Thần Chủ Ở Rể

Chương 772: "Ông muốn chết!"



Không ngờ có một vị Võ tông tới!

Chẳng qua dáng người cao hơn hai mét kia lại cho người ta một áp lực vô hình. Trần Quốc Vinh bị ông ta nắm cổ giơ lên cao rồi ném xuống đất.

Triệu Thanh Hà không khỏi tuyệt vọng. Sao Bác Thần vẫn chưa trở lại?

Trần Ngọc vừa tỉnh dậy, thấy ba bị người ta hành hạ như thế thì bắt đầu khóc thét lên đầy chói tai: "Tưởng Mẫn, bà muốn giết thì cứ giết tôi đi, ba tôi không có lỗi gì với bà! Người đối đầu với bà từ trước tới giờ đều là tôi, không phải là ba tôi!"

"Đừng suốt ruột. Mày cũng không thể thoát được đâu!"

Trần Trạch Khôn thở phào nhẹ nhõm, không ngờ mẹ còn có sự chuẩn bị như vậy. Có một vị Vũ Tông ở đây, những người này chắc chắn phải chết không cần nghi ngờ.

"Chỉ là Võ Tôn cũng dám ngông cuồng ở trước mặt tôi?"

Tưởng Mẫn nhìn lão Ngô với vẻ giễu cợt, thản nhiên nói: "Trần Quốc Vinh, đây là chỗ dựa của ông à? Vậy thì ông làm tôi quá thất vọng rồi. Chỉ riêng Võ tông, bên cạnh Hạ Thế Duệ đã có tới ba người. Hơn nữa sau lưng ông ấy còn có một chỗ dựa thần bí lại mạnh mẽ. Đừng nói là ông, cho dù là cả Tam Hùng ở Ma Đô cộng lại còn chẳng bằng một ngón chân của người ta."

Hoa Mạnh Trường tức giận nói: "Bà đúng là độc ác, vô sỉ. Chờ sư phụ tôi trở về, các người đều phải xuống địa ngục!"

"Ông nói ông là Hoa Mạnh Trường y thánh thời nay à? Ha ha, vậy được, tôi thật ra muốn xem thử y thuật của ông có thể khiến ông cải tử hoàn sinh không."

Tưởng Mẫn thâm trầm nói: "La võ tông, giết Hoa Mạnh Trường trước đi."

La võ tông khẽ gật đầu, lãnh đạm nhìn về phía Hoa Mạnh Trường, sau đó đi tới và tát vào mặt Hoa Mạnh Trường.

Cái tát này làm Hoa Mạnh Trường choáng váng, lập tức bị đánh cho sốc rồi.

Cùng lúc đó, La võ tông giơ chân lên, đạp về phía ngực của Hoa Mạnh Trường.

Nếu một đạp này đạp trúng, Hoa Mạnh Trường chắc chắn phải chết không cần nghi ngờ!

"Đừng!"

"Dừng tay!"

Lão Ngô vung nắm đấm đánh về phía gáy La võ tông, sức đánh rất mạnh, thậm chí còn kèm theo tiếng xé gió.

Nhưng La võ tông lại đá ngược một phát. Lão Ngô thầm nghĩ không ổn. Ông ta là Võ tôn, võ tông cao hơn ông ta tròn một cấp, chênh lệch một cảnh giới lớn, còn ở khoảng cách ngắn như vậy, dưới một đá này, ông ta là võ tôn đương nhiên chỉ có thể cố đỡ, sau bị cú đá này làm cho trượt vài chục bước mới dừng lại được.

Mà Nội Kình mạnh mẽ còn làm ngũ tạng lục phủ của ông ta chấn động giống như đều bị lệch khỏi vị trí, mở miệng phun ra một búng máu lớn!

Đây chính là sức mạnh của võ tông!

"Tưởng Mẫn, bà muốn nhà họ Trần, tôi cho bà. Bà muốn giết tôi, tôi để cho bà giết, thả những người khác ra đi!"

Trần Quốc Vinh hoàn toàn tuyệt vọng. Ông ta hối hận tại sao mình lại muốn bao dung Tưởng Mẫn nhiều năm như vậy, hối hận trước đây không thể chống lại sự cám dỗ của Tưởng Mẫn, mới để xảy ra bi kịch như bây giờ.

"Tôi muốn giết ông, những người khác… cũng phải chết! Diệt cỏ không diệt tận gốc, lẽ nào chờ bọn chúng trả thù tôi?"

Tưởng Mẫn cực kỳ tàn nhẫn, trên mặt không có chút thương hại và hổ thẹn nào.

"Người đàn bà độc ác này, bà không được chết tử tế!"


"Ông muốn chết!"

Nhưng vào lúc này, một tiếng gầm hét giận dữ đột nhiên từ phía ngoài truyền đến. Giọng nói còn chưa dứt, một bóng người đã xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Trần Trạch Khôn còn không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cả người đã bay ra ngoài, đập mạnh vào trên tường. Mặt tường xi măng bị đập cho xuất hiện vết nứt. Còn ông ta từ từ trượt từ trên tường xuống giống như một bãi bùn nhão vậy.

Vương Bác Thần… đến rồi!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv