CHƯƠNG 796: TÔN NỮ CỦA THÁI SƯ.
-Thúc thúc?
Tống Thanh Thư giật mình, ta không nhớ Đường Quát Biện lại có một điệt nữ như thế này a..
Hắn còn chưa có kịp phản ứng, thì Ngụy vương đã cười lạnh:
-Ta nói Đường Quát Biện, ngươi chưa từng nhìn thấy nữ nhân hay sao, vừa thấy cô nương xinh đẹp này đã không dời nổi mắt?
Tống Thanh Thư nghe vậy giận dữ:
- Đạo Tể, ngươi thân là vãn bối, có tư cách gì mà nói cùng với trưởng bối như vậy? Chẳng lẽ không ai dạy cho ngươi hiếu đễ chi đạo sao?
Ca Bích thân là muội muội của Kim Hi Tông, đương nhiên cũng chính là cô cô của Ngụy vương, như vậy thì Ngụy vương khi gặp hắn, về lý vẫn phải xưng hô một tiếng là cô phụ. Vì đại cục, hắn đã nhún nhường cùng với các loại hồ ly như Hoàn Nhan Lượng và hoàng hậu Bùi Mạn lúc trái lúc phải; đối với Hoàng Sam nữ tử thì ôn hoà nhẫn nhịn, ít ra thì Hoàng Sam nữ tử nhìn thấy đẹp mắt, trêu đùa một chút với nàng thì vẫn có thể xem là có ý tứ; còn Ngụy Vương chỉ tên mao đầu cuồng vọng, thì đâu có lý do gì mà hắn chịu để cho Ngụy vương khi dễ? Vừa rồi đang say ngủ thì bị dựng đầu dậy đã là có chút khó chịu, bây giờ lại bị hắn chỉ mặt gọi tên mắng như thế này, hắn nếu là thần tiên cũng phải có vài ba phần nổi lên hỏa khí!
-Ngươi tính là cái gì, mà muốn làm trưởng bối của bổn vương?
Ngụy Vương đứng dậy,
-Bất quá người chỉ là kẻ ăn bám, chờ sau khi bổn vương đăng cơ, sẽ hạ chỉ để cho cô cô bỏ rơi ngươi, nếu không có cô cô, để bổn vương nhìn xem ngươi còn có tư cách gì mà đắc chí!
-Chờ đến lúc ngươi quả thật có bản lĩnh ngồi lên vị trí kia thì hãy nói đến lời này đi.
Tống Thanh Thư lạnh lùng nói.
Ngụy vương tuy cuồng vọng, nhưng về phương diện này lại cực kỳ mẫn cảm, lập tức liền hiểu ra trong lời nói ý tứ của Tống Thanh Thư:
-Chẳng lẽ ngươi cho rằng hoàng vị không phải là của bổn vương? Quả thực là buồn cười, bổn vương là nhi tử duy nhất của phụ hoàng. . .
Tống Thanh Thư không hứng thú nghe Ngụy vương khoe khoang khác lác, nói mà không có biểu cảm gì:
-Ngươi đối với hoàng vị vội vã không nhịn nổi như thế, có phải là muốn nguyền rủa Hoàng thượng sớm ngày băng hà sao?
-Ách …
Ngụy vương nhất thời nghẹn lời, hắn cho dù là ngu dốt đến đâu đi nữa, cũng biết lời như vậy thì không thể nói được, vội phủ nhận nói,
-Đương nhiên là không phải, Đường Quát Biện ngươi đừng có ngậm máu phun người!
-Châm ngòi cho quan hệ phụ tử hoàng thất chia rẽ, vả miệng!
Từ một chỗ trong bóng tối, đột nhiên truyền tới một giọng nói âm trầm, trong nháy mắt một đạo hắc ảnh bổ nhào đến Tống Thanh Thư, ánh mắt sắc của Tống Thanh Thư liền nhận ra đây là tên cao thủ tại trong Thái Hòa điện đã cùng Hoàng Sam nữ tử giao chiến, hẳn đó là ảnh vệ do Kim Hi Tông phái đi theo bảo vệ an toàn cho Ngụy vương.
Ca Bích lúc này vừa vặn rửa mặt trang điểm hoàn tất từ trong phủ đường đi ra nhìn thấy cảnh tượng này, liền lên tiếng kinh hô:
-Ngưng lại..
Đáng tiếc tiếng kêu nàng quá chậm, với lại nàng cũng không phải là chủ nhân của tên hắc ảnh, vì thế động táccủa tên hắc ảnh không một chút ngưng trệ, thủ chưởng giơ lên cao, hướng đến trên mặt Tống Thanh Thư liền vỗ qua, cái tát này này nếu là đánh trúng, không bị ngất xỉu cũng chí ít rơi mấy cái răng.
“ Bốp…”
Trong đại sảnh vang lên một tiếng giòn giã âm thanh cái tát, Ca Bích phẫn nộ cùng cực xông tới:
- Đạo Tể, ngươi quá phận, hắn nói thế nào cũng là Cô Phụ của ngươi, ngươi lại dám sai sử thủ hạ làm thương tổn hắn, ta sẽ mời hoàng huynh. . . mời hoàng huynh. . .
Ca Bích đang nói ra thì đột nhiên phát giác tình thế giữa sân khác thường, vừa rồi chuyện phát sinh quá nhanh, nàng vô thức tưởng rằng trượng phu mình bị đánh trúng, đầu nóng lên liền chạy tới chất vấn Ngụy vương, thẳng đến khi nàng chú ý tới Ngụy vương cùng cô nương kia trợn mắt hốc mồm, lúc này mới phản ứng thấy, quay đầu nhìn hướng trượng phu nhìn lại, chỉ thấy trượng phu hoàn hảo không chút tổn hại đang đứng ở nơi đó, ngược lại là tên hắc ảnh vênh váo trước đó phóng tới, lúc này đang là một mặt kinh hãi quỳ gối trước mặt trượng phu mình, trên mặt rõ ràng in năm dấu tay..
-Hả…
Giữa sân ai cũng không ngờ tới sự tình chuyển biến như vậy, thủ hạ này của Ngụy vương chính là cao thủ, trên cao tầng Kim Quốc ai cũng đều có nghe thấy, người này võ công cao cường xuất quỷ nhập thần, nếu hắn xông pha ngoài giang hồ, cũng có thể một phen tạo ra đại danh tiếng, dạng cao thủ dạng này, muốn tát người ngược lại bị người tát vào mặt, thực sự khiến cho người trong lúc nhất thời vô pháp tiếp nhận.
- Đạo Tể, lúc chúng ta nói chuyện, làm gì mà phần để cho nô tài xen vào, cô phụ ta đã giúp ngươi giáo huấn hắn, không cần tạ ơn ta đâu.
Tống Thanh Thư vừa nói vừa thầm hô may mắn, nếu đối phương có chút phòng bị, thì mình cũng không có khả năng dễ dàng như vậy liền đánh trúng hắn, cao thủ tranh chấp, vốn là chỉ tranh nhau hơn thua một đường, huống chi võ công Tống Thanh Thư vốn là đã phía trên, đối phương lại không có chút nào phòng bị, cho nên tình huống vừa rồi phát sinh chuyển biến.
Bóng đen đến giờ mới kịp phản ứng, khuôn mặt đỏ bừng lên, hắn chỉ cho là mình nhất thời chủ quan nên bị Tống Thanh Thư thừa cơ đánh trúng, mặt tức giận đứng lên lại muốn xông đến đối phương để cứu vớt danh dự.
Ca Bích lập tức giang hai cánh tay ngăn tại trước mặt Tống Thanh Thư, đôi mắt đẹp tràn ngập sát khí, nhìn tên hắc ảnh chằm chằm:
-Ngươi dám..
Hắc ảnh tuy phẫn nộ, nhưng cũng minh bạch thân phận tôn quý của Ca Bích, lại thêm có danh xưng là đệ nhất mỹ nhân Kim Quốc, bây giờ nàng đang giang hai cánh tay với bộ ngực cao ngất ưỡn ra, chính mình nếu không cẩn thận đụng phải cái gì không nên đụng vào, nàng liền hô hoán ghép cho mình tội danh phi lễ công chúa, chỉ sợ ngay cả chủ nhân của mình cũng cứu không được, bởi vậy liền rụt người về
Vẫn là liếc nhìn Ngụy vương, trưng cầu ý của hắn .
