Về đến nhà \(10h tối hơn\) V.Anh giùng giằng bỏ đi vô nhà ko thèm nói với Hải 1 lời nào. Hải cũng chẳng biết gì, xách đồ vô để lên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Hải : em sao vậy?
V.Anh : ko sao.\(quay mặt sang chỗ khác\).
Hải : tự nhiên giận anh là sao? Anh có làm gì em đâu.
V.Anh : ai nói là giận anh chứ.
Hải đi rót cho cô ly nước.
Hải : thôi nào uống miếng nước đi.
Cậu đưa ly nước vào tay cô.
V.Anh: \(quay sang\) em hỏi anh, em là gì của anh.
Hải : em hỏi gì kì vậy, thì em là bạn gái của anh.
V.Anh : vậy sao giấu em.
Hải : giấu? Giấu chuyện gì?
V.Anh : anh còn dám hỏi ngược lại em
Hải : rốt cuộc là sao, em phải nói thì anh mới biết anh sai ở đâu chứ.
V.Anh : thì...thì tại sao anh lại giấu em việc anh có cửa hàng rồi công ty nữa.
Hải : em..em biết rồi sao?
V.Anh : vậy là nếu em ko biết thì anh ko thèm nói luôn phải ko?
Hải : em nghe anh nói \(nắm tay cô\), thật ra anh ko muốn em phải bận tâm về anh nhiều quá, anh muốn em cứ bình thường vui vẻ như mọi ngày.
V.Anh : có thật ko?
Hải : thật mà.
V.Anh : hay là anh muốn thử lòng em.
Hải : thử lòng gì chứ vì anh ko muốn mọi người nói em là vì anh giàu mà mới đến với anh. Vậy anh hỏi em nếu anh nghèo em có bỏ anh ko?
V.Anh : em.muốn bỏ là bỏ ngay cái bữa em dọn đồ về nhà em rồi \(chap 14\) chứ làm gì mà để anh lôi về đánh cho 1 trận chứ.
Hải : vậy là em yêu anh thật sao?
V.Anh : biết rồi còn hỏi, có điều em ko muốn anh giàu có hay có quyền lực gì hết em chỉ muốn anh vẫn mãi là thầy Hải lạnh lùng nghiêm khắc hay càm ràm, la mắng có khi là phạt em nữa vì..vì đó mới chính là Hải mà em yêu.
Hải : anh sẽ mãi mãi là Hải mà em yêu, con người cũng cho em, tình yêu cũng cho em, tất cả những gì của anh đều là của em hết.
V.Anh : vậy nếu cái gì cũng cho em rồi lỡ sau này em bỏ anh liệu rằng anh có hối hận ko?
Hải : nếu ngay đến cả em \- người anh yêu nhất mà cũng bỏ anh thì anh còn cần những thứ khác để làm gì nữa.
V.Anh : anh đó nha, càng ngày càng dẻo miệng.
Hải : nếu vậy thì em có đồng ý làm vợ anh ko?
V.Anh : ai thèm làm vợ anh chứ.
Hải : ko thèm thật sao?
Vừa nói Hải vừa áp sát mặt của cậu sát mặt của V.Anh rồi phủ lên đôi môi đỏ mọng của cô một nụ hôn thật ngọt ngào và say đắm. Lần này V.Anh cũng ko bàng hoàng nữa cô cũng lấy tay choàng ngang cổ của Hải rồi ôm chặt.
Hải : anh đã đánh dấu chủ quyền rồi đấy em đừng có hòng mà bỏ anh, dù em có đi đến đâu, bao lâu đi chăng nữa thì anh vẫn sẽ chờ em
V.Anh: chỉ sợ anh giàu rồi mà bỏ em thôi chứ em sẽ ko bao giờ bỏ anh đâu. NGƯỜI YÊU CỦA EM.
V.Anh nhóng người lên hôn lên má của Hải 1 cái. Hải tròn mắt nhìn cô.
V.Anh : anh..anh sao vây?.
Hải : ờ..ờ ko có gì.
V.Anh : mà này anh, sao tự nhiên bữa nay tốt bụng mua đồ cho em vậy.
Hải : thích thì mua thôi.
V.Anh : anh làm như anh là đại gia ko bằng.
Hải : anh ko phải là đại gia nhưng lại là người có thể nuôi em hết cả đời đấy.
V.Anh : anh nuôi nổi em sao, nói cho anh biết em ăn nhiều lắm đó.
Hải : vậy sao, vậy để anh xem thử em ăn nhiều tới mức nào xem coi chừng nào em biến thành heo đây.
V.Anh : anh giỏi lắm dám nói em là heo.
Hải : giỡn xíu thôi làm gì mà ghê vậy.
V.Anh : ai nói là giận anh chứ, mà này thẻ của anh nè.
Hải : em cứ giữ đó đi muốn mua thì thì mua.
V.Anh : hào phóng quá ha, coi bộ công việc làm ăn của anh cũng tốt đấy chứ.
Hải : ờ..thì anh mới ký đc một hợp đồng nên đang vui lắm đây.
V.Anh : công nhận người yêu của em giỏi thật.
Hải : đương nhiên, anh đây phải giỏi để có thể lo đc cuộc sống của em chứ.
V.Anh : mà em nói này nè, anh cũng nên lo cho anh một chút đi đừng có suốt ngày lao đầu vào công việc rồi ko chịu chú ý đến sức khỏe gì hết.
Hải : anh biết rồi, chưa thành vợ anh mà cứ càm ràm hoài vậy à.
V.Anh : hứ...em nào càm ràm chứ, có anh mới là thứ nói nhiều đó.
Hải :vậy đó mà còn chưa trị được em, cái tính ương bướng đó chẳng bao giờ chịu bỏ.
V.Anh : kệ em.
Hải : em đó nha, đừng có nghĩ anh thương rồi mà làm càng có ngày anh đánh cho một trận ko rồi biết.
V.Anh : anh dám sao.
Hải : thử coi anh dám ko, đánh cho em khỏi bước xuống giường đc luôn.
V.Anh : anh đó suốt ngày cứ đòn roi ra uy hiếp em, ko sợ em buồn à.
Hải : ai biểu em làm càng chi, đánh cho em chừa \(búng trán cô\)
V.Anh : rồi..rồi em sẽ nghe lời mà, đây em có mua này cho anh nè.
Cô quay lấy trong giỏ đồ ra chiếc cặp tap mua lúc nãy.
V.Anh : em thấy chiếc cặp đi dạy của anh cũng cũ rồi nên mua cho anh nè, cái này là em lấy tiền của em mua đó.
Cậu cầm chiếc cặp ngắm ngía một lúc rồi nói.
Hải : em cũng có mắt nhìn quá ha.
V.Anh : anh thích ko?
Hải : thích, mà tiền đâu em mua vậy?
V.Anh : tiền em để dành đó.
Hải : em đó nha, anh ko thiếu gì cả em đừng mua nữa có biết ko
V.Anh: sao vậy, sao anh mua cho em đc mà em lại ko đc mua cho anh chứ.
Hải : anh là bạn trai của em lo cho em là đúng rồi còn em á là chỉ cần bên cạnh anh thôi.
V.Anh : em sẽ mãi mãi bên cạnh anh .
Hải : tối rồi, mau đi ngủ đi.
V.Anh : dà, mà này anh cũng mau đi ngủ đi ko đc làm việc khuya quá đó có biết ko.
Hải : rồi anh biết rồi.
V.Anh : chúc anh ngủ ngon
Hải : em cũng vậy.
☆☆☆☆☆☆☆
\*\*\*\* 6h 15 \*\*\*\*
Hải thấy V.Anh vẫn chưa dậy nên bước lên gọi cô. Vừa gõ cửa vừa gọi.
Hải : này V.Anh trễ rồi kìa em ko định đi học luôn à.
Thấy chẳng có động tĩnh gì nên Hải mở cửa bước vào.
Hải :này ko định dây luôn à.
V.Anh : anh..anh làm gì vậy? Để cho em ngủ.
Hải : còn ngủ nữa sao? Em ko định đi học à.
V.Anh : hôm nay dọn vệ sinh nên ko cần đến trường sớm, anh đi ra ngoài đi. \(vẫn còn nằm lăn lóc trên giường\)
Hải : ờ sao cũng đc, em muốn ngủ thì ngủ luôn đi anh còn có việc anh đi đây.
