Quân gia nằm ở cực Bắc của Vô Thượng giới.
Mấy vạn năm qua đi, Vô Thượng giới có thể nói là phong vân thay đổi. Từ khi Lôi Cương tiêu diệt Đạo gia khiến cho Vô Thượng giới rung chuyển, nhiều thế lực vùng dậy cắn nuốt lẫn nhau. Nhưng Quân gia, Vạn Tượng các, Tử gia vẫn đứng vững. Sau khi Đạo gia bị diệt xong, Lôi gia nổi lên. Lôi gia được gọi là Cương Ma tông. Cương Ma tông trỗi dậy thay thế vị trí của Đạo gia, trở thành một trong bốn đại gia tộc. Cho dù như vậy cũng chẳng có ai dám động vào Cương Ma tông. Nghe đồn, Cương Ma tông có quan hệ rất tốt với Tử gia, Vạn tượng các. Hơn nữa, cương Ma tông có thê nói là do Lôi Cương sau khi tiêu diệt đạo gia đã dựng nên. Cái tên Lôi Cương sau mấy vạn năm vẫn uy hiếp cả Vô Thượng giới khiến cho các thế lực lớn và Cương Ma tông vẫn giữ một khoảng cách. Cho dù đến hôm nay, bốn vị trương lão của Cương Ma tông và thiếu chủ biến mất nhưng vẫn không có một thế lực nào dám để ý tới họ.
Trong cấm địa phía sau của Quân gia có một cái trận pháp cổ xưa. Cái trận pháp này thông tới đâu thì có lẽ chỉ có lão tổ tông của Quân gia mới biết được. Từ khi Quân gia thành lập tới này, cái trận pháp đó chưa hề có ai dùng. Cho dù như vậy thì lão tổ tông cũng nghiêm lệnh cấm bất cứ người nào tới gần Truyền Tống trận.
Tới ngày hôm đó, Truyền tống trận đột nhiên tản ra ánh hào quang. Một làn ánh sáng bảy màu từ trong trận pháp phóng lên cao. Điều đó làm kinh động một số cao thủ của Quân gia. Trong khoảng thời gian đó rất nhiều luồng thần thức tản ra sau núi của Quân gia. Ngay cả lão tổ của Quân gia đang bế quan cũng tỉnh dậy. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Một bóng người cao ngất từ từ xuất hiện bên trong trận pháp.
Lôi Cương cảm nhận linh lực xung quanh, trong lòng hắn chợt xuất hiện một thứ cảm giác ấm áp, giống như về tới nhà. Nơi này là Thất giới. Hắn không cần nhìn quanh cũng có thể cảm nhận được. Chỉ có Thất giới thì linh lực mới loãng như vậy. Lôi Cương đi ra khỏi trận pháp nhìn quanh rồi nở một nụ cười. Tuy nhiên có mấy bóng người phóng tới khiến cho nụ cười của hắn tắt ngấm.
- Ngươi là ai?- Một giọng nói vang lên từ vọng tới tận chân trời. Năm bóng người xuất hiện cách Lôi Cương chừng trăm mét. Cả năm người đều mặc áo tím, nét mặt lãnh đạm, nhìn Lôi Cương chằm chằm. Sâu trong mắt họ có chút gì đó kinh ngạc, không hiểu người này từ đâu tới, tại sao không cảm nhận được hơi thở của hắn?
Lôi Cương bình thản nhìn năm người. Tu vi của họ đều đạt tới Cương Thần địa giai. Những người tu luyện như vậy trong mắt Lôi Cương chẳng khác gì một con kiến. Nhưng hôm nay, Lôi Cương đối với thất giới có một thứ tình cảm rất tốt nên hắn cũng không muốn giết kẻ vô tội. Thần thức của hắn nhanh chóng tản ra. Sau một lát khuôn mặt bình thản của hắn có vẻ khó coi rồi biến mất.
Trong một tiểu viện u nhã ở phía Tây của Quân gia, một mỹ nữ mặc áo trắng đang ngồi trên mặt đất. Nàng khép hờ hai mắt. Rất nhiều linh thạch chuyển động quanh người nàng. Gương mặt nàng tản ra một thứ khí chất xuất trần, tựa như tiên tử khiến cho người ta cảm thấy trìu mến.
Trước mặt cô gái đó có một nam tử. Nam tử đó óc đôi mày kiếm, gương mặt anh tuấn nhưng lại như đang ngủ say.
Lôi Cương từ từ xuất hiện trên không trung nhìn xuống nữ tử bên dưới. Gương mặt hắn có chút phức tạp. Nhìn nam tử đang nằm, trong lòng Lôi Cương có chút đau đớn. Đôi môi hắn mấp máy nhưng không nói được thành lời. Sau khi nhìn một lúc, Lôi Cương thở dài rồi biến mất.