Ngụy vương sắc mặt lúc trắng lúc xanh:
-Mất mặt ném đến còn chưa đủ sao, còn không quay lại cho bổn vương.
Hắc ảnh trong mắt lóe lên cơn giận dữ, bất quá hắn rất nhanh che giấu qua, trở lại cúi đầu bên người Ngụy vương.
Ngụy vương nhìn chằm chặp vào Tống Thanh Thư, cắn răng nghiến lợi nói ra:
-Rất tốt…. rất tốt, Đường Quát Biện…chuyện hôm nay bổn vương chắc chắn sẽ khắc sâu trong tâm khảm, chúng ta đi!
Nói xong liền mang đám thủ hạ rời đi, lúc ngang qua bên người cô nương kia thì hơi ngưng chậm lại một chút, cô nương kia mỉm cười:
-Hoàng huynh, tiểu muội còn muốn ở lại cùng cô cô trò chuyện, nên không bồi huynh được…
Ngụy vương hừ một tiếng, cũng không ngừng lại, mang người rời đi.
-Phu quân, hôm nay đắc tội với hắn, về sau phu phụ vợ chúng ta chỉ sợ sẽ gặp nhiều phiền toái.
Gương mặt xinh đẹp Ca Bích toát ra một chi sắc ưu sầu.
-Cô cô không cần lo lắng, Đạo Tễ ca ca bất quá chỉ là nói nhảm mà thôi, huống chi Đường Quát thúc thúc dù sao cũng là chi trưởng của một trong tam đại gia tộc, cho dù Đạo Tễ ca ca có ý nghĩ gì, thì cũng phải tính toán lo lắng đến toàn cục chứ.
Cô nương kia đi tới, thanh âm thanh thúy kiều nộn.
Tống Thanh Thư trong lòng nghi hoặc, cô nương này này xưng gọi Ca Bích là cô cô, lại gọi mình là thúc thúc, đến cùng nàng có thân phận gì đâu? Nhưng hắn lại không dám biểu lộ ra là không biết nàng, trong lòng hiếu kỳ đến cực hạn.
Buồn phiền của Ca Bích hơi có chút giảm bớt, nàng kéo bàn tay của cô nương cười nói:
-Trọng Tiết, hôm nay người làm sao lại rảnh mà đến thăm cô cô nha?
Ca Bích lời nói rất nhanh giải khai nghi hoặc trong lòng Tống Thanh Thư, nguyên lai đây là tôn nữ Hoàn Nhan Trọng Tiết của Thái sư tiền triều! Trong đầu của hắn liền nhớ tới lúc trước cùng trò chuyện với Triệu Mẫn, nàng đã từng nhắc đến từng đương kim mỹ nữ trên thảo nguyên hiện nay, trọng điểm có đề cập qua Hoàn Nhan Trọng Tiết.
Mẫu thân của Trọng Tiết là Bồ Sát A Lý Hổ, ngày xưa Bồ Sát A Lý Hổ là đệ nhất mỹ nữ của thảo nguyên, phụ thân của Trọng Tiết là Hoàn Nhan A Hổ Điệt là trưởng tôn của nhất hệ Kim Thái Tông, chỉ tiếc là đã cùng phụ thân Hoàn Nhan Tông Bàn bị liên lụy tới chuyện mưu phản, nên cùng bị xử tử một chỗ, cho dù về sau Hoàn Nhan Tông Bàn sửa lại án xử sai, nhưng vì chuyện này khiến cho mẫu tử hai người các nàng, suy sụp không thể tránh được..
Trọng Tiết kế thừa mỹ mạo của mẫu thân mình, đồng thời nàng là một trong những người hậu sinh khả uý, toàn bộ Đại Hưng phủ, cũng có không biết bao nhiêu nam nhân âm thầm đánh lấy có chủ ý mơi ước được lên giường với đôi mẫu nữ hoa này.