Hôm nay Cố Dĩ Hiên đang cùng với bạn thân Nhu Nhu đi dạo trên đường phố thì chợt bắt gặp một kẻ lạ mặt kì quặc đang bám theo sau lưng hai người bọn họ, người kia đứng cách khá xa hai người bọn cô một đoạn, lén lút mà quan sát dõi theo hai cô gái. Khi thấy Cố Dĩ Hiên quay mặt sang nhìn về phía mình thì bèn ngó lơ nhìn quanh quẩn đi chỗ khác. Cảm thấy có chút khác thường nên Cố Dĩ Hiên cùng bạn thân mới rẽ vào một góc hẻm nhỏ gần đó, bởi vì trong hẻm có nhiều ngõ quanh co, người kia đi theo vào một lúc thì không thấy hai cô gái đâu, lởn vởn trong ngõ một lúc rồi lại đi ra.
Lúc này Cố Dĩ Hiên cùng với Triệu Nhu đã khẳng định chắc chắn là người kia đang theo dõi hai bọn cô, Cố Dĩ Hiên có chút lo lắng, định kéo bạn thân trở về nhà, thì Nhu Nhu lúc này lại đột nhiên rời khỏi ngõ nhỏ, đi ra phía tên “biến thái theo đuôi” kia hô lên:
“Này anh kia, từ lúc nãy đến giờ cứ theo đuôi bọn tôi là thế nào vậy? Ban ngày ban mặt làm cái quỷ gì vậy chứ?”
Người kia nghe thấy giọng nói của Nhu Nhu thì có chút giật mình, cũng có chút xấu hổ, anh ta quay người lại nở nụ cười trừ, niềm nở nói với hai người bọn họ:
“Cô gái à, thực ra không phải là tôi theo đuôi hai bọn cô, mà tôi chỉ muốn đi theo sau bạn của cô thôi. Thật ngại quá, tôi là người của công ty giải trí Tri Mã, chuyên tìm kiếm những người có tố chất minh tinh trên đường phố… Chính là kiểu đi săn lùng những người có triển vọng phát triển trong giới, các cô thực sự đã hiểu lầm tôi rồi, tôi thực sự không phải là một kẻ biến thái đâu!”.
Người đàn ông lắp bắp giải thích, chỉ hy vọng hai cô gái đừng hiểu lầm mình, bởi vì anh ta cũng chẳng có ý gì xấu cả.
Cố Dĩ Hiên bản tính vốn đơn thuần nên cũng tin là thật, dù sao khuôn mặt cùng với giọng nói của người này cũng có vẻ khá thành thật. Có lẽ cũng không phải biến thái đâu, còn Nhu Nhu đa nghi hơn một chút, đòi người kia phải đưa ra danh thiếp mới chịu tin. Người đàn ông vội lấy từ trong túi áo ra tấm danh thiếp của mình, để đảm bảo hơn, hắn ta còn lấy ra điện thoại có chụp hình của mình ở trong công ty, rồi ảnh chụp của mình cùng với các ngôi sao nổi tiếng khác, lúc này Nhu Nhu mới tin là thật.
Người đàn ông vội quay sang Cố Dĩ Hiên nói:
“Cô gái à, tôi thấy vóc dáng cùng với nhan sắc này của cô rất thích hợp để trở thành ngôi sao nổi tiếng. Cô có muốn được trở thành diễn viên hay bất kì cái gì đó trong lĩnh vực điện ảnh không? Công ty chúng tôi nhất định sẽ tạo điều kiện để biến cô trở thành ngôi sao.”
Nhu Nhu trả lời: “Tôi ư? Làm sao mà tôi lại có thể dễ dàng trở thành ngôi sao như vậy chứ, tôi chỉ là một cô gái bình thường mà thôi”.
“Không đâu, cô chính là có một vẻ đẹp thanh thuần xinh đẹp, một vẻ đẹp rất được ưa chuộng trong giới hiện nay. Nếu như cô đầu quân vào công ty của tôi nhất định sẽ vụt sáng trở thành ngôi sao”.
Thực sự thì Cố Dĩ Hiên vốn dĩ cũng đã rất xinh đẹp rồi, cô năm nay mới mười tám tuổi, đang độ tuổi thanh xuân nên vẫn còn mang nét thanh thuần của những cô gái mới lớn, da dẻ của cô trắng nõn không tỳ vết, đôi mắt to tròn sáng lung linh chính là điểm nhấn trên khuôn mặt cô, vừa ngây thơ vừa xinh đẹp. Tuy nhiên có trở thành ngôi sao nổi tiếng hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác, xinh đẹp như vậy nói dễ là dễ mà nói khó thì cũng chỉ là khó đối với những kẻ “cứng đầu” mà thôi.
Tuy nhiên nhiệm vụ của hắn là tìm người mang về cho công ty, còn sau đó như thế nào cũng không đến lượt hắn quản, cho nên hắn ta cứ hứa hẹn bừa như vậy hòng lừa được các cô gái xinh đẹp về đầu quân cho công ty hắn. Dù sao đối với công ty giải trí bọn họ mà nói, thì những mỹ nhân này cho dù là có người “thức thời” hay kẻ “cứng đầu” không chịu luồn cúi đi chăng nữa, thì công ty bọn họ cũng đều sẽ sinh ra được lợi nhuận cho nên bọn họ sẽ chẳng bị thiệt thòi cái gì cả.
Nhu Nhu mặc dù còn có chút bán tín bán nghi nhưng cô lại cực kì hâm mộ những ngôi sao nổi tiếng xinh đẹp trong giới giải trí. Nghe thấy người đàn ông kia nói như vậy, lại liếc nhìn sang bạn mình, cô cũng phải thừa nhận rằng, Cố Dĩ Hiên nhà mình chính là một báu vật, là cô gái lọ lem cần được phát hiện. Bởi vì Cố Dĩ Hiên không có tiền để mua sắm quần áo đẹp nên thường xuyên phải mặc những bộ đồ giản dị quê mùa. Nếu như khoác lên những bộ cánh xinh đẹp giống như những ngôi sao kia thì tuyệt đối sẽ ăn đứt bọn họ, chính là một đại mỹ nhân.
Nhu Nhu hồ hởi nói:
“Thực sự có thể trở thành ngôi sao ư? Cố Dĩ Hiên, xem ra thời của cậu tới rồi đó! Để xem nào, vậy là sau này tớ sẽ có một người bạn là ngôi sao nổi tiếng, có nhiều người vây quanh, tớ còn có thể nhờ cậu xin chữ ký của những ngôi sao mà tớ yêu thích nữa nữa, tốt quá rồi."