CHƯƠNG 601: NAM HẠ CHIÊU HÀNG..
Tiểu Đông Hậu cảm thấy bây giờ hình ảnh những giọt nước mắt này có chút giống như của mình trước đó, tuy nàng bây giờ nhất định phải đem đối phương cùng lôi xuống bùn với mình, thì mình mới có thể an toàn, hơn nữa vừa nghĩ tới lúc Tĩnh Nam vương phi tự thân cũng sắp gặp vận mệnh tương đồng với mình, sâu trong trong cũng sản sinh một loại khoái ý, nên cũng nhích đến gần:
-Nhu Gia tỷ tỷ, để bản cung thay tỷ cởi xiêm y ra.
-Đừng...
Tĩnh Nam vương phi vẫn cắn răng nhẫn nhịn hoàng thượng khinh bạc, Tiểu Đông Hậu động tác dường như áp đảo chút ít tâm trí còn sót lại của nàng, tự nhiên Tĩnh Nam vương phi sinh ra vô cùng xấu hổ, làm cho thân thể run lẩy bẩy.
Chỉ tiếc là nàng hai quyền khó địch lại bốn tay, rất nhanh thành trì liên tiếp thất thủ.
………………………………………………………………………………………..
- Tiểu Đông Hậu, hãy để cho Tĩnh Nam vương phi biết rõ ngươi đối với nàng cũng ưa thích đi..
Tĩnh Nam vương phi nghe được Tống Thanh Thư nói, ngoại trừ dùng miệng hôn lên, còn dùng tay cầm nắm đôi bầu vú trắng của Tĩnh Nam vương phi, động tác xoa nắn vê lộng lấy, Tĩnh Nam vương phi lập tức vừa thẹn vừa vội, nhưng trong nội tâm còn bay lên một làn kɦoáı ƈảʍ kíƈɦ ŧɦíƈɦ khác thường, lầm bầm nói:
-Đông hậu.. ngươi nhanh buông ra ….
Tiểu Đông Hậu nghe xong, ngẩng đầu đối với Tĩnh Nam vương phi mỉm cười, tiếp theo lại cúi đầu ngậm lấy bầu vú Tĩnh Nam vương phi, hiển nhiên lúc này nàng bắt đầu cảm thấy thú vị, Tống Thanh Thư thấy Tiểu Đông Hậu đã chiếm lấy đôi bầu vú trắng xinh đẹp của Tĩnh Nam vương phi, hắn liền chuyển đến hân dưới Tĩnh Nam vương phi, vùi đầu vào trên thảm cỏ âm mao của Tĩnh Nam vương phi.
Tống Thanh Thư dùng miệng cảm thụ được cái âm hộ kia cỏ thơm um tùm sau đó theo khe thịt âm hộ kiều nộn một đường liếm xuống, cuối cùng ngừng lại từ nơi cửa ngọc môn quan mê người ướŧ áŧ.
Dưới sự tấn công mút liếm của Tống Thanh Thư cùng với Tiểu Đông Hậu, sức chống cự của Tĩnh Nam vương phi càng lúc càng yếu ớt, cuối cùng thì triệt để bị lạc bên trong nɦu͙ƈ ɖu͙ƈ, từ cặp môi đỏ mọng mê người phát ra từng trận trận tiếng rêи ɾỉ, sau khi chờ để cho cửa ngọc môn quan của nàng theo sâu từ trong u cốc của nàng trào ra âm dịch ướŧ áŧ, Tống Thanh Thư lúc này mới đem cây côn ŧɦịŧ cắm vào.
Lúc Tống Thanh Thư đem cây côn ŧɦịŧ rút ra để cắm vào tiếp tục, thì âm dịch bám theo dính đầy trong suốt, đến khi thẳng tiến vào trong u cốc kiều nộn kia thì cảm thấy vách thịt tầng tầng bao vây câu tôn thịt nhanh mang đến cho hắn cảm vô cùng sảng khoái, lúc này mới hừ lên một tiếng, bắt đầu trầm ổn hữu lực ra ra vào vào cây côn ŧɦịŧ hùng vĩ tiến sâu vào trong hang động u cốc, cây thịt kia nhét vào trong thân thể Tĩnh Nam vương phi quá mức phồng trướng no đủ khiến cho cho Tĩnh Nam vương phi nhất thời chư kịp thích ứng, kiều mỵ vô hạn lãng ngâm kêu lên:
-A…. điểm nhẹ thôi…
Tĩnh Nam vương phi đỏ bừng mặt, cảm thụ được côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư tựa như xỏ xuyên qua thân thể của mình mang đến kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt, chìm đắm sâu trong u cốc đang được côn ŧɦịŧ đút vào, tăng thêm tại bên người lại có Tiểu Đông Hậu tùy ý phụ trợ mút hút trên hai bầu vú cứ như thế đùa bỡn mình, làm cho Tĩnh Nam vương phi cảm thấy càng thêm khoái hoạt hưng phấn, càng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
………………………………………………………………………………….
Không gian rêи ɾỉ lãng ngâm dâʍ mỹ càng lúc càng đậm, Tống Thanh Thư cảm thụ được thân dưới mình là hai nữ nhân cao quí quyền thế gây cho hắn phá lệ mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ bất đồng, một là Tiểu Đông hậu, một là Tĩnh Nam vương phi, lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ cho Tống Thanh Thư mãnh liệt tham muốn chinh phục nên thấy vô cùng hưng phấn.
Tiểu Đông Hậu ghé vào trên mặt giường lớn, bên tai không ngừng truyền đến tiếng rêи ɾỉ kiều mỵ nhiệt tình của Tĩnh Nam vương phi, nhìn tới hình ảnh của một nam nhân cùng Tĩnh Nam vương phi tại trước mặt nàng trình diễn hình ảnh mãnh liệt khi giao cấu, làm sâu trong nội tâm lại quay trở lại cực độ khát vọng cùng truy hoan với bọn họ, loại khát vọng này bừng lên, Tiểu Đông Hậu không tự chủ được liền đỡ qua khuôn mặt Tĩnh Nam vương phi, hôn lên cái miệng anh đào của nàng kia, cái lưỡi thơm tho trơn mềm với vào trong miệng Tĩnh Nam vương phi mút lấy. Ngọt ngào đồng tính chi hôn lại khiến cho Tĩnh Nam vương phi cảm thấy càng thêm hưng phấn kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nàng hai mắt mê ly nhìn xem Tiểu Đông Hậu đang cuồng dã cùng cái lưỡi của nàng triền miên quấn cùng một chỗ, tăng thêm theo cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư không ngừng hung ác đỉnh đụng sâu trong u cốc, đại lượng âm dịch cuồng tiết ra, cũng chủ động duỗi ra cái lưỡi nhỏ ôm cái cổ tuyết trắng của Tiểu Đông Hậu, tùy ý cùng nàng mút lấy nước bọt lẫn nhau, Tống Thanh Thư nhìn xem thân hai vương phi tuyệt mỹ triền miên cùng quấn lưỡi hôn phối hợp, Tống Thanh Thư trong cơ thể hắn dục hỏa cực tốc bay lên xâm chiếm trái tim hóa thành vạn đao dâʍ chảy đến nhập trong máu, rốt cuộc tiến quân thần tốc, toàn thân rất nhanh đẩy nhanh tốc độ đút cây côn ŧɦịŧ vào u cốc Tĩnh Nam vương phi.
………………………………………………………………………………………..
Lúc sau thì hạ thân Tĩnh Nam vương phi kɦoáı ƈảʍ từng cuộn sóng đánh úp lại, bên dưới cái mông lớn cũng vặn vẹo nghênh tiếp cây côn ŧɦịŧ va chạm trong u cốc, phần eo của Tống Thanh Thư ra sức thẳng tiến, đem hung khí thật sâu thâm nhập đến nơi sâu nhất trong thân thể Tĩnh Nam vương phi, điên cuồng giữ lấy nàng.
-A...... thoải mái...... sâu quá...... hảo .......
Cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư mỗi một cái động tác đều thật sâu va chạm đến hoa tâm nàng, kích phát Tĩnh Nam vương phi hướng đến dục tính cao phong, cuối cùng thì Tĩnh Nam vương phi nhịn không được,
-A….. không được...... hảo thích........ a...... không......
Cái mông tuyết trắng đầy đặn Tĩnh Nam vương phi dùng sức nâng cao lên, vòng eo mềm mại không ngừng run run, hồn phách phảng phất luân phiên bay tới bay lui, cuối cùng thế giới cực lạc rất nhanh mở rộng, trong u cốc phấn hồng, hoa tâm kẹp chặt cây côn ŧɦịŧ, trong suốt âm dịch như nước trào chảy ra, đồng thời phát ra tiếng ngân nga thanh thúy, vui sướng cao giọng kêu lên, đến khi cảm thấy âm tinh như vỡ ra hòa tan với cây côn ŧɦịŧ, thì thời gian tựa như hoàn toàn ngừng lại.
