Câu chuyện kể về ngày nghỉ cuối tuần của công chúa Anil và tiểu thư Pin
"Hôm nay là ngày nghỉ, ngủ nướng một chút chắc không sao đâu nhỉ?" Tôi nhắm mắt lại, mỉm cười: "Đương nhiên, khun Pin cũng có thể đánh thức Anil."
"..."
Khi tôi vừa nói xong, khun Pin lại bắt đầu phương pháp "đánh thức" quen thuộc. Đầu tiên là đặt đôi môi nóng rực lên trán của tôi. Sau đó, như một chú mèo con liếm sữa, mang theo vẻ mặt ngây thơ vô tội hôn lên má của tôi.
Từ trên mặt, đến sau tai,... hõm cổ, sau đó một đường thẳng đến trước ngực của tôi. Tôi cảm nhận được lúc này, bàn tay nhỏ bé của nàng đang tập trung bận rộn cởi nút áo sơ mi của tôi.
Đến đây...
Tôi mới từ từ mở mắt ra, vẫn còn mơ màng buồn ngủ nhìn nàng. Sau đó, việc đầu tiên làm chính là vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của khun Pin, hôn lên lưng bàn tay, thử ngăn cản hành động mở nút áo của nàng.
"Sao Anil không ngủ tiếp đi?"
Cô nàng nũng nịu này luôn dùng giọng nói ngọt ngào để oán trách tôi, sau đó lại dùng bàn tay còn lại mò mẫm trước ngực tôi.
"Nếu như còn không thức dậy, thì Anil đã bại trong tay của khun Pin rồi." Tôi cười nói: "Anil vẫn chưa tắm rửa."
Nghe đến đây, khun Pin cúi người xuống, hôn lên hai bên má của tôi mấy cái, rồi lại ngước đôi mắt to tròn, màu nâu nhạt lên, nhìn thẳng vào mắt tôi, nở nụ cười ngọt ngào như mật.
"Cho dù đã tắm rửa hay chưa, cơ thể của Anil mãi mãi luôn thơm tho như vậy."