*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy trước giờ Trường Sinh Thiên Cung vân lánh đời nhưng lại có quy mô cực kỳ khổng lồ.
Toàn bộ người của Thiên Cung cũng lên đến con số mấy chục nghìn, đây chỉ là con số ghi chép đệ tử chính thức, nếu tính cả đám đệ tử ký danh thì sợ rằng sẽ không đếm xuế.
Thiên Cung chia làm năm cung mười điện.
Trong đó năm cung đảm nhiệm sức mạnh chủ chốt cho Thiên Cung, do năm vị tôn trưởng điều động, trên căn bản những công to việc lớn của Thiên Cung đều do năm cung quyết định.
Nói đến mười điện, nó cũng là một nguồn lực lượng không thể thiếu của Thiên Cung.
Bọn họ phụ trách những việc vặt trong điện, bao gôm hậu cân, giáo dục đệ tử và các phương diện khác.
Mà cái người đột nhiên xuất hiện ở Y Thánh Đài vào lúc này chính là một trong số mười điện chủ của Thiên Cung, điện chủ của Nguyên Thánh Tâm Điện, Trịnh Xuân Viễn! Ân sư thụ nghiệp của Huỳnh Tài Quang trong Thiên Cung chính là Trịnh Xuân Viễn.
Trịnh Xuân Viễn vô cùng yêu thích đứa đồ đệ này của mình, hơn nữa đồ đệ này có thiên phú vô cùng tốt, dạy một hiểu mười, Trịnh Xuân Viễn còn đang có ý định bồi dưỡng anh ta thành người nối nghiệp cho mình.
Trịnh Xuân Viễn là người vô cùng thiên vị, thật ra có rất nhiều người cảm thấy chuyện ông ta sẽ xuất hiện ở Y Thánh Đài rất bình thường, không ngoài ý muốn.
Cái khiến mọi người bất ngờ nhất chính là cái người tên Phan Lâm bị tất cả mọi người chế nhạo, không thèm để vào trong mắt lại có thực lực kinh người như vậy, ngay cả Huỳnh Tài Quang cũng bị anh đánh bại một cách dê dàng! "Sư...
phụ...
Hai mắt mờ mịt của Huỳnh Tài Quang ánh lên nét mừng rỡ, anh ta cố gắng dốc toàn lực, yếu ớt gọi một tiếng.
Thấy vậy, đôi mắt Phan Lâm lạnh như Sương.
"Điện chủ Xuân Viễn! Ông đang làm cái gì vậy?" Vẻ mặt Ngũ Tôn Trưởng không được tự nhiên cho lắm, bà ta đứng thẳng lưng, lạnh lẽo hỏi người vừa đến.
"Ngũ Tôn Trưởng! Đệ tử không nên thân của tôi đã thua, trận quyết đấu sinh tử lần