Bách Hứa Phong cản nhưng Tang Truân đã muốn về thì anh có van xin cũng chẳng được, vừa về được căn nhà nhỏ của hai người trong lòng cô đã nhẹ nhõm biết bao nhiêu
" Anh ơi, em đói rồi "
" Được rồi, anh đi nấu cho em "
Bách Hứa Phong đi vào bếp, lấy nguyên liệu từ trong tủ lạnh ra nhưng không còn gì. Chỉ còn hai quả trứng, không thể để cô ăn như vậy được nên anh đi vào phòng ôm Tang Truân đang nằm nghịch điện thoại ra ngoài
" Ơ... ơ, anh làm gì vậy?"
" Chúng ta đi mua sắm một chút "
Tang Truân muốn được nằm nghỉ ngơi ở nhà chờ được ăn món ngon nhưng không được, đúng là muốn ăn phải lăn vào bếp mà!
Đến được siêu thị, Tang Truân vẫn như thường lệ bỏ mặc Bách Hứa Phong mua thức ăn và các tươi, còn mình thì lon ton chạy đến hàng đồ ăn vặt
Cô nhìn cái nào cũng thích, cũng muốn ăn nên lấy hết, Bách Hứa Phong không cho Tang Truân ăn nhiều đồ ngọt nhưng cô vẫn rất thường xuyên lén ăn, nhất là những lúc anh đi công tác
Trong lúc lén lút đi mua đồ ăn vặt, có một loại kẹo rất ngon nhưng lại được đặt ở rất cao cô không thể lấy, Tang Truân thật ra không hề lùn chỉ là do cái kệ quá cao mà thôi
Bóng hình cao lớn vươn tay lấy xuống bỏ vào chiếc giỏ đầy ắp của Tang Truân
" Cảm ơn bạn nhiều "
Xoay lưng lại thì đã thấy Bách Hứa Phong ở đằng sau, cô đơ mặt nhưng nhanh chóng chạy đi. Anh liền nắm lấy cổ áo không cho Tang Truân chạy
" Không phải anh đã dặn không được ăn sao hả? "
" Chúng ta mua một ít được không?"
Tang Truân đưa cặp mặt long lanh ngấn lệ nhìn Bách Hứa Phong cầu mong anh có thể đồng ý với thỉnh cầu nhỏ bé của mình
" Không được "
Kết cục hai người ra về với hai túi thức ăn, Bách Hứa Phong chỉ đồng ý mua cho cô vài thanh socola trắng mà thôi
Ngồi trên bàn ăn, Tang Truân xoa xoa chiếc bụng đang đói meo cả lên
" Thức ăn, em muốn thức ăn!"
Bây giờ thì cô mè nheo để đòi thức ăn luôn rồi, Bách Hứa Phong thì bật cười cố gắng nấu nhanh để xoa dị chiếc bụng nhỏ bé đang đói của Tang Truân
Sau khi nấu xong, hai người bắt đầu ăn, anh không ăn nhiều nhưng chỉ thích ngắm cái miệng nhỏ đang bỏ từng muỗng thức ăn vào của Tang Truân mà thôi. Lúc cô ăn uống trông thật đáng yêu làm sao
Đồng ý ở bên cạnh Bách Hứa Phong
Tang Truân lựa chọn thật sự là đúng đắn, ở bên cạnh anh cô cứ như là một đứa trẻ vậy. Chẳng cần phải làm việc gì, chỉ cần ăn rồi ngủ và ở bên cạnh anh thôi là đủ rồi
Ngày hôm sau anh và cô có hẹn cùng bạn bè nên đã lái xe ra quán cafe, Lục Nhuệ và Trương Túc ngồi bên cạnh nhau. Cô nàng xòe bàn tay ra cho Tang Truân thấy, trên ngón áp út đang đeo một chiếc nhẫn kim cương đơn giản đang lấp lánh
" Anh ấy đã cầu hôn tớ rồi này, Tang Tang, tớ sắp lấy chồng rồi !"
Lục Nhuệ mỉm cười nhìn qua Trương Túc đang ngồi bên cạnh, ánh mắt cô nàng tràn ngập sự hạnh phúc
Diệp Tố Kỳ và Bách Hứa Phong không hẹn mà đồng thanh
" Chú em này khá quá nhỉ "
Một tháng sau đó đám cưới của Lục Nhuệ diễn ra trong niềm hân hoan của mọi người, hôm đó Tang Truân mặc một chiếc váy dự tiệc khoác tay Bách Hứa Phong ngồi vào bàn dành cho bạn bè thân thiết
Lục Nhuệ hôm nay mặc một chiếc váy đỏ đính kim cương trông vô cùng sang trọng lại xinh đẹp một cách tuyệt vời, cô nàng đi cùng chồng của mình đến bàn. Trương Túc đưa tay mời rượu Diệp Tố Kỳ với Bách Hứa Phong
" Hạnh phúc nhé "
Bách Hứa Phong nâng ly rượu vang lên uống một ngụm, ba người chơi thân với nhau đã lâu, vậy mà bây giờ lại có một người kết hôn trước rồi
Bữa tiệc cưới cũng kết thúc, Lục Nhuệ và Trương Túc ra tận cửa tiễn khách và bạn bè
Tang Truân cùng Bách Hứa Phong về nhà vào lúc chiều tối do muốn ở lại phụ giúp, ngày hôm nay cô chú nhà họ Lục đã cười rạng rỡ biết bao nhiêu
" Tiệc cưới của họ hôm nay lộng lẫy và sang trọng quá anh nhỉ "
Chỉ là một câu nói vu vơ từ miệng của Tang Truân phát ra, Bách Hứa Phong liền kéo cô ngồi xuống sofa, hai gương mặt đỏ ửng lên vì say đối diện nhau
" Sau này, anh sẽ tổ chức cho em một tiệc cưới lộng lẫy và sang trọng hơn như thế! "
" Được rồi "
Tang Truân chỉ nghĩ anh là đang say nên nói cho cô vui mà thôi, không suy nghĩ gì nhiều như Bách Hứa Phong. Anh nói thật! Anh sẽ tổ chức cho cô một tiệc cưới lộng lẫy nhất
Hai người lần lượt đi tắm rồi chuẩn bị đi ngủ vì đã quá mệt, chuẩn bị tắt đèn Tang Truân lại nhớ ra gì đó. Cô nằm trong lòng anh thỏ thẻ
" Thầy Bách, chúng ta nuôi cún nhé "
" Thật sự muốn nuôi à?"
Tang Truân ngước mặt lên gật đầu liên tục, Bách Hứa Phong xoa xoa đầu rồi lên tóc cô một cái, tắt đèn
" Được, chúng ta nuôi "
Đêm hôm đó Tang Truân ngủ rất ngon, vừa mệt mỏi lại mong ngóng
Hôm sau, Bách Hứa Phong dẫn Tang Truân đến một tiệm bán thú cưng. Ở đây rất nhiều cún và mèo, cô nhìn rất nhiều chú cún nhưng có vẻ không mấy hài lòng nhưng ánh mắt lại va phải một chú Golden