Hôm sau, nhà họ Trần lại tổ chức hội nghị gia tộc.
Ba nguyên lão lớn của hội nguyên lão, Trần Quốc Vĩ của Nhị Phòng, Trần Quốc Cường của Tam Phòng, Trần Thắng của bàng chi, ba người ngồi trên ghế đều có tâm tư riêng.
Hiện tại Trần Quốc Vinh mặc kệ mọi chuyện, ba người bọn họ chính là ba người có quyền lực lớn nhất nhà họ Trần.
Ba người bọn họ đưa ra quyết định, không ai dám phản đối.
Trần Vinh mặc dù là gia chủ nhà họ Trần, chủ tịch tập đoàn Trần thị, nhưng kỳ thật cũng không có bao nhiêu quyền lực, còn phải xem sắc mặt ba người bọn họ.
“Ba lão già kia, chờ đến lúc tôi ngồi vững vị trí gia chủ, sẽ từ từ xử lý mấy người!”
Nhìn ba lão già uy phong lẫm lẫm ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng Trần Vinh hận đến nghiến răng.
Gia chủ này, ông ta lên làm gia chủ mới vài ngày, làm mấy cái quyết định đều bị ba lão già này phủ nhận hết, cũng giống không có một chút quyền lực, trên cơ bản chính là một con rối.
Trần Vinh làm sao có thể cam tâm.
Nhưng mà hai ngày nay Trần Vinh đã thấy nghiện làm gia chủ, tuy rằng ba lão già kia không cho ông ta mặt mũi, nhưng những người khác lại tất cung tất kính ông ta, thật thỏa mãn lòng hư vinh lớn của ông ta.
Bên trong từ đường ồn ào, tất cả mọi người đang thấp giọng bàn luận.
Chủ đề của cuộc họp hôm nay, bọn họ ít nhiều cũng biết một chút, nhà họ Tống đồng ý buông tha nhà họ Trần, điều kiện tiên quyết là giao Triệu Thanh Hà ra.
Nhà họ Tống vì tỏ vẻ thành ý, đã bỏ đi lệnh phong sát đối với tập đoàn Trần thị.
Một cái khác chính là, lợi dụng chuyện của Trần Yên Nhiên, đưa Vương Bác Thần vào trong tù.
Mọi người trong lòng biết rõ, giao Triệu Thanh Hà ra là lấy lòng nhà họ Tống, đối phó Vương Bác Thần là tính sổ sau.
Trần Vinh ho nhẹ một tiếng, uy nghiêm mười phần nói: "Mọi người yên lặng một chút."
Người trong từ đường lập tức an tĩnh lại, Trần Vinh vô cùng hài lòng, thản nhiên nói: "Mọi người đã biết nội dung cuộc họp gia tộc hôm nay rồi chứ? Triệu Thanh Hà gây ra họa lớn, thiếu chút nữa hại chết nhà họ Trần chúng ta. Nhà họ Tống bên kia muốn nhà họ Trần giao Triệu Thanh Hà ra, tất cả mọi người phát biểu một chút ý kiến."
Người của Tam phòng, bởi vì chuyện của cháu trai Trần Quốc Cường là Trần Bằng Trình, đối với Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần có ý kiến vô cùng lớn, lúc này líu ríu nói chuyện.
Ba của Trần Bằng Trình, Trần Hoa Chính là người đầu tiên đứng ra nói: "Chuyện của Triệu Thanh Hà, đối với nhà họ Trần ảnh hưởng lớn bao nhiêu, tất cả mọi người đều thấy được. Trước tiên không nói đến ảnh hưởng trên thương trường, trước tiên nhìn xem ảnh hưởng đối với nhà họ Trần chúng ta. Hai chân của Bằng Trình bị đánh gãy, đến bệnh viện người ta cũng không nhận, đây chính là sự chèn ép của nhà họ Tống.”
"Hiện tại chỉ là con tôi gặp phải chuyện như vậy, mọi người ngẫm lại một chút, nếu không khôi phục lại mối quan hệ với nhà họ Tống, như vậy sau này mọi người có thể đảm bảo mình không đi bệnh viện? Nếu như lần này không thể bình ổn lửa giận của nhà họ Tống, vậy tương lai của nhà họ Trần chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Chữa bệnh cơ bản nhất cũng không thể, chẳng lẽ chúng ta ở nhà chờ chết sao?"
Vợ của ông ta là Lạc Mẫn nghiến răng nghiến lợi nói: "Tam phòng chúng ta bên này, hoàn toàn ủng hộ đưa Triệu Thanh Hà giao ra, bình ổn lửa giận của nhà họ Tống. Tiếp theo, Vương Bác Thần cưỡng hiếp Yên Nhiên, chuyện này nhất định phải đòi lại công bằng, Vương Bác Thần loại cặn bã này, nhất định phải bị pháp luật nghiêm trị!"
Trần Ngọc và Trần Quốc Vinh đã đến.
Mọi người sửng sốt, Trần Vinh không dám nhìn ánh mắt của Trần Quốc Vinh, cười gượng nói: "Ba, chúng con lo lắng thân thể ba không khỏe, cho nên không quấy rầy ba. Huống hồ tất cả mọi người đều biết, ba rất xem trọng Triệu Thanh Hà, vì không để cho ba khó xử, cũng không có thông báo cho ba."
Trần Quốc Vinh không để ý tới ông ta, mà nhìn về phía ba nguyên lão lớn kia.
Thản nhiên hỏi: "Hội nguyên lão đưa ra quyết định này, tương lai nếu xảy ra chuyện gì, ba người xác định có thể chịu trách nhiệm?"