Trên đường lái xe, Tống Giang Thần cũng hết sức "thật tình" mà khuyên nhủ Cố Dĩ Hiên nên rời bỏ khỏi cái gia đình tệ bạc kia, nói rằng cô đã trưởng thành rồi, có sức lao động có thể tự mình làm thêm kiếm tiền, tại sao lại không có can đảm rời bỏ khỏi căn nhà đó cơ chứ. Hơn nữa sau khi cô rời khỏi căn nhà đó, bọn họ cũng đâu có thể làm gì được Cố Dĩ Hiên. Nếu còn tiếp tục ở lại trong căn nhà đó thì sẽ chẳng khác nào bị bán đi, gả cho một kẻ tồi tệ, chi bằng tự mình nắm bắt cơ hội, sớm dọn ra khỏi nhà.
Tống Giang Thần thấy Cố Dĩ Hiên vẫn còn do dự, mới nói với cô rằng bản thân mình quen biết rất nhiều luật sư, nếu cô rời khỏi nhà bị bọn họ làm khó dễ thì cứ gọi điện thoại cho anh. Dù sao Tống Giang Thần anh cũng đã lấy đi lần đầu tiên của cô, nhất định sẽ giúp đỡ cô lần này, coi như là đền bù tổn thất cho cô, nói Cố Dĩ Hiên hoàn toàn có thể tin tưởng rằng mình không lừa gạt cô…
Sau khi cả hai đến trước một cửa hàng quần áo thời trang dành cho nữ, Tống Giang Thần lúc này mới mở cửa xe ra, đi vào trong cửa hàng quần áo chọn ra một bộ đồ cùng với nội y cho Cố Dĩ Hiên. Cố Dĩ Hiên đang mải nhìn giá của những bộ đồ ở đây, bộ rẻ nhất cũng trên một ngàn, đắt tiền như vậy làm sao cô có đủ tiền để trả cơ chứ.
Tống Giang Thần thấy Cố Dĩ Hiên đang ngơ ngác nhìn mấy bộ đồ thì mới đem túi đồ đựng quần áo ra trước mặt Cố Dĩ Hiên bảo cô thay vào. Lúc Cố Dĩ Hiên cầm túi đồ vào trong phòng thay quần áo thì hết sức kinh ngạc. Anh ta thế mà lại không quên mua luôn cả nội y cho cô, quần lót cùng áo ngực, với bộ váy dài liền thân này rất vừa vặn với cơ thể cô.
Lúc sau Cố Dĩ Hiên từ trong phòng thay đồ đi ra. Nhìn thấy Tống Giang Thần lúc này đang ngồi ở trên ghế sô pha đợi mình. Cô cảm thấy có chút mất tự nhiên, đi lại phía Tống Giang Thần nói:
"Tôi đã thay xong quần áo rồi, bây giờ có thể phiền anh đưa tôi về nhà được không?"
"Tốt thôi, bây giờ lên xe đi, tôi sẽ chở cô về nhà."
Nói xong thì Cố Dĩ Hiên cùng với Tống Giang Thần mới cùng nhau lên xe để trở về nhà cô. Lúc tới trước căn chung cư cũ nát của Cố Dĩ Hiên, Tống Giang Thần mới đưa ra wechat, đồng thời cũng xin luôn số điện thoại của cô, nói rằng để tiện liên lạc với cô sau này.
Cố Dĩ Hiên đương nhiên là không từ chối đã nhanh chóng đưa số điện thoại và add wechat của Tống Giang Thần. Cố Dĩ Hiên còn nói rằng bởi vì số quần áo này quá đắt tiền, cho nên nhất định sẽ kiếm tiền để trả lại anh, tuy nhiên Tống Giang Thần một mực từ chối, nói rằng đối với anh số tiền này rất nhỏ nhặt, không đáng là gì. Nếu như sau này Cố Dĩ Hiên có chuyện cần giúp đỡ thì cứ gọi hoặc nhắn tin cho anh là được.
Cố Dĩ Hiên lúc này mới cảm ơn rồi chào tạm biệt Tống Giang Thần.
Lúc vào đến nhà, cô nhấn chuông một hồi lâu nhưng không thấy ai ra mở cửa, chắc mọi người giờ này hẳn là đang ngủ say rồi. Cố Dĩ Hiên cũng không dám đánh thức mọi người dậy, cho nên đành ngồi đợi ở bên ngoài cửa. Bởi vì quá mệt mỏi cho nên cô đã thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng sớm, chú Cố dậy sớm đầu tiên, mở cửa ra để đi đổ rác thì phát hiện có người ngồi ngủ trước cửa nhà mình. Ông ta lay lay người kia thì mới phát hiện ra là cháu gái Cố Dĩ Hiên của mình.
Lúc này Cố Dĩ Hiên cũng đã bừng tỉnh, chú Cố mới lôi kéo cô vào trong nhà, bắt đầu náo loạn một trận. Dì Lệ cùng với Cố Mỹ Như đang ngủ say, nghe thấy tiếng la hét của chú Cố thì cũng tỉnh dậy luôn đi ra ngoài.
Chú Cố bởi vì tối qua nghe được Bạch Nhất Đồng nói rằng cháu gái mình quen biết qua lại với một người đàn ông giàu có, cho nên tối qua đã bị người đàn ông đó đưa đi rồi. Cuộc xem mắt coi như thất bại, tuy nhiên điều khiến cho chú Cố cùng hai mẹ con kia bất ngờ là tại sao vịt con xấu xí quê mùa nhà mình lại quen biết với một vị tổng tài giàu có kia được.
Chú Cố cả đêm gọi liên tục mấy cuộc mà Cố Dĩ Hiên đều không có bắt máy, nay Cố Dĩ Hiên trở về thì liên tục hỏi cô về người đàn ông Tống Giang Thần kia nhưng Cố Dĩ Hiên đều ra sức phủ nhận không quen biết. Chú Cố tức giận quát lên:
"Cố Dĩ Hiên, cháu nói cho ta nghe rõ xem, rốt cuộc là thế nào? Người đàn ông kia là ai? Rõ ràng Bạch Nhất Đồng nói rằng cháu bị người đàn ông giàu có Tống Giang Thần kia đưa đi cơ mà, bây giờ lại nói không quen biết, không quen biết thì chẳng nhẽ là Bạch Nhất Đồng nói dối sao? Cháu lại để mất con rùa vàng Bạch Nhất Đồng của ta như vậy sao?"
Chú cố mới phát hiện ra mình có chút lỡ lời thất thố, tuy nhiên những lời này đã lọt vào tai của Cố Dĩ Hiên, lại càng khiến cho cô thêm thất vọng về chú mình. Hoá ra hoàn toàn không phải vì suy nghĩ cho tương lai của cô, chỉ là vì muốn thu được một món lợi lớn trong cuộc hôn nhân này mà thôi.
Cố Mỹ Nhu cùng với dì Lệ từ ngày hôm qua nghe được tin tức chấn động kia thì đã bắt đầu trở nên xôn xao rồi, bọn họ có như thế nào thì cũng khó lòng mà tin được Cố Dĩ Hiên có quen biết với một người giàu có như vậy được, chứ đừng nói đến việc qua lại, được người đàn ông kia chú ý đến.