Diệp Chiêu đưa mắt nhìn người vừa chiếm hai chỗ ngồi, đây không phải là Khỉ Gầy và Béo bị Tăng Tường đánh cho khóc lóc kêu cha gọi mẹ hay sao?
Khỉ Gầy tao nhã duỗi tay ra, chiếm toàn bộ mặt bàn: “Có người rồi.”
“Khỉ Gầy?”
Khỉ Gầy sửng sốt một chút, theo bản năng hỏi ngược lại: “Cậu biết tôi?”
“Tôi không biết.” Diệp Chiêu nhún vai một cái: “Có điều, tôi đã nhìn thấy cậu bị người hung hăng bắt nạt, tôi vô cùng ấn tượng.”
Ai bị bắt nạt?
Khỉ Gầy nhục nhã suýt thốt lên, nhưng nhìn thấy cô gái trước mắt, khuôn mặt trắng đến phát sáng, đôi mắt to lấp lánh trông rất vô tội, lớp 12A4 không có bạn nữ nào đẹp như vậy.
Cậu ta sửng sốt, mới lắp bắp: “Ha... Cậu nói bậy bạ gì đó?"
“Khu nhà Tăng Ốc Vi, đường số 7, ngõ 3, xe máy ngã trên mặt đất, tôi thấy cậu bị đánh rất thảm. Cậu không sao chứ? Cậu đã đến bệnh viện chưa? Tôi suýt nữa thì báo cảnh sát giúp cậu rồi đấy.”
Diệp Chiêu khẽ mím môi, nói rất thành khẩn, nhưng trong mắt Khỉ Gầy, đó chính là châm chọc.
Làm sao mà cô biết chuyện này?
Khí thế của Khỉ Gầy cùng thằng Béo tức thì ỉu xìu xuống, đám học sinh bàn trên và dưới hóng chuyện lập tức thấy hứng thú.
Có người hỏi: “Khỉ Gầy, cậu bị ai đánh thế?”
“Chuyện gì xảy ra vậy? Bị người ta đánh sao không gọi anh? Anh sẽ bôi thuốc cho cậu.”
“Khỉ Gầy cậu không được a!”
Khỉ Gầy không kiên nhẫn hét lên với một bạn nam đang tiến lại gần: “Cút ngay!”
Bên cạnh một cô bé tò mò hỏi Diệp Chiêu: “Cậu ta bị ai đánh vậy?”
Diệp Chiêu vừa tiến vào lớp đã quan sát một vòng, nhưng không thấy Tăng Tường, không biết là đến muộn hay không đến, hay là giữa giờ đi ra ngoài.
“Tôi không biết, Khỉ Gầy cùng Béo quỳ ở nơi đó kêu anh Tường tha mạng, anh Tường tha mạng, trông rất đáng thương, thật sự rất đáng thương.”
Mọi người nghe xong lập tức ngầm hiểu cười to, thì ra là bị Tăng Tường đánh, vậy thì đáng đời, trêu ai không trêu, lại đi trêu đại ca Tường.
Tiếng ồn ào đột ngột dừng lại, Khỉ Gầy vốn đang chiếm toàn bộ bàn học cuối cùng của tổ hai thì lập tức đứng dậy, nhanh chóng vọt tới đứng cạnh thằng Béo.
Diệp Chiêu cho rằng giáo viên đến, ai ngờ nhìn thấy từ cửa sau tiến đến một hình dáng quen thuộc.
Tăng Tường đeo túi xách, vẻ mặt đầy sát khí khi thấy chỗ ngồi của mình vừa bị Khỉ Gầy ngồi mất.
Không khí lập tức lúng túng.
Hoá ra hai chỗ trống còn lại trong lớp, một cái bị thằng Béo chiếm, còn một cái bị Khỉ Gầy chiếm trước là chỗ ngồi của Tăng Tường.
Cả lớp mọi người đều biết, không ai dám ngồi cùng bàn với Tăng Tường, nhưng bạn học mới thì không biết mà.
Khỉ Gầy lập tức thay đổi chủ ý, lúc này cậu ta đang chờ Diệp Chiêu chạm vào cái đinh cứng này, khiến cô đầu rơi máu chảy.