Thể Tôn

Chương 891: Gặp lại



Thất giới không thể sánh với thánh giới Hồng Hoang. Ở đây, Cương Thần thiên giai đã là cường giả đỉnh, còn bước vào cương thần hỗn độn đã là nhân vật vô địch. Tu vi của Vạn mặc dù tới Cương Thần thiên giai nhưng đối mặt với nam tử quấn băng đầy người trong lòng Vạn có cảm giác vô lực.

- Đạo hữu! Lôi Cương không có ở Vạn Tượng các. - Mặc dù Vạn e ngại nhưng thân y là các chủ của Vạn Tượng các, nên không thể lui bước.

- Khặc khặc! Giao vợ của Lôi Cương ra đây, ta muốn xem hắn còn trốn được bao lâu. - Toàn thân y quấn một lớp băng, chỉ còn để lộ đôi mắt nhìn Vạn chằm chằm.

Sắc mặt Vạn trở lại âm trầm, thấp giọng nói:

- Đạo hữu! Bổn tông mặc kệ ngươi có thù hận gì với Lôi Cương. Nếu ngươi động tới một cọng tóc của Chỉ San thì bổn tông sẽ không tha cho ngươi.

- Ha ha! Ta muốn xem ngươi không tha cho ta thế nào. - Người đó quát to một tiếng. Thanh tiên khí trong tay y lập tức sáng rực lên. Thanh kiếm tiên trong tay y vung về phía Vạn. Một con thần long dài nghìn trượng xuất hiện. Nó tản ra một sự uy hiếp khiến cho người ta sợ hãi. Đồng tử của Vạn co lại, trong lòng cảm thấy nguy hiểm. Y lảo đảo lùi lại mấy bước. Trên người y đột nhiên xuất hiện ánh sáng bốn màu, hình thành một cái kết giới. Thanh kiếm tiên xuất hiện trong tay y. Ánh sáng từ thanh kiếm tản ra đối chọi với con thần long.

"Rầm...rầm..." Những tiếng nổ lớn vang lên. Thanh tiên kiếm của Vạn không ngờ bị con thần long màu nâu nuốt chửng rồi sau đó nó há mồm tấn công Vạn. Cương thần thiên giai và Hỗn độn Cương Thần có sự khác biệt về bản chất. Một cái là dùng long lực còn một cái là cũng hỗn độn long lực với uy lực hoàn toàn khác nhau.

Một tiếng động đột nhiên vang lên rồi một bóng người màu đen xuất hiện bên cạnh Vạn. Một làn ánh sáng màu đen từ bóng đen tản ra tách Vạn khỏi con thần long.

Người thanh niên bao phủ bởi lớp băng lảo đảo lùi lại mấy bước, ánh mắt không giấu được sự ngạc nhiên. Đồng thời, một cái bóng màu đen xuất hiện bên cạnh Vạn. Đó chính là Tượng.

- Tượng! Ngươi đã tới rồi. - Vạn thả lỏng người, vui mừng mà nói. Mặc dù y là Cương Thần thiên giai nhưng đối mặt với Cương thần hỗn độn hoàng giai, cơ bản không hề có sự phản khác. Tượng nhìn nam tử quấn băng trên không trung rồi nói:

- Một tên Cương Thần hoàng giai mà cũng dám sinh uy ở Vô Thượng giới sao? - Cái bóng của Tượng vẫn màu đen nhưng có thể thấy đôi mắt đổ tươi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vạn chằm chằm.

Đôi mắt của nam tử quấn băng không giấu được sự nghiêm túc. Y cảm nhận được một sự uy hiếp nhưng vẫn cười nói:

- Nếu không giao vợ của Lôi Cương ra đây thì cho dù ta liều mạng cũng phải xóa sổ Vạn Tượng các. - Y trợn mắt lên. Nếu có thể nhìn rõ mặt y thì có thể ấy cơ mặt y đang co lại.

Người này có thể đạt tới hỗn độn Cương Thần chứng tỏ không chịu sự cản trở của Thất giới. Tử đó có thể thấy người này đúng là một kỳ tàn ngàn năm khó gặp, một người có tiềm năng vô hạn.

