Sớm đã tự an ủi lòng mình rằng mọi chuyện sẽ ổn, nhưng khi vừa mở miệng hỏi ra câu này, cổ họng Phương Hinh đã nghẹn đắng, không ngờ cô lại có mặt yếu đuối đến cực điểm như vậy.
Hướng Kim ngược lại thoải mái hơn Phương Hinh, cô ta chỉ cười nhẹ nhàng như đang châm biếm điều gì, đôi mắt sớm đã nhuốm màu kiêu ngạo.
- Cậu nhìn vào tấm hình chụp thì sẽ ra được câu trả lời của cậu, quá rõ ràng rồi còn gì.
Lưng chừng tầm mắt, Phương Hinh như bị ai đó điểm huyệt, cả cơ thể không còn phản ứng, đôi bàn tay mỗi lúc một run.
Từ xa nhìn thấy Phương Hinh đang ngơ ngác điều gì, Chu Dật có đôi phần lo lắng, không giống Trình Vũ, chỉ ngồi xem kịch vui.
Anh ta rất giống mấy người phụ huynh khi con mình ra mắt người yêu, ngồi đối diện Chu Dật cả buổi, toàn là những lời lẽ nhận xét về Phương Hinh và điểm nhìn của mình.
Suy cho cùng Trình Vũ lại cảm thấy anh bạn của mình không có cái gì cả, chính Hoàng Tống Hiên mới là người may mắn khi gặp Phương Hinh, thật đáng ngưỡng mộ.
Tình hình bên này căng như dây đàn, ngây ngốc một chút, Phương Hinh mở túi xách lấy ra một xấp tiền dày bằng nửa ngấn ngón tay, không nói lời nào, chỉ nhổ một ít nước bọt lên tờ tiền, hành động rất ma mị khó đoán.
Trước sau như một đều là dáng vẻ điềm tĩnh nhẹ nhàng, sau cùng Phương Hinh lại rất mạnh mẽ khi ném những tờ tiền bẩn thỉu rẻ mạt đó lên người Hướng Kim.
Với đầu óc của cô ta, không hẳn là không hiểu.
- Phương Hinh, cô đang làm cái gì vậy?
Hướng Kim rất dễ nổi nóng, phải nói sức chịu đựng của cô ta rất kém.
Chu Dật thấy có hơi bất hòa hai bên, anh vừa đứng dậy muốn đi tới thì Trình Vũ ở bên cạnh đã cố ý ngăn cản, ý muốn nói bên kia là phụ nữ, đàn ông bọn họ không thể xen vào.
Hơn nữa, trước đó Trình Vũ cũng đã gọi điện cho Hoàng Tống Hiên đến đây sớm nhất có thể, dù sao bọn họ không nên ra mặt.
Chu Dật chỉ đành gạt bỏ ý định, tiếp tục ngồi xuống xem xét.
Phương Hinh đứng dậy, sắc mặt vẫn u tối nhưng kèm theo sự chết chóc nhiều hơn. Giọng điệu đã thay đổi khiến người nghe cũng cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Kiếp trước, cô đã từng xem qua sắc mặt Hoàng Tống Hiên khi ghen, bây giờ bản thân Phương Hinh hiện tại cũng không kém cạnh gì.
- Cô qua đêm với bạn trai tôi, tôi trả tiền giúp anh ấy, có qua có lại.
- Cô xem tôi là gái ngành sao?
Phương Hinh chỉ cười nhạt, trong đôi mắt có ý khinh bỉ.
- Không đúng sao?
Hướng Kim không quan tâm ánh mắt mọi người xung quanh nhìn mình thế nào, cô ta cầm ly nước kế bên hất thẳng vào mặt Phương Hinh, khuôn mặt vô cùng giận dữ.
Phương Hinh không chậm chạp, ngay lập tức tát thẳng vào mặt Hướng Kim một cú tát giáng trời, đau điếng.
Vừa rát vừa đau, không chỉ tay đau mà tim cũng đau.
Cảm thấy cơ thể không giữ được thăng bằng, chỉ nhìn thấy Hướng Kim trước mặt khuôn miệng đang cử động, đôi tai đã ù đi không thể tiếp nhận bất cứ thông tin nào.
Chỉ một giây sau, cơ thể Phương Hinh được một người khác đỡ lấy, khi cô ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe nhìn anh ta. Không ngờ lại là Chu Dật.
- Có sao không?
Câu hỏi nhẹ nhàng lại khiến Phương Hinh có cảm giác tủi thân đến nhường nào, cô không còn muốn biết tại sao anh ta lại ở đây, cô chỉ muốn về về nhà.
Thời khắc này, những thứ vặt vãnh xung quanh Phương Hinh không còn để nó vào trong đầu được nữa.
- Hừ, sao? Kêu người tới đánh tôi sao?
Hướng Kim một mình làm ầm ĩ mặc cho Chu Dật nói giúp Phương Hinh mấy lời. Trước đó đã gặp mặt nhau ở lễ trưởng thành, vừa nhìn qua anh đã biết Hướng Kim không phải loại tốt lành gì, nhẹ nhàng với cô ta vẫn chỉ thiệt thòi cho mình mà thôi.
Trình Vũ vốn là công tử đanh đá chua ngoa không kém gì phụ nữ, anh đáp lại cô ta mấy lời khiến Hướng Kim im bặt.
Sau cùng vẫn là lôi chuyện của Phương Hinh và nói.
- Đây là chuyện của phụ nữ chúng tôi, liên quan gì đến mấy người, Hoàng Tống Hiên đã ngoại tình lên giường với tôi, tôi chỉ muốn thông báo cho bạn gái anh ta biết, có ai cấm không?
Thừa biết đàn ông sẽ không động tay động chân với phụ nữ, Hướng Kim chỉ có thể lợi dụng miệng mình đáp trả ba người còn lại.
Trình Vũ là người có học thức lại rất thông minh, anh ta càng nghe lại càng cảm thấy giá trị của Hướng Kim đang tự cô ta hạ thấp.
- Cô đang tự hào khi chưa kết hôn đã ngủ với người đàn ông khác sao? Hay lại muốn cái khác, nói đi, một đêm của cô bao nhiêu tiền, tôi có thể trả với cái giá mà cô đưa ra. Ngôn Tình Hay
Trình Vũ cao tay ngay tức khắc đã khống chế được Hướng Kim, khuôn mặt cô ta lúc này đã đỏ bừng vì tức giận, vẫn không muốn thua mà cố cãi lại.
- Hoàng Tống Hiên lên giường với tôi, tôi không bắt anh ấy kết hôn và chịu trách nhiệm đã dễ dàng lắm rồi, các người còn tới đây làm khó làm dễ tôi, đừng ức hiếp người quá đáng.
Dáng vẻ hùng hổ của cô ta như muốn đánh người, như đang chuẩn bị tiếp chiêu, khuôn mặt vừa lạnh vừa dữ nhưng nội tâm sớm đã sợ hãi cả rồi.
Đúng lúc nhân viên phục vụ chuẩn bị gọi quản lý, bên ngoài đã có một người đàn ông cao ráo bước vào, giọng nói như xé toạc không gian.
- Kết hôn với cô? Dựa vào cái gì?