Hải bước ra ngoài rồi đóng cửa.
V.Anh : đi luôn sao?
Cô lồm cồm ngồi dậy thấy Hải bỏ đi.
V.Anh : anh ấy bị làm sao vậy nhỉ?
Cô cũng đành nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân xong rồi xuống nhà. Thấy Hải đang ngồi ăn sáng 1 mình liền chạy lại.
V.Anh: anh sao vậy, giận em à.
Hải : anh làm gì mà có thời gian để giận em chứ.
V.Anh : vậy sao làm lơ em.
Hải : thì em nói anh đi ra ngoài cho em ngủ mà.
V.Anh :em chỉ nói chơi thôi, đừng giận nha \(câu cổ làm nũng\)
Hải : rồi..rồi mau buông ra, em ăn ko để anh đi lấy cho em.
V.Anh : dạ ăn.
Hải : ngồi đó đi.
Hải loay hoay bước lại bếp làm cho cô. Chà hôm nay là món phở V.Anh thích đấy.
Hải : này em ăn đi.
V.Anh : cảm ơn anh.
Hải nhìn cô rồi khẽ cười, bước vào trong rồi đem ra cho cô 1 ly sữa nóng.
Hải : ăn đi rồi uống vào cho cao lên một chút, người gì đâu mà có 1 khúc.
V.Anh : hứ...em vậy là dễ thương chứ hổng có lùn đâu
Chiều cao thật sự của V.Anh là 1m6 còn Hải là 1m78.
Hải : \(cười\) rồi ko chọc nữa mau ăn đi tiểu quỷ.
V.Anh : anh đó nha, suốt ngày chứ gọi em là nhóc là heo rồi lại đến tiểu quỷ.
Hải : thì em thật sự là tiểu quỷ mà.
V.Anh : em ko nói với anh nữa.
Hải nhìn cô cười, lắc đầu rồi cầm ly cacao uống.
Hải : anh có việc nên phải ra ngoài, em đến trường rồi là về nhà ngay đó có biết ko, ko đc la cà tụ tập đi đâu đó.
V.Anh : em nhớ rồi, anh cứ càm ràm suốt ngày.
Hải : biết mà còn làm trái thì ăn đòn nha tiểu quỷ.
Bước sang xoa đầu cô rồi đi. V.Anh nhanh chóng ăn sang rồi đi thay đồ. Do hôm nay phải lao động nên cô bận 1 bộ đồ thể dục cho dễ hoạt động.
Ở trường.
Trang : thiệt tình, rác đâu mà lắm thế nhở, quét nãy giờ mới xong.
V.Anh : bà đó suốt ngày làm biếng, mới quét đc có 1 chút là than rồi.
Trang : đúng vậy, chứ đâu như ai kia suốt ngày chăm lo bếp núc dọn dẹp nhà cửa còn chăm sóc ai kia nữa chứ, hạnh phúc quá rồi còn gì.
H.Thiên : chăm sóc, chăm sóc ai cơ.
V.Anh : à..à ko ai cả. Bà đó nha bớt nói vài câu đi cho tui nhờ.
H.Thiên : thôi hai cậu cứ nghĩ đi để tui đi đổ rác cho.
V.Anh : cảm ơn cậu nha.
H.Thiên : việc nên làm mà.
Trang : vậy tui với V.Anh qua ghế kia ngồi nha.
H.Thiên : ừ
Trang nắm tay V.Anh qua bên chiếc ghế đá kia ngồi nghỉ.
Trang : bà đó nha, đừng có thân mật với thằng con trai khác như vậy chứ lỡ thầy Hải ghen rồi sao.
V.Anh : ghen gì chứ? Anh ấy ko có như vậy đâu.
Trang : anh sao???
V.Anh : ừ thì là anh đó.
Trang : xem ra 2 người hạnh phúc quá ha.
V.Anh : hôm trước anh ấy còn dẫn tui đi mua sắm nữa.
Trang : mua??? mua gì vậy?
V.Anh : thì là quần áo, giày, mỹ phẩm, balo.
Trang : sướng ghê ta, mà thấy ấy có nhiều tiền đến vậy à.