Nữ tử ngồi xếp bằng bên dưới như cảm nhận được điều gì đó khẽ ngẩng đầu. Không thấy gì, gương mặt nàng xuất hiện một chút cô đơn nhìn nam tử trước mặt mà nói:
- Quân Lâm! Ngươi làm như vậy ta có thể yên tâm sao? Mặc dù ngươi giúp ta ngăn cản một đòn đó nhưng tâm của ta đã...
Sau khi rời khỏi Quân gia, Lôi Cương bay thẳng về phía Nam. Mà trên bầu trời của Quân gia lúc này lại xuất hiện một lão già. Lão già đó nhìn theo hướng Lôi Cương rời đi mà lẩm bẩm nói:
- Tại sao lại là hắn? Sao hắn lại đi ra khỏi trận pháp? Chẳng lẽ... Hắn từ đâu tới đây?- Lão già hơi biến sắc rồi hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Lôi Cương nhanh chóng chạy tới Vạn Tượng các. Hắn nóng lòng muốn tới bên Chỉ San. Ở thánh giới Hồng Hoang, Lôi Cương cố gắng làm cho bản thân không nghĩ tới bởi hắn hiểu khi đó rất khó trở về Thất giới. Hắn chẳng thể ngờ được khi trở lại Thất giới, trái tim của mình không thể nào áp chế nổi, chỉ muốn nhanh chóng tìm tới Chỉ San, nhìn thấy người con gái của mình.
Lúc này Vạn Tượng các lại đối diện với một nguy cơ lớn.
Trong những năm qua, Vô Thượng giới đột nhiên xuất hiện một người. Người này có lai lịch không rõ ràng, toàn thân bao bọc bởi một lớp băng, trên lưng đeo một thanh tiên khí đỉnh cấp. Người này tản ra lực sống rất mạnh, nhưng trong đó lại ẩn chưa hơi thở tà ác. Có thể nói người này đối với hệ Mộc đã đạt tới hỗn độn Mộc long lực, trong Thất giới chính là cường giả mạnh nhất. Linh lực của Vô Thượng giới không thể sánh được với thánh giới Hồng Hoang, tu luyện vô cùng khó khăn. Một khi đạt tới Cương thần thiên giai đó chính là đỉnh, rất khó đạt tới được hỗn độn Cương thần.
- Lôi Cương ở đâu? Ta nghe nói Chỉ San của Vạn Tượng các là vợ của Lôi Cương. Giao Chỉ San ra đây nếu không ta tàn sát cả Vạn Tượng các. - Người đó cất giọng khàn khàn, âm thanh vang vọng khắp cả không trung của Vạn Tượng các. Hơi thở của y khiến cho người ta sợ hãi. Vạn các chủ nghiêm túc nhìn người đó, trong lòng cảm thấy kinh hãi. Tu vi của người này đã đạt tới mức khủng bố, vượt quá sự tưởng tượng. Mà người này lại tới tìm Lôi Cương.
Nói tới Lôi Cương, trong lòng Vạn có vô vàn cảm xúc. Thậm chí y còn nén giận. Thời gian qua không biết Lôi Cương đi đâu. Còn Chỉ San thì sinh Lôi Mặc, điều này làm cho trong lòng Vạn rất khó chịu. Một người làm cha không muốn con gái mình như vậy. Trong những năm qua, Lôi Mặc và đám người Ngu Đao lại biến mất điều này càng khiến cho Vạn giận Lôi Cương vô trách nhiệm. Còn Chỉ San bao nhiêu năm qua chỉ trầm mặc, điều này khiến cho Vạn càng thêm đau lòng.
- Mấy vạn năm trước, Lôi Cương đã biến mất trong Cấm Lục. - Vạn cao giọng nói với người trên không trung.
- Hừ! Cấm lục? Trong Cấm Lục ngoại trừ xương khô ra không còn có gì khác. Lôi Cương không đến đó. Ta chỉ tìm Lôi Cương, Luyện Hư, Đan Thần. Ta muốn chúng phải chết. Ta muốn cho chúng thấy thực lực của ta. Ta phải cho chúng cảm nhận kết quả của ta. - Người đó vừa nói xong, hơi thở lập tức trở nên khủng bố. Dường như y vô cùng oán hận Lôi Cương, Luyện Hư và Đan Thần.
Vạn ngưng thần. Cảm xúc của người này có chút quái dị. Điều khiến cho người ta phải lo lắng đó là nếu người này nổi giận thì Vạn Tượng các sẽ bị thương nặng. Thực lực của đối phương như vậy đủ để càn quét cả Vạn Tượng các.