Phi diệu thay rễ cây không chôn dưới đất mà chòi lên khỏi mặt đất, lơ lửng trên không trung, ngộ thay ở chỗ, rễ cây đang ôm khít khao lấy một viên đá lục giác to lớn, viên đá màu xanh biển, một màu xanh trong suốt, phát ra nho nhỏ ánh sáng đồng màu với viên đá, rất hấp dẫn ánh nhìn!.
Nhóm người Huyết Thần Hy trong vô thức đi lại gần cái cây kì lạ này. Ngắm nhìn nó ở khoảng cách gần, nhìn kĩ mới thấy những giọt nước sánh kẹo như sữa nhưng lại có màu xanh lá mạ, chầm chậm từ trên rễ cây men theo viên đá to nhiễu lộp độp xuống đất. Phía dưới chỗ đó đọng thành vũng nước nhỏ.
- Ôi trời!, sư phụ, viên Linh Thạch này to quá, cỡ con ôm không biết giáp vòng tay không nữa.
Hàn Tuấn Sảng kinh ngạc cùng cảm thán trước viên đá màu xanh biển trước mắt. Thường thì Linh Thạch được khai thác từ hầm mỏ rất nhỏ, vụn vỡ như sỏi đá thôi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy viên Linh Thạch to chảng như thế này. Viên Linh Thạch này mà đem đi đấu giá là giàu to a!.
Khỉ Đột khinh hỉ đến choáng váng đầu óc, sao bấy lâu nay hắn không phát hiện ra ở dưới sông ngầm còn có một hang động khác cơ chứ. Thằng ngu cũng biết cái viên Linh Thạch này là bảo vật a, đáng hận, đáng hận!.
- Viên Linh Thạch này có từ thời khai thiên lập địa, độ tinh khiết linh khí trong nó cực kì cô đặc. Là một bảo vật khiến người người mơ ước a.
Huyết Thần Hy vuốt cằm cảm thán nói, thật không ngờ cơ duyên làm sao gặp được nó ở đây, thật là biết tìm nơi ẩn náo.
Âu Dương Giai Tuệ đứng kế bên Huyết Thần, liền trợn to mắt nhìn cô, không tin nổi. Thấy Huyết Thần gật đầu xác nhận, Âu Dương Giai Tuệ bị kinh phách không nhẹ. Có từ thời khai thiên lập địa!, tuổi thật lớn quá đi!, chắc chắn là rất quý báu.
- Thật sao sư phụ?. Vậy chúng ta liền lấy nó đi.
Hàn Tuấn Sảng tham lam ra mặt, lời vừa nói xong liền bị Huyết Thần Hy đấm một phát vào đầu khiến hắn lùn xuống năm phân.
Mấy người bọn họ thấy Hàn Tuấn Sảng ôm cái cục sưng to trên đầu liền nhịn không được cười ra tiếng.
- Không thể lấy, đừng có tham lam như vậy, viên Linh Thạch này tốt nhất vẫn là để nó ẩn mình ở đây đi, bất quá cái chất dịch màu xanh đó thì có thể lấy. Đó là Dịch Tiên Sữa tiết ra từ cây Sữa Tiên, nguyên do cái cây Sữa Tiên này có thể sống trong khi bộ rễ lơ lửng trên không là do rễ cây của nó hấp thu nguồn năng lượng từ viên Linh Thạch để duy trì sự sống. Nếu lấy đi viên Linh Thạch thì cây Sữa Tiên ngay lập tức khô quéo.
Huyết Thần Hy từ từ diễn giải cho bọn họ tiếp thu thêm kiến thức mới.
- Cây Sữa Tiên nghe thật lạ!, muội chưa thấy trong sách nhắc đến bao giờ.
Âu Dương Giai Tuệ gật gù khi nghe Huyết Thần Hy phổ cập kiến thức, bất quá nàng lục soát lại trong trí nhớ thì quả thật chẳng có loại cây nào tên như thế cả.
- Cây này vốn dĩ ở Tiên Giới. Chắc là do Tiên nhân nào ở Tiên Giới đem xuống đây trồng thôi.
Huyết Thần Hy cười cười nói, lại lấy mấy cái bình ngọc hứng Dịch Tiên Sữa. Huyết Thần ra hiệu cho Thất Sắc đến thay cô giữ lấy cái bình. Nguyên do sai Thất Sắc làm việc này, âu cũng là do nữ nhân sẽ tỉ mỉ hơn nam nhân, nếu để Khỉ Đột hay Hoả Đồng đi hứng Dịch Tiên Sữa chắc đổ ra ngoài hết. Bảo bối trân quý như vậy không nên bỏ uổng, vì thế liền lấy thêm một cái cốc nhỏ múc lên chất lỏng đã đụng vũng ở dưới phiến đá bị mài mòn thành một lõm, nhìn giống như là cái bát to vậy.
