Thần Chủ Ở Rể

Chương 881: "Ông ngoại, cháu không sao."



Trần Quốc Vinh đầy vẻ thất vọng nhìn những người trong gia tộc này, đặc biệt là người con trai cả - Trần Vinh.

Thực là khiến ông ta thất vọng cực độ rồi.

Những người bậc dưới của nhà họ Trần nhìn thấy Trần Quốc Vinh đến, lập tức im miệng không nói gì.

Trần Quốc Vĩ và Trần Quốc Cường đưa mắt nhìn nhau, sau đó nói: "Xóa bỏ vị trí gia chủ của Trần Ngọc và quyền quản lý tập đoàn Trần Thị của Triệu Thanh Hà là nghị quyết của Hội nguyên lão sau khi cả gia tộc đồng ý, Triệu Thanh Hà đắc tội với nhà họ Tống, gây ra sự đả kích khôn lường cho nhà họ Trần, chúng ta phải ngăn chặn tổn thất kịp thời.”

Trần Quốc Cường nói: "Anh cả, anh cũng thấy rồi đấy, Triệu Thanh Hà mới đảm nhiệm vị trí chủ tịch được mấy ngày mà tập đoàn Trần Thị đã bị niêm phong, nếu còn tiếp tục đảm nhiệm, tập đoàn Trần Thị còn có khả năng tồn tại sao? Nhà họ Tống sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Huống hồ, tập đoàn Trần Thị mang họ Trần chứ không phải họ Triệu, dù gì Triệu Thanh Hà cũng là người ngoài, không thích hợp đảm nhiệm chức chủ tịch của tập đoàn Trần Thị.”

"Hơn nữa, vị trí gia chủ nhà họ Trần, chỉ có thể do người nhà họ Trần đảm nhiệm. Mặc dù Trần Ngọc là người nhà họ Trần nhưng dù sao cũng đã xuất giá, cô ta không thích hợp đảm nhiệm chức gia chủ của nhà họ Trần, mọi người đều không phục.”

"Tôi biết rồi."

Điều mà đám người Trần Vinh không ngờ tới là giọng điệu của Trần Quốc Vinh lại vô cùng bình tĩnh, không quở mắng bọn họ.

Điều này khiến Trần Quốc Cường và Trần Quốc Vĩ thầm vui mừng trong lòng, xem ra Trần Quốc Vinh cũng biết không thể làm trái ý mọi người nên đành phải đồng ý rồi.

Trên khuôn mặt của Trần Vinh không nhịn được mà hiện lên ý cười, đây chính là cơ hội của ông ta.

Xem ra ông lão đồng ý rồi, dù sao tập đoàn Trần Thị cũng vì Triệu Thanh Hà mà bị niêm phong, ông ta không tin ông lão sẽ không quan tâm.

"Các người đều đồng ý hết rồi sao?”

Ánh mắt của Trần Quốc Vinh liếc nhìn qua khuôn mặt của mọi người của nhà họ Trần, không phẫn nộ, không tức giận, chỉ là giọng điệu bình tĩnh lạ thường, lộ ra vẻ thất vọng vô hạn.

Những người nhà họ Trần còn lại đều không dám nhìn vào mắt của Trần Quốc Vinh, không phải là nhìn ra chỗ khác thì là cúi đầu xuống.

Nhìn thấy bộ dạng này của bọn họ, Trần Quốc Vinh thở dài trong lòng, ông ta vốn muốn mượn Triệu Thanh Hà để Vương Bác Thần giúp đỡ nhà họ Trần một tay, như vậy nhà họ Trần sẽ có tiền đồ vô lượng.

Cho dù Vương Bác Thần không giúp, với năng lực hiện tại của Triệu Thanh Hà, cũng có thể đưa nhà họ Trần lên một tầm cao hơn.

Nhưng những kẻ ngốc này lại vì chuyện tập đoàn Trần Thị bị niêm phong mà tranh quyền đoạt lợi...

Haizz.

Trần Quốc Vinh cười khổ, nói: “Nếu mọi người đều đồng ý rồi, vậy tôi tôn trọng quyết nghị của Hội nguyên lão.”

Cái gì?

Ông lão thực sự đồng ý rồi?

Tất cả mọi người nhà họ Trần đều nhìn Trần Quốc Vinh với vẻ không dám tin, trong ấn tượng của bọn họ, ông lão là một người có thủ đoạn vô cùng cứng rắn, tuyệt đối sẽ không đồng ý, cho dù cuối cùng có đoạt quyền thành công thì cũng phải tiêu tốn rất nhiều tâm sức.

Nhưng hiện tại ông lão lại đồng ý dễ dàng như vậy?

Điều này khiến người ta có chút không dám tin, quả thực là quá ngạc nhiên rồi.

Trần Vinh vừa kinh ngạc vừa kích động, nói: “Ba, ba, ba thực sự đồng ý rồi sao?”

Hai người Trần Quốc Cường và Trần Quốc Vinh đồng thanh hỏi: "Anh cả, anh nói thật sao?”

Trần Quốc Vinh không quan tâm đến bọn họ mà nói với Triệu Thanh Hà với vẻ áy náy: “Thanh Hà, thiệt thòi cho cháu rồi, ông không ngờ sự việc lại ầm ĩ đến mức như vậy.”

Nghe thấy ông ngoại nói như vậy, Triệu Thanh Hà biết rằng ông ngoại đã nỗ lực hết sức rồi, là những người này tầm nhìn hạn hẹp.

"Ông ngoại, cháu không sao."

Triệu Thanh Hà lắc lắc đầu, cô không quan tâm đến thái độ của những người nhà họ Trần kia, chỉ là tức giận vì bọn họ thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại.


Trần Quốc Vĩ giả vờ hỏi.

"Tùy các người quyết định thế nào thì quyết, chuyện của nhà họ Trần, sau này đừng hỏi tôi nữa, tôi chỉ là lão già già yếu mà thôi.”

Trần Quốc Vinh tự mình đẩy xe lăn đi, Trần Ngọc muốn đẩy nhưng bị Trần Quốc Vinh từ chối.

Bóng lưng của ông lão, hiu quạnh không nói nên lời.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv