Mặc dù Hồ Quốc Trụ lỗ mãng, nhưng cũng không ngu ngốc.
Biết bây giờ không phải lúc ra tay.
Nhưng những người này nhiều lần ép bức, cứ theo đà này, Vương Bác Thần chỉ có thể luyện đan tại chỗ!
Nếu không, những người này sẽ không chịu để yên.
Nhưng cho dù là ông ta thì cũng biết luyện đan không đơn giản như vậy.
Huống hồ, trong lòng ông ta cũng rõ ràng, Vương Bác Thần dùng thủ đoạn mưu lợi, nếu như so đấu chính diện về mặt y thuật, căn bản không cách nào chiến thắng!
Bây giờ, cục diện lại bị quấy phá.
Người của Liên minh Y học thi nhau lên tiếng.
“Nói không sai, lấy ra một viên đan dược sáu vị thần y không nhận ra cũng không thể chứng minh cái gì. Nếu như vậy cũng coi là Vương Bác Thần thắng, vậy sau này thi đấu y thuật làm gì nữa!”
“Ha ha, dùng thủ đoạn bất chính mà cũng muốn thắng trong thi đấu y thuật? Thật sự cho rằng chúng tôi mù rồi sao? Thật sự cho rằng chúng tôi dễ bị lừa lắm sao?”
“Sáu vị thần y, sáu vị không nhận ra đan dược cũng không chứng tỏ Vương Bác Thần có thể luyện chế ra được. Chỉ có tự mình Vương Bác Thần luyện ra chế ra cho chúng tôi xem, như vậy mới có thể khiến chúng tôi khâm phục sát đất, như vậy mới chứng minh y thuật của Vương Bác Thần cao siêu!”
“Vương Bác Thần, anh dám không?”
“Nếu anh có thể luyện chế ra đan dược giống hệt viên đan dược này, vậy Liên minh Y học chúng tôi sẽ thừa nhận anh thắng thi đấu y thuật này!”
Trong đám người, lúc này lớp trang điểm trên mặt Bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh đã bị mồ hôi lạnh làm trôi, âm thầm siết chặt nắm tay, ánh mắt hơi nheo lại.
Âm thầm ghi nhớ toàn bộ những người cầm đầu kích động dẫn dắt dư luận vừa rồi.
Chờ sau này rồi tính sổ!
Chuyện phát triển đến nước này, Hàn Đỉnh lại trở nên bình tĩnh hơn.
Càng là lúc này thì càng không thể rối trí, xem Vương Bác Thần đối phó như thế nào đã.
Ông ta luôn cảm thấy thái độ vừa rồi của Vương Bác Thần hơi giả, trước kia Vương Bác Thần đối mặt với liên quân các cường giả phương Tây cũng không hề lộ ra chút hoảng loạn nào, thế mà vừa rồi trên mặt nhóc con này lại xuất hiện vẻ hoảng loạn.
Dựa vào hiểu biết của ông ta với Vương Bác Thần, cho dù anh phải đối mặt với cái chết thì cũng không thể nào xuất hiện vẻ mặt như vậy.
“Chẳng lẽ nhóc con này đang diễn trò?”
Trong lòng Hàn Đỉnh xuất hiện suy nghĩ như vậy, nhưng lại cảm thấy hơi vô lý.
Nếu như Vương Bác Thần đang diễn trò thật, vậy chứng tỏ những chuyện đang xảy ra đều nằm trong tính toán của anh.
Nhưng trước giờ Hàn Đỉnh chưa từng nghe nói Vương Bác Thần có thành tích gì trên lĩnh vực y học, cũng chưa bao giờ nhìn thấy Vương Bác Thần thể hiện y thuật.
“Cứ xem đã rồi tính, luôn cảm thấy nhóc con này có chỗ nào đó không đúng.”
Hàn Đỉnh khẽ nhíu mày.
Nếu như Vương Bác Thần thật sự không có cách nào đối phó, vậy ông ta không ngại bại lộ thân phận, nhưng nếu làm như vậy, trái lại sẽ đẩy Liên minh Y học về phía thế gia hào tộc.
Cho nên thân phận của ông ta có thể không bại lộ thì sẽ không bại lộ.
“Không sai, chỉ như vậy mới có thể khiến anh hiểu rõ, không thể sỉ nhục sáu vị thần y, không thể sỉ nhục Liên minh Y học nước R!”
Lại có người lòng mang ý xấu kích động dẫn dắt dư luận, mọi người của Liên minh Y học bị kích thích, hoàn toàn cho rằng Vương Bác Thần đang dùng thủ đoạn bất chính, lừa gạt mọi người.
Cuộc thi đấu y thuật này, căn bản không thể tính!
Trong lúc nhất thời, tiếng nói muốn Vương Bác Thần quỳ xuống nhận sai nói xin lỗi, tự phế bỏ hai chân vang lên, tầng tầng lớp lớp.