Tống Thanh Thư cũng đã mãnh liệt sắp bộc phát xuất tinh, ý nghĩ nhanh chóng chiếm cứ đại não, lập tức từng làn vô cùng đậm đặc dương tinh cuồng tiết ra, phun ra hướng về phía hoa tâm kiều nộn của Tĩnh Nam vương phi, tựa hồ hàng loạt mũi tên lửa chụp xuống sâu trong u cốc, bỏng đến thể xác tinh thần Tĩnh Nam vương phi rung động, nếu như không nhờ cái miệng anh đào của nàng bị Tiểu Đông Hậu đang tham lam mút lấy, thì tiếng rêи ɾỉ phóng đãng vút cáo kia nhất định sẽ xuyên thấu cả gian phòng….
……………………………………………………………………………………..
Dư vận qua đi một hồi lâu, Tĩnh Nam vương phi cả người mềm nhũn, vô thức ôm chặt lấy cái đầu của nam nhân trên thân mình vuốt ve lấy, trong lòng nghĩ thầm Khang Hi thật là quá mức thô bạo, cũng may mình là thiếu phụ thành thục như vậy mà thiếu điều còn chịu không nỗi côn ŧɦịŧ của hắn vần vũ như gió táp mưa sa, nếu là khuê nữ chưa gả cho ai, không đau ngất đi thì mới là lạ?
Đột nhiên nàng hoàn toàn biến sắc, trong lúc vuốt khuôn mặt Tống Thanh Thư liền cảm thấy có nhiều khác lạ, run giọng nói:
-Ngươi... ngươi không phải là hoàng thượng..
Tống Thanh Thư nở nụ cười tà mị:
-Đến khi vương phi biết được thì đã hơi chậm chút rồi.
-Ngươi đến tột cùng là ai?
Tĩnh Nam vương phi liều mạng phản kháng muốn nhổm người lên, đáng tiếc là chỉ hơi động đậy thì liền cả người run rẩy, khí lực lập tức không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
-Vương Phi hà tất phải biết, chỉ là tăng thêm phiền não mà thôi.
Một bên Tiểu Đông Hậu cười khanh khách nói vào.
-Các ngươi một đôi cẩu nam nữ này….
Tĩnh Nam vương phi cuối cùng đã hiểu rõ ràng, chính mình đến đây vừa vặn gặp phải Tiểu Đông Hậu đang vụиɠ ŧяộʍ với nam nhân, vì để phòng ngừa sự tình bại lộ, cho nên Tiểu Đông Hậu liền sắp đặt đem chính mình cùng lôi xuống bùn.
Nàng hối hận không ngớt, rõ ràng mình sơ hở, vì sao lại không sớm nhìn ra chuyện như thế này chứ!
Nghĩ tới nghĩ lui, Tĩnh Nam vương phi không phải không thừa nhận là người nam nhân này lại có khí độ trấn định ung dung khi bị nàng bắt gặp lúc đang cùng với Tiểu Đông Hậu chung giường đến mức như vậy, tuyệt đối hắn không phải là hạng người bình thường.
-Nói cho ta biết… ngươi là ai?
Tĩnh Nam vương phi cũng từ bỏ ý định phản kháng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt tên nam nhân xa lạ đang gần trong gang tấc này, vẻ mặt khá là phức tạp nói,
-Ta cũng không muốn khi quay đầu lại, thân thể của mình bị ai chạm vào mà cũng không biết.
-Nếu chúng ta có duyên, lần sau gặp lại thì vương phi sẽ biết.
Tống Thanh Thư cũng không muốn chuyện thêm càng rắc rối, thấy không cần thiết phải nói cho đối phương biết mình là ai,
-Việc duy nhất bây giờ là vương phi cứ thả lỏng thân thể, cứ toàn tâm toàn ý tiếp tục dung nạp ta, hưởng thụ khoái lạc đi…
Tĩnh Nam vương phi đỏ mặt, trong lòng kinh ngạc, hắn là trâu bò hay sao mới xuất tinh ra, giờ lại muốn tiếp..!
Tống Thanh Thư nhìn lấy Tĩnh Nam vương phi vừa xấu hổ vừa tức giận mà đỏ ửng lệ trên mặt, một hồi cười dâʍ đãиɠ, cúi người tại bên tai nàng thấp giọng nói:
-Hắc... hắc... vương phi…có cái gì mà xấu hổ đây, chúng ta cũng đã hoan ái qua, chẳng nhẽ vương phi không có hưởng qua cái loại tư vị khoái lạc này sao? Vương phi hẳn là còn phải cao hứng cảm tạ ta, như vậy mới đúng chứ!
