Thương lượng thất bại, Lâm Phong theo sau Phi Dao chào hỏi các vị sư huynh, sư tỷ nhưng đi được một lúc thì cảm giác nó lạ lắm, tiểu sư tỷ của hắn đi đến đâu thì mọi người tự động tránh ra đến đó, không ai dám đến gần, càng không ai dám nói chuyện.
- Một đám chết nhát.
Phi Dao buồn bực bỉu môi, nam nhân sợ yêu nữ thì cũng thôi không hiểu sao cả nữ tử cũng sợ yêu nữ kia, nàng khẽ vỗ vai tên sư đệ bên cạnh.
- Đệ yên tâm, từ nay về sao có chuyện gì không giải quyết được thì đến tìm ta, sư tỷ bao đệ.
- Đệ biết rồi.
Bây giờ Lâm Phong đã hoàn toàn cảm giác được sự khủng bố của yêu nữ, ở đây đều là thiên tài của thánh cung tuy thế lực phía sao không so được với Lãnh gia nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu, vậy mà vừa nghe được tên của yêu nữ đã xoay người bỏ đi.
- Xem ra chỉ có lão tử dám cùng yêu nữ đối đầu.
- Lão phu thấy tiểu tử ngươi thích tự ngược thì đúng hơn.
Mỗi lần giao chiến Linh Mộng hoàn toàn áp đảo đánh cho Lâm Phong không ngốc đầu lên được thì ném khỏi phòng, mấy lần gần đây tình hình đã khá hơn một chút, hắn đã có thể đỡ được vài chiêu của yêu nữ.
Lâm Phong vừa nói xong thì nhìn thấy một đám thanh niên đang đi về hướng của băng nữ, dẫn đầu chính là đệ nhất thiên tài Chiến cung Ngạo Minh.
- Hàn Băng sư muội nghe nói muội vừa đột phá, chúc mừng.
- Đa tạ.
Hàn Băng khẽ gật đầu, bộ dáng lạnh lùng cao ngạo cách người ngàn dặm, không có ý định muốn trò chuyện với đối phương.
Ngạo Minh vẫn bình thản mỉm cười, hắn đã quen với thần thái này của nàng, nữ nhân càng lạnh lùng thì hắn lại càng muốn chinh phục.
Lúc này bên ngoài truyền đến vài tiếng hét kinh ngạc, hai thanh niên từ ngoài bước vào, đệ tử thánh cung tự động tránh đường, hoàn toàn không có ý muốn tranh phong với hai thanh niên này.
Lâm Phong nhìn tình cảnh của hai thanh niên vừa bước vào không khác gì tiểu sư tỷ lúc trước, vẻ mắt hiếu kỳ.
- Hai tên đó là ai mà thanh thế lớn như vậy ?
- Hai tên đó cũng giống như tỷ tỷ, đều là thiên tài tuyệt thế đứng đầu Khí, Trận nhị cung.
Lãnh Phi Dao chỉ vào một thanh niên đứng bên phải khẽ nói.
- Vị sư huynh đó là Trình Đông đệ nhất thiên tài Trận cung, vị sư huynh bên cạnh là Lý Phi Vân đệ nhất thiên tài Khí cung.
- Như vậy đệ nhất thiên tài ngũ cung đều có mặt đầy đủ, thánh cung đại hội lần này nhất định sẽ rất thú vị.
- Đương nhiên, lần này ta sẽ để tỷ tỷ nhìn ta với ánh mắt khác.
Lâm Phong nhìn vẻ mặt đắt ý của tiểu sư tỷ xem ra nàng rất tự tin về khả năng luyện đan của mình, nghĩ đến chuyện sẽ thi đấu cùng những thiên tài của thánh cung trong lòng đã cảm thấy hưng phấn, ngày mà hắn dương danh thiên hạ sắp đến rồi.
Đúng lúc này bên trên truyền đến tiếng nhạc, một đám người từ trong phòng bước ra, dẫn đầu là bạch y nam tử phong độ ngất trời, mọi người vừa nhìn thấy lập tức hành lễ.
- Tham kiến thánh tử.
- Đều là đồng môn huynh đệ không cần đa lễ.
Trịnh Luân liếc nhìn bạch y thanh niên đứng bên cạnh khẽ gật đầu, thanh niên hiểu ý liền rời đi.
- Hôm nay đa tạ các vị đồng môn huynh đệ nể mặt đến đây, ta đã chuẩn bị vài món quà hi vọng không làm cho mọi người thất vọng.
Trịnh Luân vừa dứt lời thì bạch y thanh niên dẫn theo mười mấy nữ tử từ bên ngoài tiến vào, mỗi người đều mang theo một chiếc hộp ngọc trong suốt có thể nhìn thấy cả vật phẩm bên trong.