- Uống đi.
Huyết Thần Hy đưa cái cốc cho Hàn Tuấn Sảng, bảo hắn.
- Sư phụ, uống Dịch Tiên Sữa này có phải sẽ mau cao lớn không?.
Hàn Tuấn Sảng nghi hoặc nhìn chất lỏng sóng sánh, xanh xanh trong cái cốc nhỏ, ngây ngô hỏi bởi vì cũng có một từ "Sữa" cho nên hắn nghĩ Dịch Tiên Sữa giống với sữa dê, sữa bò chẳng hạn.
- Ngươi ngốc à, cái này là bảo bối đấy, công dụng không có đơn giản như vậy đâu.
Độc Tam tỏ ra thông tuệ nói, dùng ngón chân nghĩ cũng biết Dịch Tiên Sữa có công dụng rất thần kì rồi, đến cả thứ đã đổ đi mà chủ tử vẫn múc lên cho Hàn Tuấn Sảng uống là biết độ trân quý của nó như thế nào rồi.
- Không sai, Dịch Tiên Sữa này có công dụng rất thần thánh, chỉ uống một giọt thôi liền bổ trợ tăng nhanh tốc độ tu luyện bằng 3 tháng thời gian. Và trên hết giúp tăng tỉ lệ thành công khi đột phá cấp mới. Đối với Ma Thú, nó có công dụng cải tiến thể chất, giúp Ma Thú có thể tu luyện tiếp lên cấp 10 Giai, một chân tham gia vào hàng ngũ Ma Thú ở Tiên Giới, Yêu Thú cũng không ngoại lệ.
Huyết Thần Hy gật đầu đồng tình với lời nói của Độc Tam, trịnh trọng giới thiệu công dụng thần kì của Dịch Tiên Sữa cho mọi người cùng biết.
- Woa, đệ tử uống liền.
"Ực".
Hàn Tuấn Sảng nghe xong, đầu tiên là kinh hỉ đến thất thố, tiếp theo nhanh tay đổ hết Dịch Tiên Sữa có trong cái cốc vào miệng, một ngụm nuốt xuống chất lỏng thơm ngon này.
Cái Huyết Thần Hy nói chỉ là công dụng của một giọt thôi mà đằng này Hàn Tuấn Sảng lại uống cả cốc, lời to lời to a!.
Nhanh như một cơn gió cái cốc trên tay của Hàn Tuấn Sảng biến mất, yên ổn nằm trong tay của Khỉ Đột, được hắn múc lên chất lỏng đặc sánh màu xanh, đổ vào miệng, Độc Tam cùng Hoả Đồng chia nhau lần lượt uống lấy Dịch Tiên Sữa quý báu này. Chỉ với vài lần múc liền cạn máng.
- Sư phụ, hình như đệ tử muốn đột phá cảnh giới, không được... Aaaa!!!...
"Phừng".
Lời còn chưa nói xong, Hàn Tuấn Sảng khắc chế không được nguồn năng lượng đang sôi trào như vũ bão trong người, lập tức đột phá lên Đại Linh Sư Lục Tinh, tăng lên hai cấp bậc so với trước đó.
- Chủ tử, thuộc hạ cũng... Aaa!!!... Gừ...
Đồng thời cả ba người Khỉ Đột, Hoả Đồng và Độc Tam gào lên, cơ thể cực lực nhẫn nhịn mà gồng lên đường cơ bắp cuồn cuộn. Nguồn năng lượng mạnh mẽ bộc phát ra tứ phía từ cơ thể cả ba, bằng mắt thường dễ thấy được sự biến hoá này, hình thái Ma Thú lúc ẩn lúc hiện của cả ba, một lúc sau khi tấn cấp thành công mới biến mất. Khỉ Đột bức phá lên Ma Thú 10 Giai, Hoả Đồng cùng Độc Tam đồng Ma Thú 9 Giai. Thất Sắc nhìn bọn họ tấn cấp mà lòng nôn nóng, bất quá nhiệm vụ Huyết Thần giao cho vẫn còn chưa có hoàn thành, nên không thể uống Dịch Tiên Sữa được.
- Chúc mừng Khỉ Đột đại ca bây giờ đã là Thú Đế rồi.
Hàn Tuấn Sảng cười hì hì tân bốc hắn, Khỉ Đột cũng không khiêm tốn mà nở cái lỗ mũi, ngửa mặt lên trời, cười sảng khoái, hắn bây giờ rất là tự mãn khi đi theo Huyết Thần Hy. Ôm cái đùi to ai mà không thích đâu.