Nghe được những lời này của Tống Thanh Thư, Tĩnh Nam vương phi lại thấy thương tâm ngượng ngùng, nàng trầm mặc, mặt trở nên tái nhợt, mắt hạnh trừng, nói ra:
-Tránh ra, ta muốn mặc xiêm y ..
Tống Thanh Thư nói ra:
-Vội cái gì vương phi…vẫn chưa xong đâu...
Nói xong Tống Thanh Thư liềm xoay thân thể kiều nộn của Tĩnh Nam vương phi nằm úp xuống giường, rồi nằm áp lên ở phía sau lưng nàng.
-Ngươi... ngươi...
Tĩnh Nam vương phi xấu hổ giận dữ đang muốn giãy dụa, bỗng dưng một cây thịt thô to gắng gượng xuyên qua từ phía sau dưới mông nàng, lại đỉnh tại cửa ngọc môn quan, lúc này thân thể của nàng vốn là còn chưa có hoàn toàn theo trong bể dục đi ra, hạ thân Tống Thanh Thư đột nhiên nặng nề chúi xuống, làm nàng có chút tâm loạn, để cho cây côn ŧɦịŧ thô to Tống Thanh Thư kia tại nơi mẫn cảm riêng tư của nàng một hồi loạn đỉnh, lập tức nàng bối rối, một vòng mê người đỏ bừng lại nổi lên, tâm loạn như ma….
Tống Thanh Thư cưỡng chế nâng lên cái hông của nàng để cho cái mông hơi vễnh lên, tách ra cặp đùi ngọc, nhô lên cây côn ŧɦịŧ, không đợi nàng phản kháng hung hăng hướng qui đầu vào cửa ngọc môn quan của nàng vẫn đang còn ướŧ áŧ nhơ nhớp chất lỏng tϊиɦ ɖϊƈh͙ vừa rồi, đâm vào...
-Á….
Tĩnh Nam vương phi lại một tiếng kiều gáy…
……………………………………………………………………………………….
Không bao lâu, nàng vừa thẹn thùng lại cảm thấy sợ hãi cho mình, chính là vì từ nội tâm của nàng lại dâng lên một cảm xúc, khi cây côn ŧɦịŧ thô to kia tiến vào bên trong u cốc làm cho hang động phồng trướng phong phú, lại nổi lên trong đầu nàng thấy thật thoải mái, nó gây cho nàng kɦoáı ƈảʍ mất hồn, khi côn ŧɦịŧ lần lượt thật sâu cắm sâu chạm vào hoa tâm của nàng, tiếp theo hắn để cho cây côn ŧɦịŧ lẳng lặng nằm im trong u cốc, sau đó hắn từ phía sau giữa mông nàng, nâng lấy hai chân nàng cong lên thành theo tư thế quì bò, lại duỗi ra một tay đỡ cao cái mông nàng lên, làm cho tư thế nàng giống như một con cɦó ƈáϊ đang động dục, Tĩnh Nam vương phi vô cùng xấu hổ khi nhận biết bây giờ hai bộ phận sinh dục vẫn còn chặt chẽ giao hợp lấy, đành đóng chặt lại đôi mắt, thân thể một cử động cũng không dám.
……………………………………………………………………………………
Sau đó cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư bắt đầu ở bên trong cái u cốc ướt nhẹp đỉnh động đứng lên, không biết đến khi nào thì, thì nàng đã lại rêи ɾỉ:
-Um…um….a….a…
Tĩnh Nam vương phi là lần đầu tiên dùng tư thế như vậy hợp hoan, nàng cảm nhận được cây côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư lúc đâm vào sâu trong, lập tức một loại tê dại nhột ngứa kíƈɦ ŧɦíƈɦ đánh úp về phía trái tim của nàng, trong lúc vô tình trầm nhập trong cơn phong ba bể dục, Tống Thanh Thư phản phục tại sâu trong cơ thể nàng đút vào, cũng dần dần tăng thêm lực đạo...
………………………………………………………………………………………
Côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư tại trong hang động u cốc trơn ướt Tĩnh Nam vương phi đút vào càng lúc càng mãnh liệt, một đôi nam nữ trần trụi lửa nóng giao hoan đút vào một hồi lâu, phương tâm của Tĩnh Nam vương phi lại bay bổng thăng lên đám mây, sâu trong thân thể của nàng theo côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư đút vào mà nhất khởi nhất phục, hơn nữa tần suất càng lúc càng nhanh, phập phồng biên độ càng lúc càng lớn...