Y vươn tay phải ra, chộp một cái vào không trung. Trong không gian chợt xuất hiện một cái bàn tay đen thui, chộp lấy nam tử quấn băng. Nam tử cảm nhận được sự uy hiếp, sự oán hận trong đôi mắt y càng nhiều. Y điên cuồng vung thanh kiếm tiên màu nâu trong tay. Những tiếng long ngâm vang lên từ thanh kiếm. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ không gian như bị những thanh kiếm cắt đứt. Kiếm quang tản ra bốn phương, nhưng bàn tay đen trong không trung lại không hề chịu ảnh hưởng vẫn tiếp tục chộp lấy nam tử.

Cùng lúc đó, sâu trong Vạn Tượng các, một nữ tử mặc áo trắng đang đúng. Đôi mắt đẹp của nàng nhìn về phía trước, nhưng không giấu được sự thương cảm trong ánh mắt. Một thiếu nữ như vậy nếu người khác nhìn thấy đủ để yêu mến.

Tất cả những sự việc xảy ra, nàng đều nhìn thấy. Sắc mặt nàng cho chút đau đớn, miệng thì lẩm bẩm nói:

- Lôi Cương! Chàng đi đâu? Ngay cả Cấm Lục cũng không có bóng chàng? Đám Mặc nhi đi đâu? Vì sao chàng lại bỏ hai mẹ con thiếp? - Một giọt lệ chảy xuống đôi má của nàng.

Sau một lát, gương mặt nàng tràn ngập một sự kiên quyết, bay về phía trước.

Những tia kiếm quang tấn công bàn tay khổng lồ mà đen. Nhưng bàn tay vẫn nguyên vẹn chụp lấy nam tử. Một thứ lực bộc phát ra, tạo thành làn sóng chấn động tản ra bốn phương tám hướng. Sau khi ánh sáng lóe lên, băng quấn trên người nam tử biến mất, để lộ ra gương mặt khủng bố, vô cùng xấu xí.

- A! - Cảm thấy băng của mình vỡ vụn, nam tử như nổi điên, đưa tay che khuôn mặt mình mà gào lên.

Hai tiếng động chợt vang lên rồi một làn khí tức khó hiểu lan ra khiến cho những người tu luyện có mặt chịu ảnh hưởng. Sắc mặt Vạn cũng tái nhợt. Mà người có đôi mắt màu đỏ cũng trở nên đờ đẫn.

Lôi Cương đang vội vàng chạy tới Vạn Tượng các đột nhiên dừng lại. Trống ngực hắn đập thình thịch, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía Nam mà nói:

- Âm thanh thật mạnh. Tại sao lại có hơi thở của Tiên Hoàng?

Thanh niên quấn băng liên tục kêu lên, cuối cùng phát ra âm thanh chẳng khác gì tiếng gào khóc. Y xoay người chạy đi. Dường như không muốn để cho người khác thấy gương mặt xấu xí của mình. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thấy người thanh niên rời đi, Vạn sững sờ, nhìn Tượng rồi nói:

- Tượng! Thực lực của ngươi đã hồi phục rồi sao?

Tượng cũng không nói lời nào, đôi mắt đổ tươi nhìn người thanh niên đang bỏ đi một cách chăm chú. Sau khi trầm ngâm thật lâu, y liền biến mất. Vạn thấy Tượng biến mất thì sửng sốt, không giấu được sự kinh ngạc. Trong những năm qua, Tượng càng lúc càng quái dị, hành tung không thể hiểu được.

Còn lúc này, trên không trung đột nhiên xuất hiện một bóng người cao lớn. Người đó đúng là Lôi Cương. Y nhìn về phía xa với ánh mắt kinh ngạc. Lúc trước, hơi thở của Tiên Hoàng khiến cho Lôi Cương mơ hồ cảm giác nó có liên quan tới thân thể của Tiên hoàng. Nhìn nam tử quấn băng đã biến mất, Lôi Cương do dự một lúc rồi thở dài nhưng không đuổi theo. Hắn nhìn xuống dưới, khi thấy bóng trắng thì chẳng khác gì bị sét đánh, ngây người, nhìn chằm chằm về phía đó. Một thứ cảm giác ấm áp khiến cho toàn thân Lôi Cương run rẩy. Hắn há miệng thở dốc, mi mắt chớp chớp rồi từ từ hạ xuống.

Cái bóng trắng đang phi hành đột nhiên dừng lại, kinh ngạc, từ từ ngẩng đầu lên. Khi thấy bóng người quen thuộc, thiếu nữ mặc áo trắng ngây người, nhìn chằm chằm bóng người cao ngất, đôi môi mím lại cố gắng không để cho bản thân phải khóc.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv