Diệp Chiêu cười khiêm tốn đem đề tài kéo trở về:
“Cháu cùng em gái đều ăn ít, dì Xảo làm cái gì, chúng cháu ăn cái đó, được không? Dì Xảo vừa đẹp người, vừa thiện tâm!
Dì chính là lý do cháu đến Thâm Quyến, dì là người đẹp thiện lương nhất, đáng yêu nhất mà cháu từng gặp.”
Miệng Diệp Chiêu dẻo tựa như được bôi mật.
Dì Xảo “người đẹp thiện lương” được khen đến xúc động, quan trọng là cô bé này có thành tích học tập tốt, bà ta liếc nhìn Diệp Chiêu: “Cháu có thể đưa bao nhiêu?”
Ở đây giá cả đắt đỏ, Diệp Chiêu đã tính toán rồi.
Nếu cô và em gái ra ngoài ăn thức ăn nhanh, mỗi ngày ít nhất hai tệ, mỗi tháng riêng tiền ăn đã 60 tệ.
Nếu như tự nấu nướng thì sẽ không tốn nhiều như vậy, 30 tệ chắc hẳn là đủ, nhưng khẳng định không phong phú bằng các món của nhà bà chủ.
Đơn giản cân nhắc, cô có thể đưa 40 hoặc 50.
Diệp Chiêu còn chưa kịp nói, dì Xảo trước cho một con số:
“Gạo cháu ăn ở bên ngoài đều là một mao hai một cân, nhà chúng ta ăn gạo là ba mao một cân, hiện tại giá cả lên cao, cái gì cũng đắt, mà nhà của chúng ta ngày nào cũng phải ăn ngon. Hai người các cháu đưa 30 tệ một tháng, cháu xem có được không, rất rẻ rồi.”
Thế thì quá được ấy chứ, Diệp Chiêu kiềm chế cơn kích động của mình, giả vờ do dự.
Dì Xảo tính toán bà thu không tính là đắt, bà không có dụng ý khác, căn bản không định kiếm tiền này từ cô.
“Nếu không phải thấy cháu xinh xắn, học hành lại giỏi, dì còn lâu mới đồng ý cho cháu ăn ké. Nếu cháu nếu cảm thấy thì thôi.”
Diệp Chiêu nhếch miệng nở nụ cười, “Không đắt không đắt! Vậy ta cứ quyết định thế nha.”
“Chẳng qua dì có điều kiện.”
“Điều kiện gì ạ?”
“Thành tích học tập của con của dì không tốt lắm, cháu có thể bổ túc cho nó không?” Dì Xảo sợ Diệp Chiêu từ chối: “Trả phí gia sư cho cháu.”
Trả tiền gia sư? Kèm cặp cho Bking? Cô thì không vấn đề, mấu chốt là đối phương phải phối hợp.
“Cháu là không thành vấn đề. Có điều…”
Dì Xảo biết cô lo lắng cái gì, vội vàng khoát tay nói: “Yên tâm, không cần cháu bao sinh con.”
“Dạ?”
“Tiếng địa phương bên dì, ý là không cần cháu đảm bảo thành tích nhất định sẽ tiến bộ đâu.”
“À, vậy thì đúng là không cách nào bao sinh con, nhưng cháu sẽ cố gắng hết sức.” Nói xong Diệp Chiêu cảm thấy là lạ, lại nói thêm một câu: “Cháu sẽ nỗ lực hết sức giúp con dì nâng cao thành tích.”
Dì Xảo vui mừng vỗ vỗ Diệp Chiêu: "Chả mấy mà được hai dì cháu hợp nhau như ta, người thuê nhà như cháu thật là tìm đúng rồi."
"Vâng ạ."
Ai nói bà chủ nhà khó nói chuyện, người tuy không đẹp, nhưng tấm lòng thiện lương.
Diệp Chiêu không muốn ăn mì nấu tối nay bèn nhân cơ hội nói: "Vậy thỏa thuận ăn cơm bắt đầu từ tối nay nha dì? Đồ ăn dì nấu quá thơm, khiến cháu thèm ghê."