phong nghe lão đầu nói như bị một gậy đập cho tỉnh ngộ, hai mắt chăm chú nhìn băng nữ đối diện, loại nữ nhân này thật sự biết ghen sao ?

Lãnh Hàn Băng bị ánh mắt của hắn nhìn đến không được tự nhiên, nàng quay sang hướng khác.

- Ngươi không muốn thì có thể nhờ người khác luyện chế.

- Muốn, tất nhiên là đệ muốn nhưng mà đệ thật sự không có nhiều linh thạch như vậy.

- Đó là chuyện của ngươi.

Lâm Phong bài ra bộ mặt đau khổ.

- Chúng ta thương lượng có được không, đệ có thể dùng thứ khác để thay thế linh thạch không ?

- Ngươi muốn dùng đan dược đổi pháp chỉ ?

- Mấy viên đan dược bình thường của đệ sao có thể đổi lấy pháp chỉ trân quý của sư tỷ, đệ muốn dùng một thứ khác có giá trị hơn, một thứ độc nhất vô nhị trên cái đại lục này để trao đổi.

Hàn Băng nghe lưu manh nói một lúc vẫn không biết ý đồ của hắn, nàng bắt đầu hết kiên nhẫn, nếu là tên nam nhân khác đứng trước mặt nàng khua môi múa mép có lẽ đã biến thành khối băng từ lâu.

- Cuối cùng ngươi muốn dùng thứ gì để trao đổi.

- Tỷ thấy đệ thế nào, nhìn có giống bảo vật không ?

- Cút.

- Sư tỷ…

Lâm Phong nhìn băng nữ rời đi thì mở miệng kêu lại, hắn vừa há miệng thì cảm giác lạnh thấu xương tràn đến, cơ thể hoàn toàn tê cứng.

Sáng hôm sau thánh cung đại hội tiếp tục bắt đầu, khi Lâm Phong lếch tới chỗ hẹn thì toàn bộ đệ tử đã có mặt đầy đủ.

Lãnh Phi Dao vừa nhìn thấy hắn liền xù lông.

- Tiểu Phong tử… ngươi bị làm sao vậy?

Nàng chưa kịp chửi câu nào thì cảm giác Lâm Phong hôm nay có gì đó rất khác lạ, giống như một tên bị trọng thương vừa hồi phục, sắc mặt xanh chín.

- Chẳng lẽ sư phụ chưa loại bỏ hoàn toàn độc tố sao ?

- Đệ không sao.

Lâm Phong nhìn băng nữ bên dưới chiến đài, nữ nhân này ra tay không phân biệt nặng nhẹ để hắn đứng như tượng suốt cả đêm, sao này lấy về nhất định phải dạy dỗ lại.

- Bắt đầu.

Lâm Phong chưa kịp tìm chỗ thì chấp sự đã cho bắt đầu trận đấu, hôm nay hắn đến trễ ngay cả quy tắc cũng không được nghe.

- Sư tỷ hôm nay thi đấu cái gì vậy ?

- Quy tắc gần giống với Chiến cung.

Mỗi đệ tử sẽ có thời gian một canh giờ để luyện chế pháp chỉ, không phân biệt yêu chỉ hay linh chỉ, sao một canh giờ sẽ bắt đầu thi đấu, pháp chỉ bị phế trước xem như thua.

Thời gian thoáng chốc trôi qua, toàn bộ đệ tử đều hoàn thành trước thời hạn, quy tắc vẫn là 1 vs 1, số đệ tử thua trận sẽ phải tham gia một vòng đấu tương tự bát tinh nhị châu.

Trận đầu tiên Lãnh Hàn Băng sẽ gặp đệ tử đứng thứ 16, đối thủ của nàng cũng là một nữ tử, hai nữ tử vừa bước lên chiến đài liền lấy ra pháp chỉ.

- Bắt đầu.

Lãnh Hàn Băng bắt thủ ấn, pháp chỉ lơ lửng trên không tỏa ra lam quang rực rỡ, một con băng xà dài hơn 10 trượng từ bên trong hào quang xuất hiện, khí thế chẳng khác gì một con địa thú.

- Rống...

Đối diện băng xà là một gốc yêu thụ lục sắc cao tới mấy chục trượng, ở giữa thân cây có một viên yêu đan, chỉ cần đánh nát yêu đan sẽ hạ được yêu thụ.

Muốn vô hiệu hóa pháp chỉ có hai cách, thứ nhất là đánh nát yêu đan, thứ hai là tấn công pháp sư, chỉ cần mất đi một trong hai thứ thì pháp chỉ sẽ lập tức bị vô hiệu hóa.

Lục sắc yêu thụ chủ động tấn công, từng cành cây to lớn vươn dài tới chỗ băng xà bao vây đối thủ, băng xà vừa tránh vừa lao thẳng về phía yêu thụ, xà khẩu mở lớn phun ra mấy chục đạo băng tiễn.

- Keng… keng…

Băng tiễn chạm vào yêu thụ thì bị một lớp mộc thuẫn ngăn lại, lúc này băng xà đã lướt tới bên cạnh yêu thụ, nó dùng cơ thể quấn chặc lấy đối thủ sao đó há miệng cắn vào vị trí có yêu đơn.

Yêu thụ lập tức dùng cành cây đâm vào băng xà nhưng vô dụng, công kích và phòng ngự đều không phải sở trường của mộc linh thể, hơn nữa đối thủ còn là băng linh thể một trong những thể chất có sức công kích mạnh nhất.

Một lúc sao yêu thụ mờ dần rồi biến mất, chỉ còn lại băng xà ngậm một viên yêu đan chạy về phía Lãnh Hàn Băng.

Lâm Phong nhíu mày.

- Hình như hơi đơn giản thì phải.

- Cách đơn giản nhất chính là cách hiệu quả nhất, tiểu tử ngươi nên nhìn mà học hỏi.

Hàn Băng dùng sở trường đánh vào sở đoản của đối phương, chiêu này không chỉ giúp nàng tiết kiệm thời gian mà còn hạn chế tiêu hao linh lực.

Lãnh Phi Dao hưng phấn hét lớn.

- Tỷ tỷ quá lợi hại.

- Sư tỷ không trả lại viên yêu đơn kia sao ?

Lâm Phong nhìn băng nữ cứ thế rời đi nhịn không được hỏi, Phong Viêm bên cạnh lắc đầu.

- Một khi lên chiến đài thì những thứ đệ lấy được sẽ là của đệ.

- Có chuyện tốt như vậy sao, đợi đại hội kết thúc đệ sẽ tìm vài vị sư huynh Đan cung tỷ thí.

Lãnh Phi Dao ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ.

- Đệ tưởng ai cũng ngốc như đệ sao, chỉ sợ ngoài Vương Lăng sư huynh và Tuệ Vân sư tỷ thì không ai dám chấp nhận lời khiêu chiến của đệ.

- Cũng đúng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv