CHƯƠNG 528: PHU THÊ ĐỐI THOẠI.
"Còn tưởng là hắn thay đổi, nguyên lai bản tính của hắn chính là một ác ma!"
Tiêu Uyển Nhi tự cười nhạo cho sự ngây thơ của mình khi nghĩ về hắn. .
-Phu nhân hãy đi đi..
Nghe được câu nói kia mà nói, đối với Tiêu Uyển Nhi như được đại xá, nàng xoay người lảo đảo hướng phía ngoài chạy đi, khi thấy ánh thái dương bên ngoài, thân thể lạnh như băng từ trong ra ngoài mới từ từ mới có một tia ấm áp.
Tiêu Uyển Nhi vội vàng trở lại trạch viện của mình, nhìn trong phòng phu quân còn đang khò khò ngủ say, nước mắt không ngừng được lã chả chảy xuống: “Ngốc sư huynh kia, ngươi có biết là ta tối hôm qua bị người khi dễ cưỡиɠ ɠiαи hay không. .”
Đứng trước giường La Lập Như, nhìn trên mặt hắn vẻ phong sương, Tiêu Uyển Nhi biết hắn thời gian gần đây đánh đông dẹp bắc, thật sự là quá mệt mỏi, thảo nào ngủ đến bây giờ cũng không chưa có muốn tỉnh dậy…
Đau lòng thay cho phu quân nàng đắp kín mền cho hắn thì thấy La Lập Thành hé mở mắt ra, Tiêu Uyển Nhi mấy lần há miệng muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn không nói được đành thở dài.
Tiêu Uyển Nhi đột nhiên hơi đỏ mặt, nàng phát hiện vừa rồi vội vã một đường đi nhanh về, từ trong huyệŧ hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ của ác ma từ tối hôm qua tưới vào sâu trong thân thể mấy lần, giờ từ sâu ở chính giữa hai chân tự nhiên lại chảy ra!
Vừa nan kham lại vừa sợ, Tiêu Uyển Nhi liếc mắt nhìn phu quân, thấy hắn không có phát hiện ra sự dị thường của mình, nàng vội vàng liền đi qua sương phòng sát vách, dặn dò nha hoàn chuẩn bị cho nàng thùng nước nóng.
Tiêu Uyển Nhi vừa chảy nước mắt, vừa chà xát rửa ráy thân thể của mình, cũng không biết qua bao lâu, mãi đến khi toàn thân da thịt phiếm hồng cũng vẫn chưa có ý dừng lại.
-Sư muội, làm gì mà mới sáng sớm đã tắm rồi vậy?
Ngoài cửa truyền tới thanh âm phu quân La Lập Như.
Tiêu Uyển Nhi cả kinh, vội vàng lau khô trên gương mặt vệt nước mắt, thì La Lập Như đã đẩy cửa bước vào, ở trước tấm bình phong dừng lại cước bộ, không có ý tứ đi tới.
-Thân thể hôm nay ô uế lắm, nên muội tắm cho sạch sẽ.
Tiêu Uyển Nhi cắn môi, bên dưới hai mép ngoài âm hộ vẫn còn hồng đỏ, hai mép nhỏ bên trong vết sưng sung huyết chưa tan, lo lắng La Lập Như tiến đến có thể nhìn thấy, thiếu chút nữa khóc lên.
La Lập Như nào biết đã nảy sinh ra cái gì, nghe nàng vậy thì cười cười:
-Sư muội yêu thích sự thanh khiết quá đi..
Tiêu Uyển Nhi trong lòng khí khổ, chỉ mong hắn đừng bước thêm vài bước chân đến.
Thấy Tiêu Uyển Nhi không trả lời, La Lập Như còn tưởng rằng thời gian gần đây này mình chạy ngược chạy xuôi lãnh đạm thê tử, chọc giận làm cho nàng mất hứng, nên vội nói sang chuyện khác.
-Đêm qua muội cùng Quách phu nhân trò chuyện có tốt không?
-À?
Tiêu Uyển Nhi lúc này mới nhớ tới ngày hôm qua có nói cho hắn biết là Hoàng Dung mời nàng đến nói chuyện suốt đêm,
-Cũng. . . tạm được …
Nào có cái gì Quách phu nhân ở đó, chỉ có một ác ma cả đêm cưỡi trên người thê tử của ngươi tàn phá.
La Lập Như cảm khái nói:
-Quách phu nhân ở trong võ lâm là nhân vật cỡ nào, không nghĩ tới tự nhiên lại mời sư muội đến ngủ chung trò chuyện một đêm, thái độ này của Quách phu nhân thật sự là khiêm tốn hiền hoà. . .
Nghĩ đến nếu không phải là bởi vì Hoàng Dung, thì mình cũng sẽ không bị tên ác ma kia ô nhục, Tiêu Uyển Nhi bây giờ đối với Hoàng Dung đương nhiên không có cảm tình gì, nghe phu quân có ý vị lấy Hoàng Dung, nàng nhịn không được ngắt lời nói:
-Làm gì mà khoa trương như huynh nói vậy, Quách phu nhân bất quá chỉ muốn từ miệng muội thám thính sự tình bên trong cùa Kim Xà Doanh mà thôi.
-Hả?
La Lập Như nóng nảy,
-Quách phu nhân chung quy cũng là người ngoài, bên trong Kim Xà Doanh rất nhiều bí mật không thể nói với phu nhân, sư muội có….
-Muội nào có hồ đồ như vậy…
Tiêu Uyển Nhi không yên lòng đáp, suốt tối hôm qua nàng chưa hề thấy qua Hoàng Dung, làm sao mà tiết lộ bí mật cái gì chứ, chỉ bất quá là tiết lộ toàn bộ thân thể. . .
-Hừm, vậy là tốt rồi,
La Lập Như thở phào nhẹ nhõm,
- Kim Xà Doanh chúng ta từ trướ cho tới bây giờ kchưa bao giờ dương danh như bây giờ, Đại đầu lĩnh thật đúng là một nhân vật như chiến thần vậy, muội có biết không, hiện nay trong vòng ngàn dặm chung quanh đều là địa bàn của Kim Xà Doanh chúng ta, mỗi ngày đều có vô số hào kiệt mộ danh tìm đến, rất cả cũng đều là vì hướng về phía mặt mũi của Đại đầu lĩnh a. . .
-Đừng nhắc đến hắn..
Nghe được hắn nhắc tới tên ác ma kia, Tiêu Uyển Nhi sắc mặt trắng bệch, nắm thật chặc nắm tay, móng tay rất nhanh lún vào trong thịt da.
-Sư muội làm sao vậy?
La Lập Như nghi ngờ liếc mắt nhìn về phía nàng.
-Không có gì…
Tiêu Uyển Nhi lo lắng bị phu quân phát hiện ra cái gì, lắc đầu cắn răng nói,
-Chẳng qua là muội cảm thấy Đại đầu lĩnh tham hoa háo sắc, lúc nào cũng có những nữ nhân bên cạnh, người như vậy cũng không phải là cái gì tốt.
-Sư muội làm sao có thể nói như vậy chứ
Nghe thê tử nói bậy về Tống Thanh Thư, La Lập Như có chút mất hứng,
-Đại đầu lĩnh tuổi trẻ anh tuấn, phong lưu phóng khoáng, nữ nhân bên cạnh nhiều một chút thì đâu có ảnh hưởng gì chứ? Từ cổ chí kim, có đại anh hùng mà không có tam thê tứ thϊếp.
Nghe được phu quân lại nói giúp cho Tống Thanh Thư, Tiêu Uyển Nhi tức giận nói:
-Nghe huynh nói như vậy, có phải là huynh cũng muốn tam thê tứ thϊếp a!
La Lập Như mồ hôi lạnh thoáng đổ ra, vội giải thích:
-Sư Muội đừng có hiểu lầm, ta nào so được với loại nhân vật như Đại đầu lĩnh, có sư muội làm thê tử đã là tam sinh tu luyện phúc khí, nào dám có ý niệm khác trong đầu.
-Ai nói huynh so ra kém hắn, trong lòng của muội, thì huynh so với Đại đầu lĩnh tốt nghìn vạn lần.
Tiêu Uyển Nhi yếu ớt nói.
Hiếm thấy nghe được thê tử dỗ ngon dỗ ngọt, La Lập Như đại hỉ, thâm tình hô một tiếng:
-Uyển Nhi…
Tiêu Uyển Nhi trầm mặc chốc lát, đột nhiên hỏi dò:
-Sư huynh, nếu như giả như một ngày nào đó, muội chỉ là nói giả như mà thôi, Đại đầu lĩnh coi trọng muội, muốn khi phụ muội, thì lúc đó huynh sẽ làm sao?
La Lập Như do dự một chút rồi nói:
-Sư muội, nếu muốn ta nói thật, thì muội đừng có nóng giận.
-Huynh nói đi, muội không tức giận.
Tiêu Uyển Nhi trong tim thoáng cái nhảy lên, so với đêm qua còn muốn hồi hộp hơn.
La Lập Như cười hắc hắc nói:
-Tuy rằng sư muội trong lòng ta chính là là thiên tiên, nhưng ở trong mắt người ngoài, dung mạo muội vẫn còn kém so với Chu Cửu công chúa, lại còn có Chu chưởng môn của phái Nga Mi nữa, bên cạnh Đại đầu lĩnh quay chung quanh đều là mỹ nhân quốc sắc thiên hương như vậy, thì làm gì mà coi trọng muội chứ, ha ha…..
-Huynh…huynh…tức chết muội rồi..
Tiêu Uyển Nhi nước mắt thoáng cái lại muốn trào ra.
Dù sao vẫn còn cách tấm bình phong, nên La Lập Như nhìn không thấy thê tử mình dị thường, vẫn là không tim không phổi vô tư cười lấy…
Tiêu Uyển Nhi nén cảm xúc xuống, thở bình thường rồi tiếp tục hỏi:
-Sư huynh đừng cười, muội hỏi thật đấy. Huynh đừng có đặt vào cái nhìn của hắn, muội chỉ hỏi huynh, nếu như muội bị hắn. . . khi phụ, thì huynh sẽ xử sự ra làm sao?
-Sư muội sao lại hỏi gì mà kỳ quái như thế chứ?
La Lập Như cau mày nói, bất quá rất nhanh lại cười,
-Nếu như Đại đầu lĩnh thực sự muốn khi phụ muội, thì ta cao hứng còn không kịp đây, có thể chia sẽ nữ nhân cùng với Đại đầu lĩnh như là huynh đệ, đây chính là phúc khí tám đời của ta.
-Huynh…
Tiêu Uyển Nhi suýt chút nữa xỉu vì tức, toàn thân phát run,
-Huynh là một người không có lương tâm, cũng không biết bắt chước ai ra ngoài phong nguyệt rồi mê sảng trở về sỉ nhục muội …
La Lập Như nhất thời lúng túng không thôi, hắn tuy rằng rất yêu thê tử, nhưng chung quanh hắn, bằng hữu đều là giang hồ thảo mãng, làm sao mà có thể chỉ biết có một thê tử ở nhà, nên hắn cũng thường cùng với huynh đệ bằng hữu đi đến kỹ viện phong lưu khoái hoạt chia sẽ nữ nhân ở trong đó, chẳng qua những chuyện này hắn giấu Tiêu Uyển Nhi mà thôi.