Tĩnh Nam vương phi bây giờ có muốn ngừng thì cũng ngừng không được, bởi vì nàng đã nếm đến ngon ngọt, nàng trong lòng đã vứt bỏ hết thảy, giờ chỉ có cấp bách một mong muốn mau trèo lên đỉnh cao ái dục tiêu hồn thực cốt kia mà thôi.
Tống Thanh Thư giữ chặc cái mông lớn của Tĩnh Nam vương phi, hạ thân hấp nhô dũng mãnh co rúm đính vào, thân thể nàng phập phồng cũng càng ngày càng kịch liệt.
……………………………………………………………………………………..
Mãi đến khi Tĩnh Nam vương phi toàn thân co rút, cái mông lớn của nàng đã dùng hết sức vễnh lên thật cao, trong tiếng kiều gáy cuồng loạn thở gấp, tiếp tục lần thứ hai từ sâu trong hoa tâm phún một cỗ đậm đặc âm tinh, côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư bị hoa tâ, của nàng chăm chú ngậm lấy qui đầu co rút, hắn cũng không khống chế lại đem làn đậm đặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn thẳng về phía sâu trong thân thể nàng, Tĩnh Nam vương phi trong cực độ khoái lạc, toàn thân đỏ ửng như lửa, mỹ mâu khẽ nhắm, lông mày hơi nhíu, răng ngà cắn chặc trên đôi môi đỏ mọng thiếu điều ra máu..
……………………………………………………………………………………
Bên trong Càn Thanh Cung, Tống Thanh Thư cùng Đông Phương Mộ Tuyết mắt lớn trừng mắt nhỏ, rất nhanh Đông Phương Mộ Tuyết cười nhạt hỏi:
-Tư vị của Tĩnh Nam vương phi như thế nào?
Tống Thanh Thư tức giận trừng nàng:
-Rõ ràng chỉ cần giữ Tĩnh Nam vương phi ở lại trong cung là có thể đạt được mục đích làm cho Cảnh Tinh Trung tức giận, tỷ lại nhất định muốn đệ phải thu cho bằng được nàng.
-Hừ…đưa cho ngươi đưa một mỹ nhân xinh đẹp như vậy, ngươi không muốn sao?
Đông Phương Mộ Tuyết không quan tâm đến lời của hắn, cười nói,
-Cũng là do bên trong thâm cung quá tẻ nhạt a, bên bản tọa chung quy cũng phải tìm thêm chút trò vui để nhìn chứ..
-Tam cung lục viện nhiều phi tần như vậy, còn chưa đủ để cho tỷ tìm thú vui hay sao?
Tống Thanh Thư tàn nhẫn trừng nàng, nghĩ thầm quả thật là phải tìm một biện pháp sửa đổi cái sự thú vị tà ác của nàng, có điều hắn không biết là vừa rồi bên dưới hạ thể của Đông Phương Mộ Tuyết cũng đã ướt đẩm âm dịch khi lặng lẽ từ trong bóng tối nhìn xem hắn giao hoan cùng với Tiểu Đông hậu và Tĩnh Nam vương, hắn cũng không ngờ được, đó cũng là một sở thích khoái lạc khác người của nàng…
-Đám phi tần trong cung kia, mỗi lần nhìn thấy ta đều cúi đầu phục tùng, lâu ngày trôi qua thì nhàm chán cực kì, vẫn là Tĩnh Nam Vương Phi cái loại thục phụ này càng có tính khiêu chiến,
Đông Phương Mộ Tuyết mặt mày tươi rói nói tiếp,
-Nhất là hôm nay Tĩnh Nam vương bị ngươi làm qua khoái hoạt như thế, sau này ta lấy thân phận Khang Hi để qua sủng hạnh nàng, ngẫm lại tràng cảnh này thật là thú vị.
Tống Thanh Thư một trận phát tởm, không nhịn được vẫy tay một cái:
-Tùy tỷ…
Tĩnh Nam Vương Phi là một nữ nhân tuyệt sắc như vậy, có thể ở trong mắt người bình thường, là một phu nhân mỹ mạo đoan trang cùng với thân phận cao quý tựa như tiên tử không thể leo tới được, nhưng đối với Tống Thanh Thư bây giờ mà nói, đối phương bất quá là một công cụ để đạt đến mục đích mà thôi, dùng qua rồi, cũng sẽ không có ở trong lòng hắn chiếm cứ cái địa vị gì quan trọng.