V.Anh : thật ra anh ấy cũng đang kinh doanh nữa, anh ấy nói mới kí đc 1 hợp đồng gì đó
Trang : xem ra con bạn tôi ko chọn nhầm người rồi.
Từ ở phía sau.
H.Thiên : ai mà ko nhầm người.
Trang : là cậu sao.?
H.Thiên : này tôi có mua nước cho 2 cậu này.
Cậu cầm 1 chai nước suối cho Trang, còn chai sữa dâu thì cho V.Anh.
H.Thiên : của cậu này Tiểu Anh, cậu thích sữa dâu mà phải ko?
V.Anh : đúng vậy, ko ngờ cậu còn nhớ.
H.Thiên : tôi đương nhiên nhớ rồi.
Trang : nhớ thì đã sao chứ, dù gì thì V.Anh cũng đã có chủ rồi thì việc cậu nhớ hay ko thì đâu còn quan trọng nữa.
H.Thiên : có người yêu thì sao chứ, tôi sẽ luôn đợi Tiểu Anh.
V.Anh : mình chỉ xem cậu là bạn thân thôi nên cậu đừng vì mình mà bỏ qua nhiều cơ hội.
H.Thiên : thôi, tạm thời gác chuyện tình cảm qua 1 bên, cậu rảnh ko hay là đi chơi với tui 1 bữa nha.
V.Anh : hẹn cậu hôm khác nha, hôm nay mình bận rồi.
H.Thiên : bận đến như vậy sao, 1 chút thời gian cũng ko đc sao, xem ra ba mẹ cậu càng ngày càng khó nhỉ.
Trang : ai nói là ba mẹ cậu ấy cấm chứ.
H.Thiên :vậy thì ai mà khiến cho Tiểu Anh của tôi nghe lời vậy chứ.
V.Anh : cậu ấy nghe Trang nói linh tinh, khi nào rảnh thì mình sẽ đi với cậu mà.
H.Thiên : ờ vậy cũng được.
V.Anh : mình còn có 1 số việc nên cần lên phòng giáo viên 1 chút nên cậu cứ về trước đi.
H.Thiên : ờ, vậy tôi về nha.
V.Anh : bye cậu.
Thấy H.Thiên đã đi đc 1 đoạn, Trang liền nói.
Trang: này bà tính đi chơi với cậu ta thật sao.
V.Anh : ừ, có sao đâu bạn bè cả mà.
Trang : bà đó nha nên biết giữ mình một chút đi.
V.Anh : rồi..rồi bà cứ thế ko à.
Trang : tui đây chỉ lo cho bà thôi.
V.Anh : tui biết mà, bây giờ tôi lên phòng giáo viên có chút chuyện bà có về thì về trước đi.
Trang : tui cũng đi gặp cô Phượng để bàn về bài hát trong ngày khai giảng nên cũng chưa về đâu.
V.Anh : vậy thì lát gặp nha.
Trang : ok.
\*\*\* Một tiếng sau \*\*\*
Thấy Trang trong phòng nhạc bước ra V.Anh chạy lại.
V.Anh : về được chưa.
Trang : ừ về thì về, mà tui tính ghé siêu thị mua ít đồ bag đi ko?
V.Anh : ờ đi thì đi.
Ở siêu thị
Trang : bà mua gì mà nhiều thế?
V.Anh : tui tính về nấu bữa trưa.
Trang : ra là về nấu cơm cho người yêu.
V.Anh : người yêu gì chứ, chỉ là nấu cơm thôi mà.
Trang : xem ra sau này V.Anh của chúng ta sẽ là 1 người vợ đảm đang lắm đó nha.
V.Anh : bà này cứ nói quá, thôi ra tính tiền đi rồi về
Quầy thu ngân
Nhân viên : vâng của quý khách 327 ngàn đồng ạ.
V.Anh : vâng đây ạ \(cô đưa thẻ cho nhân viên\)
Trang : bà có thẻ ngân hàng từ khi nào vậy.
V.Anh : anh Hải cho tui đó.
Trang : ranh tị ghê luôn á, ko ngờ thầy Hải lại giàu đến như vậy.
V.Anh : bà đó nha, đừng có nói với ai đó.
Trang : biết rồi mà