- Cổ nhân có câu vô công bất thụ lộc, bảo vật không thể tùy tiện tặng người, những thứ này đều có cấm chế bảo vệ, người nào phá giải được thì bảo vật bên trong sẽ thuộc về người đó.
- Tiểu tử thúi thời của ngươi tới rồi.
- Có chuyện tốt vậy sao ?
Lâm Phong nhìn mười mấy món bảo vật bên trong hộp ngọc, đan dược, pháp chỉ, binh khí, linh dược… đều có đủ, phẩm cấp cũng rất cao, mang toàn bộ đi đấu giá nhất định số linh thạch thu về không ít hơn vài vạn trung phẩm linh thạch.
Trong lúc Lâm Phong còn đang tính toán thì Lãnh Phi Dao vội kéo hắn chạy đến gần đám nữ tử kia, giọng nói hưng phấn.
- Tiểu phong tử mau nhìn xem có giải được phong ấn nào không ?
- Đệ giải được phong ấn thì vật phẩm bên trong là của đệ thật sao ?
- Đúng vậy đó, đệ đừng nói nhảm nữa mau tìm cách phá giải đi.
Lâm Phong mấy thanh niên xung quanh đang tìm cách phá cấm, chỉ có mấy tên tuyệt thế thiên tài là không quan tâm mà đi đến trò chuyện với thánh tử, xem ra chuyện tốt này là có thật rồi.
- Oa… thứ này đẹp thật.
Lãnh Phi Dao dừng lại trước một chiếc vòng cổ nạm hỏa thạch, bên trên hộp ngọc ghi rõ thứ này có tên gọi hỏa dương chi tâm là pháp bảo phòng ngự địa cấp trung phẩm.
Không chỉ có Phi Dao mà phần lớn nữ tử đều tập trung vào hỏa dương chi tâm, những thứ lấp lánh thường có sức hấp dẫn lạ kỳ đối với nữ nhân.
Lâm Phong nhìn băng nữ bên cạnh, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thường không chút thay đổi.
- Thiên tài thường khác người, có thể băng nữ có đam mê đặt thù nào đó.
- Ồ… đã có người phá được cấm chế.
Thanh âm tan vỡ vang lên chứng tỏ cấm chế đã được phá bỏ, bảo vật đầu tiên đã có chủ.
- Là ai phá được cấm chế ?
- Hình như là Phong Viêm của Đan cung.
- Chính là tên gian thương kia sao ?
Lâm Phong nhảy lên xem thử thì nhìn thấy Phong Viêm đang đắt ý cầm lấy một viên địa đan trong tay, gian thương vừa thu đan dược vào túi trữ vật liền hướng bảo vật khác đi tới.
- Tên này muốn nuốt hết bảo vật ở đây sao?
Phong Viêm vừa đi đến chiếc hộp thứ hai thì bị bạch y thanh niên cản lại.
- Mỗi người chỉ có thể lấy một thứ.
- Ta hiểu rồi.
Mấy tên xung quanh nghe được liền thở phào, thầm khen thánh tử anh minh không để gian thương lộng hành.
- Lão đầu thế nào rồi?
- Không có thứ gì tốt, tiểu tử ngươi tự chọn một cái đi.
Lâm Phong để lão đầu kiểm tra hết bảo vật nhưng đáng tiết là không có thứ gì phù hợp với hắn, thời của hắn đúng là bị lão nói cho chạy mất.
- Lần này giúp tiểu sư tỷ vậy.
Lâm Phong vừa bước lên thì giọng của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi muốn lấy hỏa dương chi tâm sao?
- Đúng vậy, có vấn đề gì không?
- Có thể có chút phiền phức, mà thôi cứ lấy đi.
- Vậy ta lấy đó alo alo…
Lão đầu nói xong thì biến mất, Lâm Phong vừa bước tới gần hỏa dương chi tâm thì thần thức hắn rung lên, lão đầu vừa truyền cho hắn cách phá giải.
Khi Lâm Phong chạm tay vào cấm chế, ánh mắt bạch y thanh niên thoáng động sao đó trở lại bình thường.
- Tách…
Cấm chế rung lên rồi vớ nát, Lâm Phong thành công thu lấy hỏa dương chi tâm trước ánh mắt oán hận của vài chục nữ tử, hắn cảm giác sống lưng lạnh ngắt.
- Đây chính là vấn đề lão đầu vừa nói sao ?
Lãnh Phi Dao vừa nhìn thấy cấm chế được phá vỡ liền chạy đến bên cạnh, vẻ mặt hưng phấn.
- Tiểu Phong tử chúng ta thương lượng có được không, ta có thể dùng bảo vật phòng ngự đồng cấp đổi lấy thứ này.
- Không được.
Lâm Phong lắc đầu.
- Đệ sẽ không trao đổi.
- Ta có thể bù thêm linh thạch, có được không ?
- Cũng không được.